Mặc dù sức chiến đấu của Trương Cửu Tiêu không được, thiên phú cũng không đáng nhắc tới...
Nhưng làm việc vẫn rất đáng tin cậy, đã nói như vậy, hẳn không phải là không có lửa thì sao có khói.
Lại nói, mặc kệ Tiềm Xung đế quốc có linh khoáng hay không, thân là đệ nhất đế quốc, nhiều cường giả Xuất Khiếu cảnh như vậy, số lượng Tinh Nguyên thượng phẩm tất nhiên không ít, có khả năng tìm người hối đoái, kiếm lấy, có lẽ có thể ở đây đột phá đến Nguyên Thần cảnh đỉnh phong.
Trong lòng suy tư, mọi người đã đi tới một đại điện rộng lớn, phân chủ khách ngồi xuống, Nhạc đường chủ cười cười, vung tay lên:
- Cho mời tất cả tài tuấn thông qua khảo hạch lần đầu!
Một vị Danh Sư lui ra ngoài, thời gian không dài, một đám thanh niên đi đến.
Có nam có nữ, đều mặc Danh Sư bào, ngực thêu bảy ngôi sao.
Nhìn một vòng, Trương Huyền gật đầu.
Giống như Triệu Hưng Mặc nói, thực lực của những người này không thấp, kém nhất cũng giống như bọn họ, đạt đến Nguyên Thần cảnh trung kỳ, cao giống như Hình đường chủ trước kia, đạt đến ngụy Xuất Khiếu cảnh.
Không đến ba mươi, không chỉ trở thành Danh Sư thất tinh, tu vi càng đạt tới loại tình trạng này, thiên tài quả nhiên khắp nơi đều có, so với mình không kém bao nhiêu.
- Triệu sư từ các đại đế quốc vừa đi vừa về, thực sự vất vả, ngày hôm nay đặc biệt chuẩn bị yến hội đón gió tẩy trần cho ngươi, coi như nghỉ ngơi một ngày, ngày mai lại tiến hành thi vòng hai, ngươi xem coi thế nào?
Nhạc đường chủ cười nói.
- Cũng tốt!
Triệu Hưng Mặc suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu.
Mặc dù không có thời gian, nhưng cũng không quan tâm chờ lâu một buổi.
Vừa vặn cũng có thể để các thiên tài đến đây khảo hạch, trước thời hạn thư giãn một tí, nghênh đón khảo hạch tàn khốc hơn.
- Mang rượu, thức ăn lên!
Thấy hắn đồng ý, Nhạc đường chủ nhẹ gật đầu, vẫy tay một cái, một đám học đồ đi ra ngoài, thời gian không dài, đủ loại sơn hào hải vị được bưng tới.
Xem ra đối phương đoán chắc thời gian Triệu sư về, nên trước thời hạn liền chuẩn bị rồi.
Không hổ là phong hào đế quốc đứng hàng thứ nhất, rất nhanh trên bàn liền bày đầy mỹ tửu mỹ thực, đều là dùng thịt Thánh thú đại bổ cùng dược liệu trân quý, ra tay nấu nướng, đoán chừng cũng là Mỹ Thực sư cấp bậc rất cao, không chỉ hương vị ngon, trong đó còn phát huy linh tính, ăn vào trong miệng, chân khí sôi trào, đối với Nguyên Thần có trợ giúp cực lớn.
- Một bàn này, chỉ sợ giá trị không dưới một ngàn Linh Thạch thượng phẩm!
Trương Cửu Tiêu cảm khái.
- Đắt như thế?
Trương Huyền sửng sốt.
Lúc trước vì kiếm một ngàn Linh Thạch thượng phẩm, hắn mất không biết bao nhiêu tâm huyết, mà bây giờ, một bữa cơm liền đáng giá nhiều như vậy
Quá kinh khủng đi.
- Ngươi nhìn gan Kim Hổ thú kia, không chỉ phải săn giết một Kim Hổ thú Thánh Vực nhất trọng, gia vị trong đó, dược liệu Thánh Vực liền có bốn... Xuyên Tức thảo, Tỳ Bà căn, Thanh Linh hoa, Ngũ Vị Ngưu Diệp! Bốn loại này, cơ bản đều khoảng 50 năm, mỗi một cây giá trị hơn trăm Linh Thạch thượng phẩm, xen lẫn chung một chỗ, lại phối hợp thủ pháp của Mỹ Thực sư, một ngàn Linh Thạch, khả năng là còn thấp!
Trương Cửu Tiêu êm tai nói.
- Ngươi cũng có nghiên cứu mỹ thực?
Nghe hắn nói đạo lý rõ ràng, lúc này Trương Huyền mới phát hiện, đúng là như thế, có chút hiếu kỳ.
Mỹ Thực sư, chức nghiệp hạ cửu lưu, không cách nào trở thành phụ tu, chỉ cần là Danh Sư, cơ bản không có người đi học tập, không nghĩ tới đối phương lại biết nhiều như vậy.
- Ta thích mỹ thực, cho nên nghiên cứu không ít, Trương gia cũng có Mỹ Thực sư chuyên môn, cung cấp nguyên liệu nấu ăn, thời điểm bình thường cũng đi theo học qua, cho nên tính toán biết một chút!
Trương Cửu Tiêu nhẹ gật đầu, nói.
Mỹ thực ở trong mắt Danh Sư bình thường, là tiểu đạo, nhưng nếu như phối hợp tốt, có khả năng hình thành dược thiện, công hiệu không kém đan dược bao nhiêu.
Hắn có thể ở hai mươi bảy tuổi, thân là bàng chi, liền có thực lực như thế, loại thức ăn phối hợp này, tuyệt đối có tác dụng không nhỏ.
- Lợi hại!
Trương Huyền khen ngợi.
Đối với mỹ thực, dù cũng biết một chút, chẳng qua chỉ giới hạn ở giám bảo, luyện đan, thư tịch chân chính của chức nghiệp này còn không có nhìn qua, không tính là tinh thông.
- Có đồ ăn, có thể nào không rượu!
Hai người đang trò chuyện, liền nghe Nhạc đường chủ cười cười, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một hồ lô rượu.
- Đây là Thiên Thần lão nhân ủ chế Thiên Thần túy, mức độ trân quý hẳn là không cần nhiều lời! Ta may mắn đạt được một hồ lô, cất vào hầm trọn ba trăm năm, ngày hôm nay Triệu sư ở đây, vừa vặn lấy ra, cùng mọi người nhấm nháp, chư vị, có muốn dùng một ly hay không?
Nhạc đường chủ nhẹ nhàng cười một tiếng, mở nắp bình ra, nhẹ nhàng đổ đầy một ly.
Rượu ngon trong suốt, như là hổ phách, lại như thủy tinh treo ở trên vách ly, tản mát ra mùi thơm nồng nặc, toàn bộ đại điện lập tức bị mùi rượu phủ kín, ngửi một ngụm, cũng làm người ta thèm nhỏ dãi.
- Rượu ngon...
Trương Huyền cũng âm thầm gật đầu.
Dù không uống đến, nhưng khoảng cách xa như vậy, liền có hương khí như thế, độ tinh khiết của Thiên Thần túy kia cao, hương vị tốt, tuyệt đối không phải trước đó uống có thể so sánh được.
- Thiên Thần lão nhân là Tửu Thánh nổi danh liên minh đế quốc, ủ ra rượu ngon, nghe nói ngay cả Thánh Vực thất trọng cũng có thể say ngã... Thiên Thần túy, là rượu ngon sở trường nhất của hắn, số lượng thưa thớt, vô cùng trân quý. Vô số người vì cầu một ly, tiêu tốn không biết giá bao nhiêu, lại không thể được... vậy mà Nhạc đường chủ lấy ra, để mọi người nhấm nháp?