Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2530: Một đám quái nhân (thượng) (1)



Trương Huyền cũng phát mộng.

Hắn cùng vị anh vợ này, chỉ gặp mặt một lần, còn bị một quyền đánh bay, tìm bản thân làm gì?

Chẳng lẽ... Biết quan hệ giữa mình cùng Nhược Hi, nên đồng ý?

Thân thể run lên, không kìm lòng được kích động.

Nếu như anh vợ bạo lực này đồng ý, rất nhiều chuyện liền đơn giản. Theo sát ở sau lưng đối phương, đi ra lớp tinh anh, vừa định nói chuyện, đột nhiên cảm thấy thân thể run lên, cơ thể rùng mình.

- Lại quên sự tình đột phá...

Nuốt xong Hàn Băng linh dịch, còn chưa kịp tu luyện, Phí sư liền đến tìm hắn nói chuyện, nói xong rồi, chưa kịp tu luyện, anh vợ liền xuất hiện, lôi kéo hắn vội vã rời khỏi.

Người bình thường, cho dù là thiên tài của Băng Nguyên cung, dùng một ngụm Hàn Băng linh dịch cũng sẽ thành băng côn, Trương Huyền một hơi nuốt ba bình, đổi lại những người khác khẳng định đã sớm chết rét, hắn nắm giữ Thiên Đạo chân khí, dù có khả năng chống lại, thế nhưng không kiên trì được bao lâu, cần mau chóng hóa giải mới được.

Hiện tại khí tức băng hàn phát tác, cảm thấy không đúng, hàn khí càng ngày càng hung mãnh, nội tạng giống như sắp bị đông lại, cả người không ngừng run rẩy.

- Không được, phải nhanh chóng đột phá, chỉ tu luyện mới có thể hóa giải...

Biết tiếp tục như vậy, khẳng định sẽ bị chết cóng, lông mày nhảy một cái, Trương Huyền vội vàng vận chuyển chân khí trong cơ thể, hóa giải hàn ý, chuyển hóa thành chân khí, xung kích bình cảnh tu vi.

- Ngươi làm gì?

Cảm nhận được trong cơ thể hắn biến hóa, Lạc Huyền Thanh dừng bước, nhíu mày.

- Ta muốn... Tu luyện!

Bờ môi Trương Huyền run rẩy nói.

Hàn khí đã xâm nhập thân thể của hắn, đã sắp không chống lại được, nói chuyện cũng có chút run rẩy, khó mà nói rõ.

- Lúc này không thể tu luyện? Ta tìm ngươi là có chuyện xảy ra, sau này có nhiều thời gian tu luyện!

Còn tưởng rằng đại sự gì, nghe được muốn tu luyện, Lạc Huyền Thanh khoát tay áo:

- Mau đi theo ta, được rồi, ngươi đi quá chậm, ta kéo ngươi phi hành!

Trương Huyền còn chưa kịp giải thích, liền cảm thấy thân thể bị một cỗ lực lượng bao bọc, hô một cái, giống như xuyên qua thời không, thẳng tắp bay tới đằng trước.

Ô ô ô!

Bốn phía tiếng gió rít gào, Trương Huyền chỉ cảm thấy trong mắt, ánh sáng không ngừng lóe lên, không biết tốc độ phi hành nhanh bao nhiêu, thậm chí vượt qua Thiên Đạo thân pháp của hắn.

- Không hổ là thiên tài Lạc gia...

Trong lòng Trương Huyền cảm khái.

Vị anh vợ này, là ca ca của Nhược Hi, khẳng định nắm giữ không gian càng thêm lợi hại hơn người bình thường, tốc độ không cần phải nói.

Dù hắn tu luyện Diễn Không thiên thư, càng có võ kỹ Hành Giả Vô Cương, nhưng bị tu vi hạn chế, tốc độ chân chính vẫn hơi không bằng.

- Trước mặc kệ, nắm chặt thời gian tiêu hóa năng lượng trong Hàn Băng linh dịch, nếu không khẳng định sẽ bị đông cứng, coi như không chết cũng vô cùng phiền phức...

Biết bây giờ không phải là thời điểm khiếp sợ, lại không để ý tới đối phương lôi kéo, Trương Huyền vội vàng nhắm mắt lại, liều mạng tiêu hóa năng lượng hàn băng trong cơ thể.

Nương theo năng lượng luyện hóa càng ngày càng nhiều, chân khí tiêu hao sạch sẽ càng ngày càng hùng hậu, cấp bậc cũng đang thong thả tăng thêm.

Đang không ngừng tu luyện, cảm thấy hàn khí trong cơ thể dần dần tan rã, chỉ cảm thấy thân thể chấn động, ngừng lại.

Xuất hiện ở trước mi mắt, không phải kiến trúc Thánh Tử điện quen thuộc, mà là một đồng ruộng trống trải.

Mình bị khóa ở trong một đoàn chân khí, Lạc Huyền Thanh đang đứng ở cách đó không xa, hai tay chắp sau lưng, không biết nghĩ cái gì.

- Đại cữu... Lạc huynh, đây là nơi nào? Dẫn ta tới nơi này làm gì?

Bờ môi bị đông cứng đến run rẩy, Trương Huyền nhịn không được hỏi.

- Đừng nói chuyện!

Lạc Huyền Thanh khoát tay áo.

- Ta...

Trương Huyền không hiểu ra sao.

Đưa hắn đến nơi này, cái gì cũng không nói, bản thân hỏi một chút, còn bảo không nên nói chuyện, người này đến cùng muốn làm gì?

Ô ô ô!

Trương Huyền khó hiểu, đang không biết như thế nào cho phải, liền nghe một thanh âm nghẹn ngào vang lên, giống như quỷ mị, chợt gần chợt xa.

- Này!

Lạc Huyền Thanh hừ lạnh một tiếng, tiến về phía trước một bước.

Ầm ầm!

Khí tức cường đại từ trong cơ thể bay lên, Trương Huyền lập tức cảm thấy không gian trước mắt giống như bị thứ gì dẫn dắt bóp méo, thần trí của mình cũng giống như thời gian nháy mắt biến mất, đi vào hư không không biết tên, không nhận bản thân khống chế.

- Đây là Nhập Hư cảnh?

Con ngươi Trương Huyền co rụt lại.

Thánh Vực thất trọng Nhập Hư cảnh, không chỉ lĩnh vực trở nên khó đoán, càng quan trọng hơn là, sáng lập môi trường hư không thuộc về mình, ở đây, chỉ cần đối phương không nguyện ý, thần thức cũng không thể thăm dò, khó mà tìm được.

Trước mắt Lạc Huyền Thanh là loại tình huống này, thần trí của mình rơi vào bên cạnh đối phương, thật giống như rơi vào hòn đá trong nước bùn, thời gian nháy mắt liền cắt đứt liên hệ, không cảm ứng được thứ gì.

Thần thức không cách nào cảm ứng, biết rõ Lạc Huyền Thanh ngay ở trước mặt, nhưng giống biến mất, căn bản không phát hiện được.

Cường giả Nhập Hư cảnh, bản thân nắm giữ hư không thuộc về mình, thật muốn che giấu, thần thức cùng mắt thường đều không thể quan sát, trừ khi tu vi không kém đối phương bao nhiêu, nếu không, tìm cũng không tìm dc!

- Minh Lý Chi Nhãn!

Rõ ràng điểm ấy, Trương Huyền không để ý tới tiếp tục tu luyện, trong mắt xuất hiện hoa văn, lần nữa nhìn sang.

Phần phật!