Qua không biết bao lâu, mới chém xuống toàn bộ cây xương rồng trên đầu, hai vị Khải Linh sư cửu tinh, lần nữa nhìn về phía tượng đá cách đó không xa, từng cái sắc mặt xanh xao, lòng còn sợ hãi.
Trên khải linh chi đạo, bọn họ nắm giữ rất lợi hại, nhưng đối phương dùng khải linh thuật, hình như không có thiếu hụt, bất kể dùng loại thủ đoạn nào, linh tính đều có thể làm ra phòng ngự, thậm chí phản kích, để bọn họ cũng không biết nên làm gì bây giờ.
- Có phương pháp nào không?
Chờ tiếp cận nửa canh giờ, ngay cả một tượng đá cũng không có hủy linh tính, Trương Vô Trần nhịn không được nữa.
- Cái này...
Ngô trưởng lão xấu hổ, vẻ mặt thấu hồng:
- Bẩm báo tam trưởng lão, chúng ta tài hèn học ít, bây giờ không có phương pháp, không biết những thứ này... Đến cùng xuất từ tay vị khải linh đại sư nào?
- Là... một vị cao thủ kiếm đạo của Thánh Tử điện, Trương Huyền!
Khải Linh sư đỉnh phong chân chính, bọn họ biết một ít, chưa từng nghe qua cái tên này ah!
Hơn nữa... cao thủ kiếm đạo, cái quỷ gì?
- Phương pháp khải linh của hắn, cùng chúng ta học qua hoàn toàn khác biệt, hai người chúng ta bất lực, tam trưởng lão có thể mang bọn ta gặp người này một chút hay không, muốn giải quyết, khả năng cũng chỉ có chính hắn mới có thể làm được!
Chần chờ một lát, Ngô trưởng lão nói.
Đối mặt những tượng đá trước mắt, bọn họ không có biện pháp nào, xem ra, chỉ có thể để đối phương tự mình ra tay.
Nghe được lời nói của đối phương, tam trưởng lão xoa xoa mi tâm.
Đường đường Trương gia, vậy mà không giải quyết được phiền phức do một thanh niên mang tới, truyền đi cũng không đủ mất mặt. Bất quá, hiện tại loại tình huống này, tùy ý tượng đá tiếp tục chạy loạn, phiền phức sẽ càng lớn.
- Vô Chân, dẫn đường...
Không còn xoắn xuýt, bàn tay vẫy một cái.
Vô Chân trưởng lão cũng biết sự tình nghiêm trọng, không dám nhiều nói, vội vã đi thẳng về phía trước.
Tam trưởng lão theo sát, Mạc trưởng lão, Ngô trưởng lão dừng lại một chút, cũng đi theo tới.
Bọn họ muốn nhìn một chút, đến cùng là vị Khải Linh sư nào, mở ra linh tính cường đại như vậy, ngay cả bọn họ cũng không có biện pháp gì.
- Trương sư đi theo Kiếm Tần Sinh tới, khiêu chiến kiếm thuật, cho nên ở khu tỷ thí!
Vô Chân trưởng lão giới thiệu.
Mỗi ngày khách nhân đến Trương gia nhiều vô cùng, có khiêu chiến, có thăm hỏi... Vì tiện phân khu vực, chia những người này làm chủng loại khác biệt, ở khu vực cũng không giống nhau.
Kiếm Tần Sinh cùng gia chủ có tư oán, khiêu chiến là kiếm pháp, tự nhiên là ở khu vực tỷ thí.
Nơi này đều là cao thủ đến đây khiêu chiến, đao pháp, kiếm pháp, võ kỹ, thương thuật, quyền pháp... cường giả vô số.
Đương nhiên, cũng không thiếu cường giả các chức nghiệp đỉnh cao.
- Mau đi xem một chút, có người khiêu chiến Trương Tử Tình!
- Trương Tử Tình? Đệ nhất tài nữ của Trương gia, tuổi còn trẻ đã là thư hoạ đại tông sư?
- Đúng vậy, ba tuổi học vẽ, bảy tuổi ý tồn, chín tuổi kinh hồng, mười hai tuổi linh trí phá phàm, mười lăm tuổi hư không lâm thư, năm nay mới vừa mười tám tuổi, đã vẽ ra tác phẩm như thật như ảo, hội trưởng tổng bộ Thư Họa sư cũng khen không dứt miệng, cho rằng là thư hoạ đệ nhất thiên tài ngàn năm qua, hơn nữa không chỉ như vậy, cầm, kỳ cũng đều vô cùng cường hãn, Trương gia cũng khó tìm ra người so sánh... Ai không có mắt như thế, đi khiêu chiến nàng?
- Ta cũng không biết, hẳn là một vị khách nhân vừa tới, tên... Trương Huyền, thấy có người tranh đoạt tác phẩm hội họa của nàng, liền đi nhìn một cái, hình như nói rất khó nghe, đối phương suýt chút nữa tức chết! Lúc này mới nổi giận muốn khiêu chiến!
- Khó nghe?
- Đại loại là nói bức họa này của nàng, kiến thức cơ bản quá kém, còn muốn chỉ điểm đối phương, đường đường thư hoạ đệ nhất thiên tài, tài nữ nổi danh nhất Trương gia, tự nhiên mất hứng...