Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3249: Sa Cự Nhân (2)



Mọi người không ngốc, nghe nói như thế, nhất thời phản ứng lại, gật gật đầu:

- Vâng!

Thấy bọn họ đồng ý, Trương Huyền thu hồi Long Cốt Thần Thương, khí tức trên người khôi phục như lúc ban đầu, để cho người ta thoạt nhìn không khác Kim Thân cảnh.

Phần phật!

Làm xong những thứ này, chỉ thấy qua trong đám người, một tu luyện giả cổ tay khẽ đảo, lấy ra một hồ lô nước.

Tu vi đạt tới cảnh giới như bọn họ, người người đều có không gian giới chỉ, thức ăn nước uống, hầu như đều trường kỳ dự trữ, tùy thân mang theo không ít.

Liên tục uống vào mấy ngụm, dường như cảm giác càng uống càng khát, tu luyện giả cực kỳ tức giận, ném hồ lô nước ra ngoài.

Ùng ục ùng ục!

Dòng nước trong hồ lô chảy vào sa mạc, giống như nhỏ vào sôi dầu nóng hổi, phát ra thanh âm xì xì xì, ngay sau đó bay lên vô số sương trắng.

Rầm rầm rầm!

Sương trắng bay lên, thời gian không dài, mọi người liền nghe được thanh âm gấp rút chạy như điên, hai Sa Cự Nhân to lớn chạy như bay đến.

- Đều là Bất Hủ cảnh sơ kỳ... Tiền bối nhất định phải bảo vệ chúng ta...

Sắc mặt mọi người biến đổi.

Là vị tiền bối này để cho bọn họ dẫn tới, tuy bọn họ nhân số nhiều, lại không chống lại được.

- Yên tâm!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, con mắt sáng lên, cũng không lấy ra Long Cốt Thần Thương, mà dưới chân nhảy lên, thẳng tắp vọt tới Sa Cự Nhân.

Năm ngón tay của Trương Huyền mở ra, bỗng nhiên đè ép xuống.

Phần phật!

Chân khí mạnh mẽ trong nháy mắt bao phủ một cự nhân ở bên trong.

Rống!

Cự nhân dường như có ý thức của mình, biết bị bao phủ, tràn đầy lo lắng, nắm đấm to lớn nâng lên, nghênh đón tiếp lấy.

Gió lốc quét sạch, đất cát nâng lên.

Mặc dù thực lực của nó rất cường đại, để mọi người bó tay toàn tập, nhưng đối với Trương Huyền mà nói, vẫn quá yếu.

Liên tục mấy quyền cũng không phá vỡ phòng ngự, con cự nhân thứ hai cũng phát hiện Trương Huyền lợi hại, vội vàng vọt tới, muốn trợ giúp đồng bạn.

- Cùng một chỗ lưu lại đi!

Trương Huyền thẹ nhàng cười một tiếng, cái tay còn lại bay xuống.

Lạch cạch!

Con cự nhân thứ hai cũng bị đè xuống đất, không thể động đậy.

- Thần phục ta, có thể tha các ngươi không chết...

Khống chế lại hai đại gia hỏa, Trương Huyền hừ lạnh một tiếng.

- Rống!

Hai Sa Cự Nhân giống như nghe không hiểu hắn, phát ra tức giận gào thét, tiếp tục lôi kéo chân khí chung quanh.

- Không nghe lời? Hừ, vậy thì thử thủ đoạn của ta một chút!

Thấy đối phương không để ý tới mình, Trương Huyền híp mắt lại, cong ngón tay búng một cái, một đạo kiếm khí thẳng tắp đâm tới.

Trước cho chút lợi hại, để cho bọn họ biết thực lực của mình, sau đó mới có thể nghĩ biện pháp thuần phục.

Thuần phục linh thú chính là dùng phương pháp này, điên cuồng đánh một trận, sau đó cho cái mứt táo... tuy Sa Cự Nhân thoạt nhìn ngốc ngốc, hẳn cũng tuân thủ định luật này.

Ông!

Kiếm khí đâm tới, vốn cho rằng sẽ cho đối phương một bài học, lại thấy hai Sa Cự Nhân bị đâm thủng đầu, đồng thời đung đưa.

Rầm!

Tiêu tán ra, lần nữa biến thành một đống cát vàng.

- Sát...

Khóe miệng Trương Huyền co giật, ngây ra như phỗng.