Nếu không, vì sao muốn hắn lấy ra kim lệnh độc tâm, hắn ra sức khước từ?
- Thế nào, có vấn đề gì?
Thấy sắc mặt mấy người lúc đỏ lúc trắng, không biết suy nghĩ điều gì, sắc mặt đặc sứ trầm xuống, không giận tự uy.
- Không phải...
Liêu Huân có chút do dự:
- Chỉ là, vừa rồi đã có một vị đặc sứ tới, đột nhiên nhìn thấy tôn lệnh, khiến cho chúng ta có chút giật mình!
- Ừ?
Đặc sứ nhíu lông mày lại một cái:
- Tổng bộ chỉ lệnh cho ta qua, xử lý một chút việc xác lập điện chủ mới, thuận tiện vật kia đã chín, để cho ta lấy đi, vẫn chưa từng phái người nào khác qua. Một vị tới? Có ý gì?
- Là như vậy, một canh giờ trước, một người tới, cũng tự xưng là đặc sứ, hiện tại đang đọc sách trong tàng thư khố!
Liêu Huân vội hỏi.
- Tự xưng đặc sứ? Hắn có thể có kim lệnh độc tâm?
Hai hàng lông mày của đặc sứ giơ lên.
- Cái này...
Liêu Huân do dự một chút:
- Hắn vẫn chưa đưa kim lệnh cho chúng ta!
- Hồ đồ!
Đặc sứ vung ống tay áo, một khí tức kinh thiên xông thẳng lên trời:
- Không có kim lệnh độc tâm, sao lại là đặc sứ được? Dẫn ta đi gặp. Ta thật ra muốn xem thử, ai lớn gan như vậy, dám giả mạo đặc sứ của tổng bộ!
- Vâng, đặc sứ mời đi bên này!
Đám người Liêu Huân vội vàng nhường đường. Mọi người lập tức đi về phía đại sảnh ở trung tâm của Độc Điện.
Mọi người đi nhanh về phía trước. Thân thể đại dược vương thoáng lắc lư một cái, lại giống như bị rút sạch tinh thần, toàn thân cứng đờ.
- Lão gia...
Lộ quản gia nhìn thấy được hắn, vội vàng đi lên.
- Đây là có chuyện gì...
Đại dược vương không nhịn được truyền âm.
- Ngài và Bạch y sư mới vừa đi một ngày, vị này lại tới, muốn ngài dẫn đường đi tới Độc Điện. Không có cách nào, ta chỉ đành dẫn đường. Vốn nghĩ trên đường có thể đuổi kịp các ngài, cho nên tăng nhanh tốc độ. Ai biết... Mãi cho đến nơi đây!
Vẻ mặt Lộ quản gia cũng giống như muốn khóc.
Bạch y sư muốn giả mạo đặc sứ tới Độc Điện, tổng cộng có bốn người biết tin tức này. Theo thứ tự là đại dược vương, Lộ quản gia, bản thân Bạch y sư và Mạc Vũ tiểu thư.
Mạc Vũ tiểu thư đã đi tới Thiên Vũ vương thành, sớm rời đi. Người biết cũng chỉ còn lại hắn.
Người này lấy ra thân phận, đại dược vương không ở đó, hắn không thể làm gì khác hơn là tự mình dẫn đường. Hắn vốn tưởng rằng tăng nhanh tốc độ đi về phía trước, có thể đuổi kịp ở trên đường. Như vậy, chí ít là có thể tránh được tai hoạ. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới... còn đuổi tới nơi này, cũng không đuổi kịp.
- Lần này... Là thật sự kết thúc rồi!
Nghe Lộ quản gia giải thích xong, khóe miệng đại dược vương giật một cái, một ngụm máu tươi ẩn giấu ở trong ngực, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột ngột phun ra.
Bọn họ tới chậm một chút, Bạch y sư bắt được đồ muốn lấy, rời khỏi Độc Điện. Cho dù có bị phát hiện, khẳng định cũng không kịp.
Sớm một chút, đuổi kịp đám người mình, biết đặc sứ thật sự tới, cũng sẽ không sử dụng ngụy trang, cùng đi theo ở phía sau, cũng có thể đi vào.
Nhưng... Hiện tại, vừa nói xong mình là đặc sứ, nên giả vờ cũng đã giả vờ xong, đối phương cũng có chút tin tưởng. Kết quả... Trời ạ, đặc sứ thật sự xuất hiện...
Như vậy cũng giống như cởi sạch y phục cùng mỹ nữ triền miên cùng một chỗ, ngươi nói hai ngươi không có quan hệ, mẹ nó ai có thể tin tưởng!
Bị bắt tại trận, cho dù muốn giải thích rõ cũng không kịp!
Sớm biết ngụy trang đặc sứ không đáng tin cậy...
Không nghĩ tới không đáng tin như thế!
Xem ra, mạng già vừa mới tốt, chuẩn bị không tốt sẽ phải một lần nữa bù vào bên trong...
- Lão gia, vậy bây giờ chúng ta làm sao?
Lộ quản gia cũng nghĩ đến điểm này, vẻ mặt buồn bã giống như đưa đám.
- Ta cũng không có cách nào...
Đại dược vương lắc đầu:
- Xem ra chỉ có thể chờ chết...
Vẻ mặt hắn chán nản, nhìn chung quanh một chút. Hắn phát hiện không ít độc sư đều đưa mắt tập trung qua. Chạy trốn nhất định là trốn không thoát. Hắn không thể làm gì khác hơn là ở sau lưng mọi người, đi về phía đại sảnh.
- Đúng rồi... Dường như, Bạch y sư còn không biết tin tức đặc sứ thật sự tới!
Đi mấy bước, đột nhiên nghĩ đến một điểm, đại dược vương biến sắc.
Sớm biết, còn có thể nghĩ biện pháp. Hiện tại cái gì cũng không biết, đã bị chặn đầu trước...
Chỉ có điều, hiện tại mấy vị phó điện chủ, trưởng lão đều ở phía trước. Thậm chí đặc sứ chân chính kia đã ở đây. Cho dù hắn muốn báo tin, cũng đã muộn.
Trong lòng hắn miên man suy nghĩ, mọi người đã tiến vào gian phòng.
- Hắc Đồng trưởng lão, phiền trưởng lão đi mời vị đặc sứ kia ra!
Đi tới đại điện ngồi xong, Liêu Huân giơ bàn tay lên, thản nhiên nói.
- Vâng!
Hắc Đồng trưởng lão vội vàng đi ra ngoài, đi nhanh về phía tàng thư khố.
Hơn một canh giờ, Trương Huyền cũng đã xem xong tất cả sách ở bên trong. Thấy đối phương tới mời, hắn cũng lại đi ra.
- Thế nào, đã chuẩn bị xong rồi sao? Chuẩn bị xong liền bắt đầu đi!
Đi đến đại sảnh, Trương Huyền chắp hai tay ở sau lưng, liếc mắt nhìn đám người Liêu Huân, thản nhiên nói.
- Lại ngươi tự xưng là đặc sứ?
Đám người Liêu Huân đều không nói chuyện. Đặc sứ đứng dậy, híp mắt lại.
- Ngươi tính là thứ gì?
Trương Huyền nâng lông mày lên, mang theo uy nghiêm không cho phép khinh thường: