Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2446: Mài thật luôn (2)



Làm nuốt động tác, lão giả đang muốn nói chuyện, chỉ thấy thanh niên trước mắt lắc đầu, than thở một tiếng:

- Tuy dụng ý tốt, nhưng mà ở trong mắt của ta, lại làm công vô dụng!

- Vì cái gì?

Lão giả nhíu mày, nhịn không được nhìn qua.

Lúc trước hắn được gợi ý lớn, sao lại là công vô dụng?

- Rất đơn giản, không nhìn lầm mà nói, ngươi không phải người thật sự, mà là ấn ký linh hồn, mài vật này, là một khối Tinh Linh thiết, thứ này vô cùng cứng rắn, còn trân quý hơn Kim Tinh Huyền Thạch. Mà đá mài, chỉ là một tảng đá xanh bình thường... Cả hai chênh lệch đẳng cấp bày ở đó, như dùng bông vải tới rèn luyện gậy sắt, ngươi cảm thấy có khả năng thành công sao?

Trương Huyền nói.

Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, hắn đã nhìn ra lão giả trước mắt không phải người thật, mà là ấn ký linh hồn. Khối sắt trong tay hắn, là một loại Tinh Linh thiết cực kỳ hiếm thấy, vô cùng cứng rắn, coi như Luyện Khí sư bát tinh cũng rất khó hòa tan, dùng tảng đá bình thường mài... Quả thực là nói đùa.

- Coi như thời gian không phụ người hữu tâm, kiên trì mài xuống, có thể có thu hoạch... Nhưng ngươi thân là ấn ký linh hồn, bản thân có khả năng duy trì bao lâu? Ta nhớ được không sai, ấn ký linh hồn, ở ngoại giới là có thời gian tồn tại không dài!

Trương Huyền nói tiếp.

Ấn ký linh hồn, hắn gặp qua rất nhiều lần, một mực không kích hoạt, ngủ say có khả năng tồn tại thời gian dài chút, một khi tỉnh lại, cơ bản sống không được bao lâu.

Tỷ như Khâu Ngô cổ thánh, trước đó gặp Kiếm lão nhân... Khi còn sống mạnh như vậy, lưu lại ấn ký cũng không có tồn tại bao lâu liền tiêu tán.

- Cái này...

Thấy hắn phân tích có lý có cứ, lão giả bất đắc dĩ lắc đầu, thả chày sắt trong tay ra, trong mắt mang theo khen ngợi:

- Ngươi rất thông minh, nhãn lực cũng không tệ, nhanh như vậy liền nhìn ra rồi...

Sở dĩ ở đây mài sắt, không riêng gì muốn khích lệ hậu nhân, càng nhiều hơn chính là một loại khảo hạch. Đối phương vừa tới liền nhìn ra mục đích, hơn nữa nhìn ra hắn thân là ấn ký linh hồn, nói rõ nhãn lực không tệ, cũng rất thông minh.

- Nhìn ra những thứ này rất đơn giản!

Trương Huyền lắc đầu.

Coi như kiếp trước hắn không phải cái bác học gì, nhưng chuyện mài sắt thành kim vẫn nghe qua, đối phương dùng sự tích này giáo dục, đối với những khác người mà nói, có thể sẽ rất được dẫn dắt, rất khiếp sợ, nhưng với hắn mà nói, sớm đã nghe nhiều nên thuộc, không có chút gợn sóng nào.

- Thật ra thì, nếu như ngươi thật muốn mài Tinh Linh thiết thành kim mà nói, cũng không phải không có cách nào, đá xanh bình thường khẳng định là không được, cần Huyền Kim thạch, phối hợp Huyền Mộc dịch!

Trương Huyền mỉm cười, nói.

- Ồ? Ngươi nói Huyền Kim thạch phối hợp Huyền Mộc dịch, có thể mài Tinh Linh thiết thành kim?

Lão giả sửng sốt, có chút không dám tin tưởng.

- Không sai!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Rất đơn giản, Huyền Mộc dịch có tác dụng ăn mòn, phối hợp Huyền Kim thạch, lại dung hợp vài dược liệu, có thể tuỳ tiện ăn mòn bộ phận cứng rắn trên Tinh Linh thiết, chỉ cần tính toán tốt chất lượng, độ lớn nhỏ của gậy sắt trong tay ngươi, phân phối đầy đủ dược dịch, vài phút liền có thể ăn mòn thành kim may, căn bản không cần mài!

- Vài phút?

- Vừa vặn ta có mấy loại dược liệu này, có thể cho ngươi thử một chút!

Trương Huyền khẽ đảo cổ tay, lấy ra một đống dược liệu, vận ngón tay như gió.

Cướp đi trữ vật giới chỉ của Kỷ Linh Phong, dược liệu, bảo vật bên trong còn nhiều hơn trước đó hắn sưu tập, dù những thứ này trân quý, nhưng còn có thể gom góp.

Rất nhanh, tất cả dược dịch dung hợp lại cùng nhau, tạo thành chất lỏng đặc thù. Lấy ra một khối Huyền Kim thạch, quét chất lỏng lên, đưa tay lấy gậy sắt tới, để vào trong đó.

Xì xì xì xì...

Một làn sương mù trắng tinh bay lên, Tinh Linh thiết nhanh chóng thu nhỏ, giống như Trương Huyền nói, vài phút liền biến thành một cây kim may.

Lúc này dược dịch cũng tiêu hao sạch sẽ, không sai chút nào, như trải qua tính toán chính xác. Ngón tay búng một cái, châm nhỏ bay đến lòng bàn tay, Trương Huyền tiện tay đưa cho lão giả đối diện:

- Giúp ngươi làm xong, về sau không cần ở đây tiếp tục mài, thật cực khổ... Như thế không dễ dàng, còn không có hiệu quả...

- ...

Khóe miệng lão giả co giật.

Hắn chỉ là muốn khảo hạch đối phương, kết quả... gia hỏa trước mắt thật sự mài chày sắt thành kim may... Có cần hố người như thế hay không?

Mấu chốt nhất là, còn nói hắn ngừng lại, giống như trưởng bối động viên hậu nhân... Ngươi có biết ta là ai không? Lại dám nói chuyện như vậy? Lắc đầu, dứt bỏ buồn bực trong lòng, lão giả nhìn lại:

- Vừa rồi ngươi chỉ nhìn côn sắt một cái, liền tính toán được lượng thuốc... xem ra Minh Lý Chi Nhãn đã đạt đến cảnh giới nhập vi!

- Ngươi biết ta có Minh Lý Chi Nhãn?

Trương Huyền sững sờ.

Trải qua bốn lần Thiên Nhận Danh Sư, Minh Lý Chi Nhãn của hắn đã có thể hoàn toàn che giấu, chỉ cần mình không nguyện ý, Danh Sư bát tinh thượng phẩm cũng chưa chắc có khả năng nhìn ra được.

Vị lão giả trước mắt này, bởi vì là ấn ký linh hồn, nhìn không ra thực lực, lại có thể nhận ra... Khi còn sống tu vi cũng quá cao thâm đi!

- Chẳng lẽ... Là một vị Danh Sư cửu tinh?

Trong lòng hơi động, Trương Huyền nhìn lại, nắm đấm nhịn không được xiết chặt. Hiện tại gặp qua Danh Sư lợi hại nhất, là Hạo Vũ trưởng lão vừa rồi dặn dò bọn họ đi vào nơi này, cái gọi là Danh Sư cửu tinh, chưa bao giờ thấy qua, thậm chí ngay cả tên cũng không biết.

Nếu như vị này đạt tới cấp bậc đó, có lẽ thật có thể nhìn ra mình nắm giữ Minh Lý Chi Nhãn.