Không biết qua bao lâu, lôi đình giống như trước đây, tan vỡ mà chạy, thu đám người phân thân về trữ vật giới chỉ, Trương Huyền tinh thần nội thị, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Vu Hồn thành công đạt đến Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, thân thể cũng đột phá Thánh khí thượng phẩm ràng buộc, có thể so với nửa bước Thánh khí tuyệt phẩm!
Loại thân thể này, coi như đứng tại chỗ, để Thánh Vực thất trọng dùng hết toàn lực tấn công, cũng không đả thương được mảy may. Có thể nói, đã là binh khí hình người.
- Hình như thai độc bị áp chế lợi hại hơn...
Thực lực tăng thêm, cũng không phải là cao hứng nhất, để cho hắn hưng phấn là, kèm theo hấp thu lôi đình càng ngày càng nhiều, Tiên Thiên thai độc bị áp chế càng thêm lợi hại, co quắp tại một chỗ, dường như động cũng không dám động.
- Xem ra lôi đình đối với ta xác thực trợ giúp cực lớn, về sau tìm thêm...
Thoả mãn nhẹ gật đầu, Trương Huyền cúi đầu nhìn xuống dưới, mí mắt đột nhiên co lại.
Chỉ thấy khu vực khách quý của Trương gia đã không có mấy chỗ hoàn hảo, lôi đình trước mắt, tuy hắn xông vào hấp thu ngăn trở, uy lực vẫn quá lớn, những kiến trúc này, vốn có chút cũ kỹ, đã không chịu nổi.
Nhìn thấy sắc mặc đám người Trương Vô Trần không tốt, khóe miệng Trương Huyền giật một cái.
Hắn mặt mỏng, lần đầu tiên tới, liền để nhà người ta biến thành như vậy, nói thật, ở sâu trong nội tâm vẫn là... rất thoải mái! Làm ra động tĩnh lớn như vậy, coi như tiểu thiên tài không xuất hiện, cha của hắn... Vị Hưng kiếm thánh kia hẳn là đi ra a!
- Cảm ơn Trương sư loại bỏ lôi kiếp, nếu không, Trương gia tổn thất sẽ càng lớn...
Thấy da mặt hắn run rẩy, nhìn không ra là muốn khóc, hay là buồn cười, sắc mặt Trương Vô Trần tái xanh, cố nén tức giận, cuối cùng vẫn ôm quyền.
Mặc dù lôi kiếp này là vị trước mắt dẫn tới, nhưng cũng là vì thuần phục Kỳ Lân thú, lúc ấy thấy được, không có ngăn cản, chính hắn cũng có trách nhiệm không thể trốn tránh.
May mắn là giải quyết, nếu không hậu quả khó mà lường được, không chỉ khu vực khách quý bị hủy, cơ nghiệp Trương gia khẳng định cũng sẽ bị hủy diệt một bộ phận lớn. Có thể làm được bước này, đã coi như thiệt hại nhỏ nhất.
- Chuyện này, đều từ ngươi mà lên... Trương Giang, lập tức trở về trong tộc tiếp nhận trừng phạt, không có mệnh lệnh, không cho phép đi ra!
Nói xong, quay đầu nhìn về phía Trương Giang, Trương Vô Trần quát tháo.
- Vâng...
Nắm đấm xiết chặt, vẻ mặt Trương Giang lúc đỏ lúc trắng, đột nhiên ngẩng đầu lên:
- Để cho ta tiếp nhận trừng phạt, ta không một câu oán hận nào, bất quá... Ta cùng Trương sư tỷ thí, còn không có kết thúc, mong tam trưởng lão cho thời gian, chờ ra kết quả, bất kể thắng thua, ta đều sẽ đi Pình pháp điện...
Hai bên muốn tỷ thí thuần thú, bây giờ còn chưa ra kết quả, trực tiếp bị trừng phạt, thực sự không có cam lòng.
- Kết quả?
Trương Vô Trần cau mày.
- Vâng, ta cùng Trương sư cá cược, trong ba ngày, ai cùng Kỳ Lân thú độ thân thiện cao, người đó liền chiến thắng, có điều, xem nó một bộ hận không thể đồng quy vu tận, kết quả hẳn là không cần ba ngày liền có thể rõ ràng...
Trương Giang vội nói.
Dùng kế mưu hạ độc Thánh thú, chỉ điều này, liền phạm vào đại húy kị của thuần thú, nếu như Thánh thú dễ dàng thần phục như vậy, nghề nghiệp Thuần Thú sư cũng sẽ không cần tồn tại, tất cả đều biến thành Độc sư!
Thánh thú giống như người, có sự kiêu ngạo của mình, cần chân tâm thật ý công nhận, mới xem như chân chính thần phục, hạ độc, chơi thủ đoạn... Những thứ này đều không được!
Đặc biệt là loại Thánh thú tính tình thô bạo như Hỏa Diễm Kỳ Lân thú, cố ý thiết kế hại nó, không chỉ không có độ thân thiện, còn có thể càng ngày càng căm hận, còn muốn thuần phục, liền không có bất cứ cơ hội nào.
Nghe được hai người đối thoại, Trương Huyền mang theo xấu hổ. Trợ giúp Thanh Long thú đột phá, vốn cho rằng có thể đưa đến tác dụng chấn nhiếp, để hắn thần phục, nhìn thấy cái tên này cuối cùng cố ý thu hút lôi kiếp, có lẽ giống như vị trước mắt đoán, muốn thuần phục, khó khăn!
- Được rồi, ta nhận...
Lắc đầu, Trương Huyền đang muốn mở miệng nhận thua, đột nhiên cảm thấy trên đùi hừng hực, ngay sau đó nhìn thấy Hỏa Diễm Kỳ Lân thú chẳng biết lúc nào nằm ở trước mặt, le lưỡi ra, vẻ mặt thành kính cùng cung kính: