Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2711: Là hắn? (2)



Trung niên cực kỳ kích động, vội vàng nhìn qua, mất đi trầm ổn như trước, giọng nói cũng có chút gấp rút.

- Hắn gọi Trương Huyền, bây giờ đang ở Thánh Tử điện...

Hồ Nhất Vi nói.

- Trương Huyền? Mặc dù tên không đúng, nhưng họ Trương...

Nhíu mày, sau đó trung niên nhân nghĩ tới điều gì, tràn đầy hưng phấn cùng kích động:

- Nhất định là hắn... Tuyệt đối là hắn! Nhanh đi mời tới, nói ta muốn gặp...

Phân phó một tiếng, lời còn chưa nói hết, ngay sau đó ngừng lại:

- Không cần, ta tự mình đi qua!

Nói xong, từ chỗ ngồi đi xuống, lấy ra một ngọc phù đưa tin, một đạo ý niệm truyền qua, thời gian không dài, một phụ nhân vội vã bay tới.

Mặc dù thoạt nhìn không còn trẻ nữa, nhưng từ dung mạo cùng dáng người đều có thể nhìn ra, lúc tuổi còn trẻ, tuyệt đối là mỹ nhân tuyệt thế, không kém đám người Hồ Yêu Yêu chút nào.

Đặc biệt là khí tức trên người, như một chuôi trường kiếm ra khỏi vỏ, bất cứ lúc nào cũng sẽ đâm rách hư không. Mộng Kiếm Thánh, Vương Mộng Á.

- Có tin tức của hắn? Là thật...

Hốc mắt ửng hồng, Mộng Kiếm Thánh nhìn lại, dường như tràn đầy lo lắng, sợ lòng tràn đầy mong đợi lần nữa thành không.

- Hồ huynh nói, ở Thánh Tử điện gặp một vị thiên tài chừng hai mươi tuổi, trong cơ thể nắm giữ thai độc hắn gieo xuống...

Trung niên nhân chỉ Hồ Nhất Vi, Mộng Kiếm Thánh vội vàng nhìn tới.

- ... Hồi bẩm phu nhân, tại hạ nói là chính xác trăm phần trăm, tuyệt không dám lừa gạt!

Vội vàng khom người, Hồ Nhất Vi nói sự tình lúc trước một lần.

- Khẳng định là hắn...

Thân thể mềm mại lắc lư một cái, nước mắt của Mộng Kiếm Thánh sắp chảy ra, vội vàng ngẩng đầu nhìn phu quân của mình:

- Ta muốn đi Thánh Tử điện, ngươi có đi hay không?

- Đương nhiên phải đi!

Trung niên nhân gật đầu.

- Gia tộc đại hội sắp tổ chức, ngươi là gia chủ lại không có mặt, không sợ lão tổ tức giận sao?

Mộng Kiếm Thánh nói.

- Chúng ta đã vì gia tộc trả giá đủ nhiều, tìm nhiều năm như vậy, thật vất vả có tin tức xác thật, ai không cho ta đi, liền cùng ta đối nghịch, cùng ta là địch!

Bàn tay lớn vẫy một cái, trung niên nhân lộ ra khí tức cường đại. Đặc biệt là kiếm ý, tựa như lúc nào cũng sẽ phóng lên trời, bay lượn cửu tiêu.

- Đúng vậy, đã vì gia tộc trả giá đủ nhiều... Đã nhiều năm như vậy, cũng không biết hắn trải qua được không, có chịu khổ hay không...

Nước mắt của Mộng Kiếm Thánh nhỏ xuống.

- Đi thôi!

Thấy vợ khóc, trung niên vung tay lên.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang, một Thánh thú xuất hiện ở trước mắt, thân thể nhoáng một cái, rơi vào lưng thú, Mộng Kiếm Thánh theo sát tới.

- Hồ huynh, ngươi mới vừa nói sự kiện kia, hi vọng đừng nói cho bất luận người nào, mặt khác, hướng đi của vợ chồng chúng ta, cũng hy vọng có thể bảo mật!

Đứng trên lưng thú, trung niên ôm quyền.

- Kiếm Thánh yên tâm, loại sự tình này, ta tự nhiên không dám nói ra ngoài!

Hồ Nhất Vi vội vàng gật đầu.

Hắn biết nếu mình dám tiết lộ ra ngoài, nhất định sẽ bỏ mình tại chỗ, liền vội vàng đáp ứng, một chút cũng không dám do dự.

- Vậy là tốt rồi, nếu như người ngươi nói kia, thật là người chúng ta muốn tìm, hai vợ chồng ta trở về nhất định sẽ cảm kích...

Nói xong, trung niên lần nữa nhìn qua:

- Mặt khác, Dương sư ở Trương gia tu luyện, hoàn toàn không cần lo lắng, an tâm ở đây là được, ta đã đưa tin, một khi xuất quan sẽ đến tìm ngươi!

- Cảm ơn Kiếm Thánh!

Hồ Nhất Vi lần nữa ôm quyền.

- Ừm!

Không nói thêm lời, trung niên ra hiệu.

Phần phật!

Thánh thú lập tức phá không, thẳng tắp bay lên bầu trời, chính là phương hướng Thánh Tử điện. Phi hành thời gian không dài, liền thấy một Thánh thú chạm mặt bay tới.

- Là Vân Quang thánh thú của Kiếm Tần Sinh!

Nhận ra được, lông mày của trung niên nhíu một cái.