Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2388: Thi đấu lôi đài (hạ) (2)



- Đúng vậy, có điều trận vừa rồi kia, hao tổn quá lớn, ta cảm thấy Trương Huyền này sẽ không cách nào thông qua được!

- Trận thứ tám ta cũng nghĩ như thế, nhưng trận thứ chín vẫn tiếp tục kiên trì, gia hỏa này, có lực ý chí mà người khác khó có thể tưởng tượng, ta cảm thấy có khả năng trở thành Thập Chiến Vương mới!

- Ta mua hắn chiến thắng...

...

Rất nhanh, trận thứ mười bắt đầu, trước đó Trương Huyền biểu hiện, để đám người sinh ra lòng tin, tỉ lệ đặt cược hạ thấp.

Tất cả Linh Thạch trút vào, kết quả đi ra, chỉ biến thành hơn 2200 viên, so với trước đó gấp bội thì kém không ít.

Đương nhiên... trận tỷ thí thứ mười càng thêm “gian khổ”, hai bên đại chiến hơn ba trăm chiêu, Trương Huyền vẫn một bộ nửa chết nửa sống, nhưng không ngã...

Cuối cùng phương thức chiến thắng càng làm cho người không thể tưởng tượng, người thứ mười lại ở thời điểm tiến công, tốc độ quá nhanh, đầu đụng vào mặt đất, đụng choáng...

Có thể tham gia trận thứ chín, cơ bản đã có chiến tích thắng liền chín trận.

Loại người này đi đến bất kỳ địa phương nào, đều là cường giả tên tuổi lẫy lừng, vậy mà đầu đụng choáng, Trương Cửu Tiêu cảm thấy mình cũng nhìn không được...

Đại ca, có thể lại giả một chút hay không? Ngươi tưởng tất cả mọi người là kẻ ngu sao? Bất quá, đây đã là trận thứ mười, nói cách khác, tranh đoạt Thập Chiến Vương đã kết thúc.

- Chúc mừng Trương Huyền, trở thành Thập Chiến Vương mới! Hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhất, tiếp tục khiêu chiến; thứ hai, sau khi nghỉ ngơi tái chiến, đồng dạng có thể tranh đoạt Bách Chiến Vương, ý kiến của ta là nghỉ ngơi một chút, như vậy có nắm chắc hơn...

Thanh âm tiếp tục vang lên.

Thập Chiến Vương là điểm phân định, sau khi thành công, liền có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, về sau lại đến chiến đấu, đồng dạng có thể xung kích cao hơn.

Vị trước mắt này, đã mệt thành như vậy, bất cứ lúc nào cũng sẽ té xỉu, tốt nhất là lựa chọn nghỉ ngơi.

- Ta tiếp tục...

Nghe đối phương khuyên can, ánh mắt cực kỳ mệt mỏi giơ lên một chút, Trương Huyền lắc đầu.

Nói đùa, lúc này lại đi xuống? Đã tới một lần, không kiếm bồn đầy bát tràn, cứ như thế trở về, không phải có lỗi với mình sao!

Dù sao đối phương kiếm tiền bằng thủ đoạn độc ác, xài như thế nào cũng không lỗ.

- Tiếp tục? Tình trạng cơ thể của ngươi bây giờ, ta sợ không chịu nổi...

Thanh âm nói.

Mỗi một Thập Chiến Vương, đều là cây rụng tiền của chợ đen, tên này vừa mới đạt tới, liền muốn tiếp tục, thật chết ở trên đài, lại muốn kiếm tiền sẽ khó khăn.

- Ta nghĩ... Ta còn có thể kiên trì một hồi!

Trương Huyền uể oải.

- Được, hiện tại ta nói phương pháp đối diện Bách Chiến Vương cho ngươi... Liên tục chiến thắng mười vị Thập Chiến Vương, liền có thể thành công, người thứ nhất ngươi đối mặt là...

Thanh âm còn không có kết thúc, một thanh âm nhàn nhạt vang vọng toàn bộ lôi đài.

- Ta so với hắn, chỉ cần có thể đánh bại ta, liền là Bách Chiến Vương mới!

Như thanh đồng va chạm, cho người ta cảm giác đâm vào trong tai, mọi người xoạt xoạt nhìn lại, chỉ thấy một bóng người cao lớn từ bên trong đi ra.

- Là Hồng Dương...

- Hồng Dương muốn chiến đấu, cũng hứa hẹn Bách Chiến Vương?

- Từ trước tới nay đều là Hồng Dương khiêu chiến người khác, lần này làm sao chủ động xuất thủ? Hắn bách chiến bách thắng, không có người có thể là đối thủ... Thật muốn ra tay, tên này khẳng định xong!

- Đây là tất nhiên... Bất quá, ta cảm thấy tên này chỉ cần đầu óc không bệnh, hẳn là sẽ không đáp ứng!

...

Nhìn thấy bóng người đi ra, trên đài lập tức xôn xao.

Nói chuyện không phải người khác, chính là Bách Chiến Vương Hồng Dương quát khẽ một tiếng, liền để Tiễn Húc run lẩy bẩy kia!

Lúc này trên người Hồng Dương không có chút mỏi mệt, ngược lại hai mắt ửng hồng, tựa như một máy móc giết người.

- Như thế nào, có dám hay không?

Hắn cười lạnh nhìn về phía Trương Huyền.

- Cái này...

Trương Huyền chần chừ, cực kỳ rầu rĩ.

- Ha ha, mặc dù ngươi giả mỏi mệt rất giống, nhưng cường giả chết ở trong tay ta không biết bao nhiêu, nên có thể thấy được, ngươi là đang ngụy trang! Liên tục chiến thắng mười đối thủ, còn có thể có tâm tư che giấu... Thực lực đưa tới hứng thú của ta!

Hồng Dương cười một tiếng.

- Ngươi nói đùa...

Vẻ mặt tái xanh, Trương Huyền suýt chút nữa mắng ra tiếng.

Vốn còn muốn giả yếu, tiếp tục chiến đấu với Thập Chiến Vương, kiếm nhiều chút tiền đặt cược, không nghĩ tới bị tên này nhìn ra.

- Ngụy trang? Cái tên này ngụy trang?

- Ta nhìn không giống ah...

- Vừa rồi tùy lúc sẽ ngã sấp xuống, kết quả thắng liên tiếp nhiều trận như vậy, vẫn không có việc gì, quả thực đáng giá hoài nghi!

- Thật con mẹ nó hỗn đãn, tiền của lão tử, đều mua hắn thua, náo loạn nửa ngày, lại là giả bộ...

...

Nghe được Hồng Dương nói, đám người tức đến cái mũi xì khói.

Nhất là người mới vừa rồi bị hắn mê hoặc, cược thua, tức giận đến sắp nổ tung.

- Cho dù muốn động thủ với ta, cũng không thể vu cáo hãm hại a? Liên tục chiến thắng mười người, lực lượng hao tổn bao lớn, chỉ cần là tu luyện giả đều biết!

Trương Huyền uể oải ngẩng đầu:

- Không nói những người khác, đổi lại là ngươi, ngươi cảm thấy mình thắng liên tiếp mười người, còn có khí lực ngụy trang?

- Có!

Hồng Dương gật đầu.

- ...

Trương Huyền.