Cảm nhận được áp lực cực lớn, vẻ mặt của Trương Huyền cũng không bối rối, ngược lại cười nhạt một tiếng, ngón tay duỗi ra.
Giờ phút này, kinh mạch của Triệu Nhã đã hoàn thành đúc lại, cũng không cần tiếp tục ngồi dưới đất, sống lưng thẳng tắp, nhìn về phía lệnh bài bay tới, lực lượng trong cơ thể sôi trào, đang muốn khống chế không gian, bắt lại đồ vật trước mắt, đột nhiên con ngươi co rụt, thân thể kìm lòng không được cứng ngắc.
- Nguy rồi...
Trương Huyền hô khẽ, ngay sau đó cảm thấy lực lượng trong cơ thể giống như thủy triều tán đi, tinh khí thần cả người phảng phất như trong nháy mắt bị rút khô, thân thể nhoáng một cái, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Lực lượng của Danh Sư đường Đường Chủ lệnh đi vào cơ thể, vậy mà ở thời khắc mấu chốt này biến mất!
- Chẳng lẽ trước đó Khổng sư muốn nói, là lực lượng này dùng chỉ có mười phút thời gian?
Trước đó Khổng sư không đáng tin cậy kia còn chưa kịp nói tỉ mỉ liền biến mất, hắn lần đầu tiên mượn dùng lực lượng của giọt nước, cũng không rõ ràng có thể sử dụng bao lâu, vốn cho rằng tùy tiện sử dụng, ít nhất có thể vượt qua cục diện trước mắt, không nghĩ tới... chỉ có mười phút đồng hồ!
Thời điểm lực lượng còn, chặn lệnh bài kia dễ như trở bàn tay, nhưng nó biến mất, nhờ vào thực lực Thánh Vực bát trọng sơ kỳ của hắn, chỉ sợ còn chưa đụng phải, sẽ bị đập thành bánh thịt!
Ầm ầm!
Những ý nghĩ này ở trong óc lóe lên một cái rồi biến mất, lệnh bài trên không đã đi tới trước mặt, nghiền ép xuống.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Xương cốt toàn thân vang vọng, Trương Huyền chỉ cảm thấy đầu sắp nổ tung, bất cứ lúc nào cũng sẽ không chịu nổi.
- Chỉ có thể trốn...
Biết không có lực lượng chống lại, Trương Huyền hít sâu một hơi, đang định nghĩ biện pháp chạy trốn, ngay sau đó cảm thấy trên người có quang mang chiếu rọi ra, lệnh bài run rẩy kịch liệt.
Lạch cạch rơi ở trước mặt, nằm rạp trên đất, giống như chó xù nhìn thấy chủ nhân, không ngừng run rẩy.
- Cái này...
Trương Huyền sững sờ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quần áo sau lưng đã ướt đẫm.
Trong lòng của hắn kỳ lạ, Chiêm sư ở trên không thấy cảnh này, con ngươi co rụt lại, vẻ mặt trở nên trắng bệch:
- Hắn không có thi triển lực lượng, lại làm cho quyền Điện Chủ lệnh thần phục, run lẩy bẩy, chỉ có một khả năng, cái kia chính là cố kỵ thân phận, người sau không dám tấn công! Quyền Điện Chủ lệnh ẩn chứa ý niệm của vô số tiền bối, có thể để cho nó kiêng kị, chẳng lẽ hắn là... Cái này sao có thể? Không phải Phùng Tử Dật sao? Thế nào lại là hắn...
Thân thể Chiêm sư nhoáng một cái.
Quyền Điện Chủ lệnh, chỉ có một khả năng thần phục, cái kia chính là gặp được Điện chủ chân chính!
Trước đó mặc dù biết Điện chủ xuất hiện, nhưng một mực suy đoán là Phùng Tử Dật, nằm mơ cũng không nghĩ đến, là vị trước mắt này!
Náo loạn động tĩnh to lớn, suýt chút nữa phá hủy Thánh Tử điện... tất cả mọi người hận không thể bóp chết, giờ phút này lại đột nhiên nói... ta là Điện chủ! Cảm giác chấn động mạnh mẽ, để Chiêm sư sắp nổi khùng.
Nếu là Điện chủ, Thánh Tử điện đều là của ngươi... cần làm ầm ĩ lớn như thế sao?
Cái này khác phá nhà mình ở chỗ nào?
Chiêm sư buồn bực, quay đầu nhìn Trương Vô Ngân, sau đó cảm thấy dễ chịu không ít.
Cũng đúng, Thánh Tử điện phá lại hung ác, cũng không lợi hại bằng Trương gia, tên này ngay cả nhà mình cũng phá, huống chi Thánh Tử điện.
- Trương sư, ngươi là Điện chủ...
Chiêm sư nhịn không được nữa, truyền âm tới.
- Ừm!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Sau khi nhận được Điện Chủ lệnh, Khôi Thánh dặn dò, trừ khi mở ra ba đạo phong ấn, nếu không không cho phép chủ động nói ra thân phần, có điều hắn không nói, đối phương phán đoán ra, không coi là vi phạm quy định, giống như trước đó Dương sư đoán được, hắn cũng trực tiếp thừa nhận.
- Quả nhiên...
Nghe được xác nhận, thân thể Chiêm sư lắc lư.
Bản thân chỉ là một quyền Điện chủ nho nhỏ, hạ lệnh truy nã Điện chủ chân chính... lá gan thật đủ lớn! May mắn lúc ấy đối phương trốn, thật muốn bị đánh chết ngay tại chỗ, sẽ thành tội nhân lịch sử?