Thân là cao tầng của Độc điện, đặc biệt là Thẩm Khuyết, vì tìm kiếm truyền thế độc điển mà tổ sư lưu lại, du lịch đại lục, gặp qua không biết bao nhiêu Danh Sư mạnh mẽ, thậm chí cùng một Thái Thượng trưởng lão giao thủ qua...
Nhưng chưa nghe nói, chỉ nhìn một cái, liền có thể biết tình huống của tất cả mọi người không sai, an bài chiến thuật không có vấn đề gì!
Đây không phải nhãn lực, mà là thần tiên!
- Ừm! Hiện tại không cần tiến công, có mấy đạo chân khí kia, các ngươi lặng lẽ ẩn giấu ở bốn phía, không nên để cho người phát hiện, làm xong liền trở lại trước mặt ta ngồi xuống, cái gì cũng không cần quản...
Trương Huyền truyền âm, ngay sau đó cong ngón búng ra.
Ba đại cao thủ mỗi người đồng thời tiếp nhận mấy đạo chân khí.
Những chân khí này linh khí đầy đủ, đường đường chính chính, không có kịch độc cùng những lực lượng khác nào, tuy đám người Lâm Giang Hải không hiểu vì sao phải làm như vậy, nhưng vẫn theo lời đi bố trí chân khí.
Thủ đoạn cường đại nhất của Độc sư chính là hạ độc để cho người ta không có chút phát giác nào, sắp đặt loại chân khí không có bất kỳ thuộc tính gì này càng cực kỳ đơn giản, rất nhanh liền bố trí xong, lần nữa trở lại trước mặt Trương Huyền, dựa theo phân phó của hắn, không tiếp tục để ý đám Danh Sư ở trên không nhìn chằm chằm, mà khoanh chân ngồi xuống.
Rất nhanh tất cả Danh Sư tiêu trừ hết độc khí, từng người nhìn qua, mày nhăn lại.
Nói thật, dựa theo tình huống vừa rồi, mấy người kia có cơ hội chạy trốn, giờ phút này không những không trốn, ngược lại đồng thời ngồi dưới đất, muốn làm gì?
- Cố làm ra vẻ huyền bí, mới vừa rồi là chúng ta không sẵn sàng, lần này chỉ cần chuẩn bị kỹ càng, nhất định có thể chém giết toàn bộ!
Khuôn mặt Khúc trưởng lão tái mét.
- Không sai, ba Độc sư mà thôi, nếu như ngay cả cái này cũng không giải quyết được, còn có tư cách gì tọa trấn thiên hạ, đối kháng Dị Linh tộc?
Một vị Danh Sư nhịn không được hét lớn.
Nói thật, đối với Tổng bộ Danh Sư đường mà nói, tuy Độc điện quỷ dị, nhưng không quá xem trọng, vốn cho rằng chỉ cần bọn họ ra tay, có thể dễ như trở bàn tay, nhẹ nhõm nghiền ép ba người, nằm mơ cũng không nghĩ đến, đối phương không biết dùng phương pháp quỷ dị gì, giao thủ một chiêu, lại làm cho bọn hắn bị thiệt lớn.
- Bọn họ lợi hại nhất chẳng qua là dùng độc, ta phụ tu Y Sư cửu tinh, bình thường cũng luyện chế ra không ít thuốc giải độc, ta làm tiên phong!
một vị Danh Sư quát lạnh đi ra, lật bàn tay một cái, dùng một viên giải độc đan, cũng không cần Nhậm Thanh Viễn đồng ý, nhanh chân bay về phía đám người Trương Huyền, người ở trên không trung, một chưởng vỗ xuống.
Lực lượng của hắn như ngọn núi to lớn, hạ xuống từ trên trời, vừa muốn rơi vào đỉnh đầu đám người, đột nhiên chạm đến chân khí mà vừa rồi mấy người sắp đặt ở chung quanh.
Đạo chân khí này theo chân khí của hắn đi ngược dòng nước, thời gian nháy mắt liền chui vào thân thể.
Nếu như kịch độc mà nói, chân khí hộ thể của hắn có thể tự động ngăn cản, coi như đi vào trong cơ thể, giải độc đan cũng có thể đưa đến tác dụng... nhưng cỗ chân khí này không có bất kỳ thuộc tính gì, hơn nữa cực kỳ tinh thuần, vừa tiến vào kinh mạch, lập tức chìm vào nội tạng.
Rầm!
Vị Danh Sư này biến sắc, công kích còn không có hạ xuống, liền tán loạn ra, cả người từ không trung rơi xuống, trên đầu chảy đầy mồ hôi lạnh.
- Đây là...
Khúc trưởng lão biến sắc, vội vàng đi tới trước mặt:
- Bạch trưởng lão trúng độc...
Loại tình huống này, trước đó hắn ở Băng Nguyên cung gặp được, Trương Huyền ngụy trang Dương sư, để hắn trúng độc, mất đi sức chiến đấu, nếu không sẽ không để cho đối phương làm xằng làm bậy, một cung điện truyền thừa vạn năm triệt để hủy hoại.
- Trúng độc?
Mọi người vội vàng tới, quả nhiên thấy Bạch trưởng lão không ngừng run rẩy, dường như thừa nhận thống khổ to lớn, trước đó các loại giải độc đan không có một chút tác dụng nào.