Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2802: Là sư nương của ngươi (1)



- Ngươi...

Đại trưởng lão thật muốn điên rồi.

Cái này con mẹ nó là lôi kiếp của ngươi... Ta là tới giết ngươi, không phải giúp ngươi chống cự!

Tức sắp bùng nổ, muốn xông qua bóp chết tên này, chỉ thấy lôi điện trên bầu trời lần nữa bổ xuống, lần này so với vừa rồi còn muốn to lớn, chưa đi tới trước mặt, lực lượng đã tàn phá bừa bãi, muốn triệt để xé nát hắn.

Không có cách nào đành phải tiếp tục ngăn cản.

Sau một khắc, toàn thân khét lẹt, khí tức cũng uể oải lên.

Cái lôi đình này, so với Vũ Không kiếp còn cường đại hơn, dù thực lực của hắn vượt qua Vũ Không cảnh, nhưng đối mặt thiên địa hạ xuống trừng phạt, vẫn lực bất tòng tâm, liên tục mấy đạo, khí huyết trong cơ thể tán loạn, lục phủ ngũ tạng xuất hiện mức độ tổn thương khác biệt.

- Đại trưởng lão...

Khống chế xong trận pháp, Trương Vô Trần vốn cho rằng Trương Huyền đã bị giết, lúc này nhìn thấy, đối phương không những không có việc gì, đại trưởng lão lại bị đánh cho chết đi sống lại, khuôn mặt dại ra, không biết nên làm sao bây giờ.

- Đừng quản ta, nhanh đi giết Trương Huyền! Giết hắn, lôi liền không còn...

Ngăn cản được một đạo lôi điện công kích đến, đại trưởng lão gào thét.

- Vâng!

Biết tình huống nguy cấp, Trương Vô Trần quay đầu nhìn sang.

Lúc này Trương Huyền đã rơi vào trên mặt đất, giống như uống say, thân thể không ngừng lắc lư, run rẩy, thoạt nhìn cực kỳ quái dị.

- Giết hắn!

Không biết tên này vì sao sẽ run rẩy, Trương Vô Trần cắn răng một cái, vọt lên đi qua, còn chưa tới trước mặt, một chưởng vỗ xuống.

Tạch tạch!

Lực lượng còn chưa đánh tới, một tia chớp đánh xuống, không kịp phản ứng, Trương Vô Trần cắm đầu vào trên mặt đất, bị đánh toàn thân cháy đen.

- Ah ah ah! Cái này con mẹ nó đến cùng xảy ra chuyện gì!

Đại trưởng lão cắn đầu lưỡi, phun ra máu tới.

Làm sao cảm giác lôi đình đang bảo vệ tên kia vậy? Người khác độ kiếp, lôi đình đều hận không thể giết chết, làm sao tên này độ kiếp, lôi đình liều mạng bảo vệ, ai dám động thủ, liền bổ người đó?

Đương nhiên, chỉ những cái này thì cũng thôi đi, mấu chốt nhất là... Chúng ta bị sét đánh không có run rẩy, ngươi một chút việc cũng không có, ngồi dưới đất, tràn đầy thản nhiên... Run rẩy cái rắm ah!

Đang chấn kinh, chỉ thấy Trương Vô Trần từ dưới đất bò dậy, phóng về phía đối phương, vẫn như cũ còn chưa đi tới trước mặt, lại bị sét đánh, ngay sau lôi hải ở trên đó bầu trời sợ hắn tiếp tục đứng lên, điện mang không ngừng hạ xuống, thời gian nháy mắt, vị tam trưởng lão này liền phun ra đầu lưỡi, thân thể vặn vẹo thành một tư thế cổ quái, không ngừng tản ra mùi thơm thịt nướng.

- ...

Đại trưởng lão bắt đầu sợ.

Nhìn thấy cảnh này, hắn đã rõ ràng, lôi đình này tuyệt đối là cố ý!

- Đại trưởng lão, tam trưởng lão...

Tiếng la vang lên, lại có mười mấy vị trưởng lão bay tới.

Động tĩnh huyên náo lớn như thế, cả gia tộc đều sắp bị phá hủy, tất cả trưởng lão biết phát sinh việc lớn, đều kìm nén không được.

- Đừng tới đây...

Sắc mặt trắng nhợt, đại trưởng lão cuồng hống, thanh âm còn chưa dứt, lôi điện lần nữa hạ xuống. Khói khét lẹt, mười mấy vị trưởng lão đồng thời từ không trung rớt xuống, từng cái đầu cắm vào mặt đất, vô cùng thê thảm.

- Đến cùng làm sao vậy...

Nhìn thấy trưởng lão nằm đầy đất, các kiến trúc gần như sắp đổ sụp xong, đại trưởng lão run rẩy.

Hai mươi năm trước, dù Mộng kiếm thánh đại náo, tổn thương không ít người, cũng phá hủy không ít kiến trúc, nhưng so sánh với lần này, lại kém quá nhiều. Lần này căn bản không phải gọi hủy hoại, mà là hủy diệt!

- Trương Huyền, Trương gia chúng ta cùng ngươi không đội trời chung!

Đại trưởng lão gào lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

Phun ra máu tươi, cảm giác thoải mái một chút, bàn chân đạp mạnh, cắn chặt hàm răng lao đến.

Ngày hôm nay coi như bị sét đánh chết, cũng muốn trước giết tên này!

Phần phật!

Người trên không trung, lôi điện không ngừng bổ tới, cả người đại trưởng lão phảng phất như tôm hùm đặt ở trong nồi, tản mát ra mùi thịt, có điều tuy thương thế cực nặng, nhưng dùng thực lực của hắn, còn có thể kiên trì, không đến mức bị tử vong.

Hiện tại mục đích của hắn là liều mạng bị thương, cũng muốn trước chém giết đối phương! Đối phương vừa chết, lôi đình tiêu tán, Trương gia cũng được cứu.