Dương Huyền thân là đệ nhất Thái Thượng trưởng lão của Tổng bộ Danh Sư đường, tự nhiên nghe nói qua tin đồn, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vị này lại là quản gia của hắn.
Khó trách dám lớn lối cùng tùy tiện như vậy, trước cửa Tể tướng thất phẩm quan, đối phương đại biểu là uy nghiêm của một vị Danh Sư đỉnh phong.
- Phải!
Từng bước một đi ra, trên mặt Tôn Cường mang theo vẻ kiêu ngạo.
- Dương sư hành tung phiêu hốt, coi như Tổng bộ Danh Sư đường, cũng không biết tung tích cụ thể của hắn, ngươi nói là quản gia của hắn, có bằng chứng không!
Sau khi hết khiếp sợ, lông mày Cát trưởng lão nhăn lại.
Không phải hắn không tin đối phương, mà là thực lực quá thấp. Dưới tay tướng mạnh không có binh hèn, ngay cả Thánh Vực cũng không phải, liền nói bản thân là quản gia của Dương sư, thực sự để cho người ta khó có thể tin.
Khâu Ngô cổ thánh thân là tôi tớ của Khổng sư, thực lực cũng có một không hai thiên hạ.
Muốn một quản gia như vậy... Cũng không lấy ra được ah! Dù sao, loại người như Dương sư, thật muốn tuyển vào gia, coi như Danh Sư cửu tinh, cũng khó mà cự tuyệt, thế nào chọn một ngốc hàng ngay cả Thánh Vực cũng không đến?
Hơn nữa thoạt nhìn, một bộ không thông minh! Nhưng lấy nhãn lực của hắn, có thể rõ ràng nhìn ra, đối phương nói chân tâm thật ý, không có nói dối, nguyên nhân chính là như vậy, mới cảm thấy kỳ lạ.
- Làm càn!
Sầm mặt lại, Tôn Cường híp mắt lại:
- Ngươi đây là nghi ngờ ta, hay nghi ngờ Dương sư?
- Dương sư ta tự nhiên không dám nghi ngờ!
Cát trưởng lão lắc đầu:
- Bất quá... Thân là quản gia của Danh Sư cửu tinh, trên người đều sẽ có chúc phúc của hắn, thuận tiện, để cho ta nhìn một chút, nếu thật, lập tức để nghiệt đồ xin lỗi ngươi. Nếu không, giả mạo quản gia của Danh Sư cửu tinh, ngang nhiên sỉ nhục trưởng lão Lễ điện, hai tội danh này, chết một trăm lần cũng không đủ!
Thánh Tử điện là thế lực thuộc hạ của Danh Sư đường, Thái Thượng trưởng lão ở tổng bộ, tự nhiên không dám nghi ngờ, chỉ là... Vị trước mắt này, thực sự không tin được. Gia hỏa hắn cũng chướng mắt, Dương sư mời làm quản gia... Thế nào cảm giác cũng không chân thực.
- Chúc phúc?
Tôn Cường sững sờ.
Hắn cùng lão gia gặp qua rất nhiều lần, nhưng chưa hề đề cập qua loại chuyện này ah!
- Loại thực lực như Dương sư, cao thâm khó dò, tùy tiện ban tặng một đạo chân khí, cũng có thể có chỗ tốt cùng uy lực không tưởng tượng nổi, nếu như ngươi thật sự là quản gia của hắn, tất nhiên sẽ lưu lại ý niệm ở trong cơ thể ngươi, nếu không... Loại thực lực này, rất dễ dàng bị giết, làm sao có thể làm việc?
Cát trưởng lão giải thích nói.
Quản gia thay Danh Sư xử lý việc vặt, người sau tự nhiên cũng phải cho chút mặt mũi cùng năng lực tự vệ nhất định, dưới tình huống bình thường, hạ nhân của Danh Sư đỉnh phong, đều sẽ có chúc phúc, bảo đảm tính mạng không bị xâm hại, nếu vị trước mắt này là quản gia của Dương sư, khẳng định cũng sẽ có loại vật này. Nếu không, còn không có làm việc, người chết trước, đối với mặt mũi của Dương sư, cũng là một loại hao tổn.
- Ta... Lão gia tự nhiên cũng cho ta chúc phúc...
Da mặt Tôn Cường co lại, khẽ nói:
- Chỉ là, hắn chúc phúc há có thể tùy tiện đưa cho người khác nhìn? Ngộ nhỡ hù dọa ngươi, không chịu nổi thì làm sao bây giờ?
Lão gia không cho hắn chúc phúc, nhưng mà... Hiện tại đã ngồi lên lưng ngựa, không có cách nào xuống, chỉ có thể kiên trì nói đã cho. Dù sao chỉ cần không lấy ra, nên không có việc gì.
- Chỉ cần có chúc phúc là được, không cần lấy ra!
Cát trưởng lão cười cười:
- Loại cấp bậc Danh Sư như Dương sư, bất kể thân phận hay địa vị, đều vượt xa Danh Sư bình thường, chỉ cần ngươi đi với ta tới Phong Sư điện, dùng trận pháp đặc thù chiếu xạ, liền có thể lập tức điều tra rõ thật giả!