Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2732: Trương Huyền muốn nghiêm túc (1)



- Đây là... Tuyết Nê thủ pháp!

- Truyền thuyết là năm đó Ngô Đạo Tổ sư quan sát chim bay lưỡng lự, mà sáng lập ra thủ đoạn vẽ tranh, tuyết nê hồng trảo, đảo mắt tây đông... Dùng loại thủ pháp này vẽ tranh, ý cảnh xa xăm, còn không có xuất hiện nội dung, đã câu hồn phách người!

- Bộ thủ pháp này, vài vạn năm qua, có thể học được, lác đác không có mấy, không nghĩ tới Tử Tình tài nữ chẳng những học được, còn thi triển trôi chảy như vậy, tỷ thí lần này, khẳng định thắng chắc!

- Xem ra, chỉ cần thư hoạ không cao hơn cửu tinh, không người có thể vượt qua...

...

Bốn phía xôn xao.

Vị Trương gia đệ nhất tài nữ này, vừa ra tay, bút lông, giấy, mực nước, thủ pháp, thậm chí tâm cảnh... Đều không có kẽ hở, hoàn mỹ để cho người ta sợ hãi thán phục.

- Không tệ...

Trương Huyền cũng âm thầm gật đầu.

Thân là Thư Họa sư bát tinh, nhãn lực của hắn so với đám người bốn phía càng thêm cường đại, tự nhiên có thể thấy được cô gái trước mắt, quả thực không dễ dàng đối phó.

So với lúc trước xông Danh Sư lâu gặp phải vị Thánh Tử kia, chỉ mạnh không yếu!

Thánh Tử điện, dù tập hợp vô số thiên tài trong đại lục, nhưng cũng không phải Thánh Tử trong đó, là thiên hạ đệ nhất của thế hệ trẻ tuổi.

Thật giống như Khải Linh sư công hội Trương Phong, mặc dù là Thánh Tử, khải linh thuật ảo diệu vô song, nhưng thật muốn so với Vương Dĩnh mới đi vào tổng bộ, vẫn hơi có không bằng... Nếu không, đối phương cũng sẽ không tìm Trương Huyền hỗ trợ.

Đạo lý giống vậy, vị Thánh Tử kia của Thánh Tử điện, trên thư hoạ rất mạnh, nhưng dường như còn xa xa không bằng vị trước mắt này.

Rầm!

Bút lông nhẹ nhàng vung vẩy trên không trung, cho người ta một loại hưởng thụ, cả người Trương Tử Tình giống như máy móc, khống chế không sai chút nào, mỗi một nét, mỗi một giọt mực nước rơi vào trên giấy lưu quang, đều tản mát ra ánh sáng làm người ta say mê, để cho người ta nhìn một cái, liền rơi vào trong đó, không cách nào tự kềm chế.

- Trương sư... Nàng đã vẽ nhiều như vậy, ngươi cũng nhanh bắt đầu đi, nếu không thật sẽ thua...

Đang quan sát, liền nghe bên cạnh có thanh âm gấp gáp vang lên.

Quay đầu nhìn, chỉ thấy Kiếm Tần Sinh vẫn che trán, tràn đầy bất đắc dĩ.

- Trước không vội...

Nhìn cây nhang lớn trước mắt, thời gian còn lâu, Trương Huyền lắc đầu.

Hắn vẽ tranh cực kỳ đơn giản, mười, hai mươi cái hô hấp liền có thể hoàn thành, không cần thiết đuổi theo.

Biết vị trước mắt này từng xông qua Danh Sư lâu, vượt qua Thánh Tử Thư Họa sư công hội, thư hoạ chi đạo cực kỳ cường đại, Kiếm Tần Sinh không nói thêm lời, tràn đầy xấu hổ nhìn qua:

- Không vội là tốt rồi... Khụ khụ, Trương sư, có thể cùng ngươi thảo luận chút chuyện hay không?

- Sư đệ cứ nói đừng ngại!

Trương Huyền gật đầu.

- Là như thế này... Ngươi bây giờ đại biểu là kiếm đạo... Có thể đừng gây những nghề nghiệp khác hay không...

Dừng lại một chút, Kiếm Tần Sinh nói.

Nói thật, hắn thật có chút hối hận mang cái tên này tới!

Tới là so kiếm, cao thủ am hiểu kiếm pháp còn không có nhìn thấy, trước làm sập trận pháp của người ta, sau đó khải linh tất cả tượng đá... Ngay sau đó lại muốn cùng người tỷ thí thư hoạ... Trận pháp, khải linh, thư hoạ, giám bảo, một cái so một cái trâu... Ngươi thật... Chỉ là tới so kiếm, có thể chú ý thân phận của mình hay không?

Ngươi bây giờ là sư huynh của ta, những nghề nghiệp khác khoa trương như thế, thật được sao?

- Cái này... Nói cũng phải!

Bị hắn hỏi, Trương Huyền tràn đầy xấu hổ gãi đầu một cái:

- Là ta thiếu cân nhắc...

Chỉ nghĩ cho Trương gia một hạ mã uy, lại quên cái này, lấy thân phận kiếm pháp đi tới Trương gia, kiếm còn chưa bắt đầu so, trước làm ra nhiều chức nghiệp như vậy, quả thực khó coi, cho người ta một loại cảm giác không làm việc đàng hoàng.

- Không có việc gì, chỉ cần ngươi nhớ, chúng ta tới so kiếm là tốt rồi...

Thấy hắn thừa nhận, Kiếm Tần Sinh không tiện nói tiếp, đành phải nhẹ gật đầu.

Nếu không phải bởi vì hắn, đối phương cũng khó có khả năng tới, cho dù có chút sai lầm, cũng là cảm kích, không trách cứ được.