Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2990: Lạc Huyền Thanh tới chơi



- Già Hư thành?

Trương Huyền cúi đầu nhìn lại, thành thị dưới thân giống như ẩn giấu ở trong hư không, bốn phía sơn mạch tầng tầng lớp lớp, mây trắng mịt mờ, tựa như mê cung.

Nếu như không có con đường chuyên môn, muốn đi vào trong đó, không biết phải hao phí bao nhiêu công phu.

- Đại trận thật là lợi hại!

Trương Huyền nhịn không được cảm xúc.

- Giống như Trương gia đại trận, cũng là thủ hộ gia tộc, trong đó ẩn chứa không gian chân ý, dễ dàng mất phương hướng. Đương nhiên, đối với cường giả như chúng ta mà nói, không coi vào đâu...

Hưng kiếm thánh cười cười, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, một cái gương xuất hiện ở trước mặt Trương Huyền, xuyên thấu qua gương nhìn xuống dưới, có thể rõ ràng nhìn thấy đường đi đúng đắn trong trận pháp, theo nó tiến lên, liền có thể nhẹ nhõm đi vào.

Loại trận pháp này, là thời khắc biến hóa, để cho người ta không mò ra quy luật, có thể liếc mắt tìm kiếm đường ra, xem ra lão cha tiện nghi này, cực kỳ am hiểu trận pháp.

- Phía trước là khách Trương gia tới?

Tiếp tục tiến lên một hồi, một tiếng cười lang lãng vang lên, ngay sau đó vài bóng người xuất hiện ở trên không trung. Đi đầu chính là Lạc Khinh Trần đại trưởng lão.

- Đúng vậy...

Hưng kiếm thánh bay ra, đám người Trương Huyền theo sát phía sau.

- Lạc gia đã chuẩn bị xong phòng khách, cung kính chờ đợi đại giá!

Lạc Khinh Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, đi đầu bay xuống.

Mọi người đuổi theo, sau lưng rất nhiều đệ tử Trương gia điều khiển Thánh Thú phi hành theo sát tới.

Lạc gia chuẩn bị phòng khách, là một phủ đệ to lớn, rộng rãi bao la, bốn mươi con Thánh Thú toàn bộ ở trong đó, cũng không tỏ ra chen chúc chút nào.

- Chư vị nghỉ ngơi trước một ngày, đợi ta triệu tập tất cả trưởng lão gia tộc, cùng thái thượng trưởng lão bế quan, ngày mai lại thảo luận hôn sự, hai nhà chúng ta thông gia, ở toàn bộ đại lục cũng là việc lớn, không thể cẩu thả!

Lạc Khinh Trần an bài ổn thoả, cười nói.

- Đại trưởng lão nói rất có lý!

Hưng kiếm thánh gật đầu.

- Vậy liền làm phiền chư vị...

Lạc Khinh Trần không nói thêm nữa, an bài trưởng lão chuyên môn phụ trách sinh hoạt thường ngày của mọi người, lúc này mới chậm rãi lui ra ngoài.

- Đây là gia tộc của Lạc Nhược Hi?

Phòng khách bố trí cực kỳ tinh diệu, đủ loại trận pháp liên hợp cùng một chỗ, tạo thành một Tụ Linh trận to lớn, đối với tu luyện giả mà nói, tuyệt đối là động thiên phúc địa.

Chậm rãi đi ở trong đó, trong lòng Trương Huyền tràn đầy kích động.

Một đường thấy qua không ít nữ hài, đối với hắn có tâm tư cũng không ít, có điều hắn chỉ có tình cảm với nàng, hơn nữa kèm theo thời gian lên men, tình cảm như rượu lâu năm, càng ngày càng đậm hơn, hương thơm ngọt ngào, khiến người ta say mê trong đó, khó mà dứt bỏ.

- Thế nào, ngày mai cũng chờ không kịp?

Thấy hắn đi loạn trong sân, Mộng kiếm thánh cười đi tới trước mặt.

Lấy thực lực của nàng, tự nhiên có thể thấy được, nhi tử của mình bị rất nhiều cao thủ Danh Sư đường vây khốn cũng không có bất kỳ hốt hoảng, tâm cảnh đã không an phận.

- Làm sao có thể... Ta chỉ là tùy tiện nhìn một chút...

Trương Huyền đỏ mặt, tràn đầy xấu hổ.

- Yên tâm đi, hai nhà Trương, Lạc thông gia, là bắt buộc phải làm, không cần lo lắng. Hơn nữa, coi như không có hôn ước, chỉ cần là nữ hài ngươi ưa thích, mẹ cũng sẽ giúp ngươi cướp nàng về!

Mộng kiếm thánh vung tay lên, mang theo một cỗ khí phách.

Biết mẫu thân của mình thật đúng là làm được loại sự tình này, Trương Huyền xấu hổ cười một tiếng, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Lạc gia trưởng lão phụ trách chiếu cố sinh hoạt thường ngày đi tới:

- Trương tộc trưởng, Huyền Thanh thiếu gia muốn gặp ngươi!

- Mau dẫn ta đi qua...

Nghe được Lạc Huyền Thanh ở đây, ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Còn tưởng đối phương ở Thánh Tử điện, không nghĩ tới đã trở về.

Cũng đúng, muội muội sắp xuất giá, đại sự như thế, khẳng định phải dùng tốc độ nhanh nhất về gia tộc.

Đi theo sau lưng trưởng lão, nhanh chóng tới phòng khách, quả nhiên thấy Lạc Huyền Thanh đang ngồi ở bên trong, tay cầm chén trà, không biết nghĩ cái gì, thấy hắn đi vào, vội vàng đứng lên, chắp tay ôm quyền:

- Đệ tử Lạc gia Lạc Huyền Thanh, gặp qua Trương tộc trưởng, Thánh Tử điện điện chủ!

- Lạc huynh khách khí...

Thấy đối phương hành lễ, Trương Huyền vội vàng tiến lên.

Ngẩng đầu nhìn thanh niên trước mắt, trong mắt Lạc Huyền Thanh bùi ngùi mãi thôi.

Trước đó cho rằng chỉ là người bình thường, bởi vì tính tình hợp nhau, mới kết giao hảo hữu, đợi biết hắn lừa muội muội, đột nhiên giận dữ, muốn đánh chết...

Nhưng làm sao cũng không ngờ tới, thời gian nháy mắt, đối phương không chỉ biến thành Trương gia tiểu thiên tài cùng muội muội chỉ phúc vi hôn, trở thành Thánh Tử điện điện chủ, đồ đệ từng cái mạnh mẽ rối tinh rối mù... Tận mắt xác nhận tin tức rất nhiều lần, cũng không dám tin tưởng.

Vừa mới bắt đầu, muội muội nói gia hỏa từ Hồng Viễn đế quốc tới kia hết sức ưu tú, hắn còn khịt mũi coi thường, cảm thấy chỉ thường thôi, giờ phút này mới hiểu được, ánh mắt của muội muội quả nhiên không tầm thường!

- Thực lực của ngươi là... Động Hư cảnh đỉnh phong?

Trong lòng Lạc Huyền Thanh đang cảm xúc, nhìn ra thực lực của thanh niên, đồng tử lần nữa co rụt lại.

Trước mấy ngày đánh hắn, mới Nhập Hư cảnh đỉnh phong, lúc này mới bao lâu, đã là Động Hư cảnh đỉnh phong?

Hắn có thể ở bằng chừng ấy tuổi đạt tới Động Hư cảnh sơ kỳ, liền rất kiêu ngạo, vị trước mắt này, đột phá giống như uống nước ăn cơm... Có cần khoa trương như vậy hay không?

- May mắn đột phá...

Trương Huyền mỉm cười.

- May mắn...

Lạc Huyền Thanh sắp nghẹn ra nội thương, mỗi lần hỏi một chút, tên này đều dùng câu đó... Lừa gạt cũng cho chút tôn nghiêm được không? Thay lời khác sẽ chết sao?

- Ta muốn thử xem thực lực của ngươi, không biết có thể chỉ giáo không?

Lạc Huyền Thanh hít sâu một hơi, nhìn lại.

Thời điểm mới quen đối phương, tên này mới bất quá là Thánh Vực ngũ trọng, không đáng giá nhắc tới, hai ba tháng liền mạnh hơn hắn... Tuy biết đối phương thiên phú mạnh mẽ, vẫn có chút không phục.

- Tốt!

Trương Huyền gật đầu.

Vừa mới đột phá, cũng có chút ngứa tay, đối phương có thể tỷ thí, không còn gì tốt hơn.

- Vậy thì bắt đầu đi...

Nghĩ liền làm, bàn chân của Lạc Huyền Thanh đạp mạnh, bỗng nhiên xông về phía trước, thời gian nháy mắt liền đến trước mặt Trương Huyền, năm ngón tay treo trên bầu trời, bỗng nhiên chụp lại.

Rầm!

Không gian ngưng kết, không khí sền sệt, mấy ngày ngắn ngủi không thấy, hắn cũng có tiến nhanh rất lớn!

- Đến hay lắm!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, lực lượng trong cơ thể bỗng nhiên cuộn trào, bàn tay nâng lên, vừa định nghênh đón, đột nhiên ngừng lại, cứng ngắc ở trên không trung.

- Làm sao vậy? Đừng tưởng rằng ta không phải đối thủ, liền có chỗ nương tay, để cho ta mở mang kiến thức thực lực chân chính của ngươi một chút đi...

Thấy hắn mới vừa tăng lực lượng lên, liền dừng lại, cả người giống như pho tượng không nhúc nhích, lực lượng trong tay Lạc Huyền Thanh không ngừng xoay quanh, hừ lạnh một tiếng.

Mặc dù hắn suy đoán ra, khả năng không phải đối thủ, nhưng nếu là tỷ thí, thua thì thua, còn khinh thường đối phương nhường.

- Không phải nhường...

Khóe miệng Trương Huyền co giật:

- Mà là vừa rồi dùng sức lớn, hình như, hình như muốn đột phá...

Ầm ầm!

Lời còn chưa dứt, bầu trời lập tức âm trầm, lôi vân cuồn cuộn, tia chớp giao kích.

Vũ Không kiếp, đến rồi!