Không có trả lời Trương Huyền, mà đi tới trước mặt Khinh Giáp Trùng, nhìn kỹ một hồi, thanh niên có chút không dám tin tưởng.
Năng lực thôi diễn của hắn, đã đạt đến bát tinh, không ít chuyện đều có thể xem bói ra, không sai chút nào, côn trùng trước mắt này, trước đó tính qua nhiều lần, đều là thọ chung mà chết, sao nói nổ liền nổ?
Cái gọi là sống lâu trăm tuổi chỉ là hư từ mà thôi, đương nhiên không phải như đối phương nói, ngày hôm nay vừa vặn một trăm tuổi!
Hơn nữa xem như thật sự là loại tình huống này, cũng không có khả năng mới nói xong, liền trực tiếp nổ thành bột phấn.
Đứng tại chỗ rầu rĩ một hồi, thực sự không hiểu đến cùng chuyện gì xảy ra, lúc này mới không suy nghĩ nhiều, tiếp tục mang theo hai người đi thẳng về phía trước.
Chỉ chốc lát, đi tới một căn phòng, còn chưa kịp gõ cửa, liền nghe bên trong có thanh âm vang lên:
- Vào đi!
Ngay sau đó cửa phòng từ từ mở ra.
Trương Huyền nhìn vào trong, chỉ thấy một lão giả ngồi ngay ngắn ở chính giữa đại sảnh, một thanh niên thì đứng ở một bên, không phải người khác, đúng là Trương Thuần bọn họ muốn tìm!
Lúc này thương thế trên người hắn đã khỏi, khí tức so với trước càng thêm tinh thuần, như lần trước mặc dù bị đánh một trận, nhưng thực lực cũng có tăng lên không nhỏ, xem như trong họa được phúc.
- Là ngươi?
Nhìn thấy vào cửa là Trương Huyền, vẻ mặt của Trương Thuần trở nên tái mét.
Đường đường thiên tài Trương gia, bị gia hỏa không biết tên kia mượn tay thú sủng đánh một trận tơi bời, suýt chút nữa chết tại hạp cốc, nhục nhã mãnh liệt sắp nổ. Bất quá, như nhớ tới sự tình gì, vội vàng xoay người, tràn đầy nghi ngờ:
Vừa rồi Phong lão nói, để học sinh của hắn đi nghênh đón khách quý, nghe trong tai, còn tưởng rằng là cường giả nào đó, nằm mơ cũng không nghĩ đến, là người này!
Một tiểu nhân vật chỉ có Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, may mắn thuần phục Địa Ngục Thanh Long thú, mới hung hăng như vậy, cho dù có chút vốn liếng, cũng không đáng để vị này ngay cả gia chủ cũng kính trọng thái độ như thế!
- Không sai!
Phong lão đứng dậy, nhìn về phía Trương Huyền, quan sát tỉ mỉ một phen, hai mắt nhịn không được sáng lên:
- Quả nhiên là Diễn Hư thể!
- Diễn Hư thể?
Vẻ mặt Trương Huyền nghi hoặc.
Mặc dù Thiên Đạo thư viện không cách nào nhìn ra tình huống cụ thể của hắn, nhưng xem qua nhiều thư tịch như vậy, biết rất nhiều thể chất đặc thù, không thuộc về bất kỳ một cái nào trong đó.
Nói cách khác, chỉ là người bình thường không thể lại bình thường! Không giống Triệu Nhã cùng Ngụy Như Yên, có thể kích hoạt thể chất, nhanh chóng tấn cấp.
Diễn Hư thể là cái quái gì?
Trước kia chưa từng nghe qua nha? Thật có thể chất đặc thù gì, thì sẽ không tiến bộ chậm như vậy, ngay cả học sinh, bạn gái cũng không sánh bằng.
- Đại Diễn bốn mươi chín, nhiều một là hư, mà ngươi chính là thể chất "Hư" kia.
Vuốt râu, Phong lão cười giải thích:
- Dùng phổ thông mà nói, là không cách nào dùng Thiên Cơ thôi diễn, tới xác định vận mệnh cùng hướng đi của ngươi!
Trương Huyền còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thanh niên ở bên cạnh giật nảy mình, khắp khuôn mặt là vẻ khó tin.
- Lão sư, loại thể chất này thật tồn tại?
- Trước kia ta cũng tưởng rằng này là truyền thuyết, thẳng đến lần kia nhận ủy thác của người, mới hiểu được, không chỉ tồn tại, còn có mấy vị...
Phùng lão lắc đầu, như không muốn tiếp tục vướng víu trong vấn đề này, nói:
- Không tin, ngươi có thể suy tính một lần.
- Cái này...
Thanh niên sửng sốt một chút, cổ tay khẽ đảo, lấy ra ba tiền đồng, trầm tư một lát, nhẹ nhàng quăng lên. Tiền đồng rơi trên mặt đất, không ngừng xoay tròn, có điều, còn không có triệt để hiển lộ ra quẻ tượng, tất cả đều phát ra thanh âm Tạch tạch! Tạch tạch! giòn vang, xuất hiện vết rách. Ngay sau đó giống như Khinh Giáp Trùng trước đó,
- Bành!
Sắc mặt hắn trắng nhợt, như gặp phải trọng kích, thanh niên liên tục lui về phía sau mấy bước, một ngụm máu tươi theo khóe miệng tràn ra, trong mắt tràn đầy hoảng sợ cùng khó tin.
Vị trước mắt này, rõ ràng đang ở trước mắt, thế nhưng sử dụng Thiên Cơ thôi toán, lại phát hiện tựa như hư vô. Căn bản không tính được nhân quả cùng lai lịch.
- Như thế nào?
Dường như đã sớm biết kết quả này, Phong lão nhìn lại.
- Suy tính không ra...
Hít sâu vài hơi, hóa giải thương thế trong cơ thể, thanh niên cắn răng nói.
- Không sai, quả thực suy tính không ra! Bởi vì, hắn là hư vô, không chỉ vận mệnh, ngay cả sự tình đã làm trước đó, thậm chí phương hướng về sau muốn tiến lên, cũng không cách nào tính toán!
Phong lão nói.
- Cái này...
Vẻ mặt chấn kinh, thanh niên mới chợt hiểu ra, rõ ràng vì sao lão sư muốn đích thân tiếp kiến vị này.
Diễn Hư thể, là thể chất đặc thù thích hợp trở thành Thiên Cơ sư nhất, trong lịch sử cho dù có, cũng chỉ rải rác hơn mười người mà thôi, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vị trước mắt này cũng vậy.
- Tính toán không ra lai lịch?
Nghe song phương trò chuyện, Trương Huyền nhíu mày, có điều, thời gian không dài liền hiểu được.
Sở dĩ hắn không cách nào bị thôi diễn, đoán không sai, hẳn là vì Thiên Đạo thư viện. Có thứ này, mình là Thiên Đạo, che đậy Thiên Cơ, làm cho không người nào có thể phát giác, hẳn là chuyện cực kỳ đơn giản. Nói cách khác, căn bản không phải cái gọi là Diễn Hư thể.
- Không sai, không cách nào suy tính lai lịch, chẳng khác nào thân ở trong sơ hở của thiên cơ, loại người này một khi trở thành Thiên Cơ sư, thôi diễn tương lai, tính toán thiên hạ, sẽ không gặp phải phản phệ, thành tựu vô hạn!