- Thua thì thua, một viên Linh Thạch tuyệt phẩm nhất định phải cho!
Trương Huyền nghĩa chính ngôn từ:
- Đừng trốn tránh, muốn trốn nợ, không có cửa đâu!
Lần này chuyên môn đánh mặt Trương gia, thay Lạc Nhược Hi trút giận, lại cưới nữ nhân trở về, còn làm sao có mặt gặp người?
- Ngươi...
Trương Tử Tình thật muốn điên rồi.
Náo loạn nửa ngày, bản thân ở trong lòng đối phương, ngay cả một viên Linh Thạch cũng chưa tới... Đường đường Trương gia đệ nhất tài nữ, không bằng một viên Linh Thạch tuyệt phẩm... Truyền đi, mất mặt cũng ném chết!
- Cái này... Cái này, Trương Huyền thưởng thức... Thật đúng là đủ kỳ lạ!
Trương Vô Trần mở to hai mắt nhìn, nhẫn nhịn nửa ngày, mới nói ra một câu.
- Đúng vậy a, ta vẫn là lần đầu tiên, gặp phải người có thể cự tuyệt Tử Tình, hơn nữa... hùng hồn như thế!
Vô Chân trưởng lão cũng khó tin.
Người lợi hại gặp qua không ít, nhưng anh hùng nan quá mỹ nhân quan, vị trước mắt này ngược lại tốt, tài nữ như Trương Tử Tình, mỹ nữ đưa ra loại yêu cầu này cũng bị cự tuyệt, chỉ vì một viên Linh Thạch tuyệt phẩm... Nói thật, thật muốn cưới đối phương, lấy giao thiệp cùng năng lực của nàng, Linh Thạch tuyệt phẩm mà thôi, còn không muốn bao nhiêu có bao nhiêu?
- Đoán không sai, hắn là không muốn cùng Trương gia có quá nhiều liên quan!
Cảm xúc xong, Trương Vô Trần cũng hiểu được, nhịn không được lắc đầu.
Đối phương lý giải trận pháp, khải linh, giám bảo, thư hoạ sâu như vậy, đủ thấy là người cực kỳ thông minh, làm sao không lý giải ý tứ của Trương Tử Tình, biết còn nói ra lời kia, rõ ràng là không muốn cùng Trương gia dính líu quá nhiều.
- Trương Huyền, tại hạ Trương gia Trương Giang, có dám cùng ta so sánh một trận không?
Cự tuyệt Trương Tử Tình, dẫn đến tuấn kiệt Trương gia nổi giận, một thanh niên tung người từ trong đám người bay ra, rơi vào trước mặt.
- So cái gì?
Trương Huyền nhấc mí mắt.
Thế hệ trẻ tuổi Trương gia, lẫn trong đám người, cố ý tìm hắn để gây sự, đã sớm nhìn ở trong mắt, dù sao lần này tới là muốn làm lớn chuyện, chủ động xông lại tự nhiên tốt nhất.
- Tại hạ không có sở trường khác, nhưng thuần thú nhất đạo không ai bằng, ngươi nhục tài nữ Trương gia ta, có dám so với ta thuần thú không?
Trương Giang nói.
- So như thế nào?
- Rất đơn giản, ba năm trước, Trương gia bắt đến một Thánh thú hung mãnh, đến bây giờ còn không có người có thể thuần phục, ta cũng không có thành công, chỉ cần ngươi có thể thành công, ta liền thừa nhận phương pháp thuần thú của ngươi càng tốt hơn ta!
Trương Giang hừ lạnh.
- Nếu ta thuần phục không được thì sao?
Trương Huyền lắc đầu.
Cái tên này rõ ràng đào hố, chính ngươi cũng không thuần phục được, khẳng định rất khó, ta đồng dạng thuần phục không được, chẳng phải thua?
Mặc dù hắn thuần thú lợi hại, nhưng cũng chỉ hạn chế ở nắm giữ huyết mạch Long tộc, hoặc là một ít Thánh thú thực lực thấp hơn hắn, tu vi quá cao, sẽ không có biện pháp quá tốt.
- Ta nghe nói, ngươi có thể tuỳ tiện thuần phục linh tính đại trận, làm sao, để ngươi thuần phục Thánh thú, cũng không dám?
Khóe miệng Trương Giang nâng lên, nhìn lại:
- Ta cùng Thánh thú kia, chỉ ở chung được ba ngày, độ thân thiện đã đạt đến hai mươi lăm, nếu như ngươi trong vòng ba ngày, có thể vượt qua cái này, dù không có thuần phục thành công, ta cũng thừa nhận vượt qua ta!
- Hai mươi lăm?
Thấy có quy tắc, lúc này Trương Huyền mới nhẹ gật đầu, nhìn lại:
- Nếu như... Ta thuần phục con thánh thú này, nó quy ta sao?
Cái này phải nói trước, dù sao đối phương bắt, nếu không cho mình, vậy quên đi.
- Dù thánh thú này là gia chủ tự tay bắt về, ý định tự mình thuần phục, nhưng nếu như ngươi có thể thành công, mang hắn đi cũng không sao!
- Bất quá... Nếu như ngươi thua, ta cũng không hỏi ngươi muốn Linh Thạch tuyệt phẩm, chỉ cần ngươi quỳ xuống xin lỗi Tử Tình, sau đó... Lập tức cút khỏi Trương gia cho ta!