Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 462: Ra mắt Trương lão sư (2)



Thực lực cường đại không nói, hai tròng mắt đen càng giống như có chứa lực lượng đặc biệt, tự tin nhìn xa trông rộng, dường như chuyện gì cũng không có cách nào gây khó khăn được.

- Lợi hại!

Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, Trương Huyền đã biết, những thiên tài hắn gặp được trước kia so sánh với hắn, còn không khác gì đống cặn bã.

Hoàn toàn không có thể so sánh.

Ngay cả Mạc Vũ công chúa cũng kém hơn rất nhiều.

- Mức độ tâm cảnh của hắn sợ rằng chí ít đạt tới ngoài 6.0!

Lưu sư cũng tập trung lực chú ý, truyền âm đến.

- 6.0?

Trương Huyền líu lưỡi.

Mức độ tâm cảnh đạt được ngoài 3.0, có thể sát hạch danh sư nhất tinh. 6.0 cũng có thể sát hạch nhị tinh.

Hai mươi sáu tuổi lại có tâm cảnh lợi hại như vậy, tu vi cường đại như thế, tên thiên tài, quả nhiên danh bất hư truyền.

- Mạc Vũ công chúa tới!

Đang quan sát, âm thanh của Lăng Tiêu Tiêu vang lên. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên thấy một nữ hài đi đến.

Không phải Mạc Vũ thì là ai!

Lúc này Mạc Vũ mặc một bộ trường bào lớn màu đỏ. Bất kể tóc hay khuôn mặt, đều được chuyên tâm chỉnh sửa qua, có vẻ càng mỹ lệ động lòng người. Thậm chí so với Triệu Nhã hiện tại, cũng hoàn toàn không yếu.

Không hổ danh là đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vũ vương quốc. Người cũng như tên, mới vừa tiến đến, lại thu hút ánh mắt của mọi người.

Tiến vào phòng, Mạc Vũ công chúa nhìn quanh một vòng. Đột nhiên mắt nàng dừng lại ở một chỗ, không nhịn được nhất thời sáng lên.

Nàng vốn là tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người. Bộ dáng này của nàng lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Tất cả đồng loạt theo ánh mắt của nàng nhìn lại. Vốn tưởng rằng là nhân vật lợi hại gì, lại phát hiện chỉ là một người thanh niên khuôn mặt không có gì đặc biệt.

Thấy nàng nhìn qua, Trương Huyền bất đắc dĩ một hồi.

Nàng đường đường là công chúa, nhìn ta như vậy, cố ý sao...

Hắn đang phiền muộn, nghĩ nên nói cái gì đó, liền nghe được bên cạnh kích động một hồi, giọng điệu hưng phấn vang lên.

- Mạc Vũ công chúa đang nhìn ta. Nàng tự nhiên chú ý tới ta...

Gương mặt Lăng Tiêu Tiêu đầy hưng phấn đỏ lên, kêu thành tiếng chói tai.

- Ách?

Nhìn về phía vẻ mặt hoa si của của nữ hài trước mắt, Trương Huyền lắc đầu.

Chỉ có điều, vừa vặn như vậy, cũng coi như giải vây cho hắn.

- Vấn đáp bắt đầu!

Đương sự đi tới, nương theo một tiếng la lên của Mạc Hoằng Nhất, cửa ải danh sư cuối cùng, vấn đáp sẽ bắt đầu.

Vấn đáp có phần tương tự với tranh luận đan của luyện đan. Ở đây mỗi vị danh sư nhất tinh đều sẽ hỏi một trong những vấn đề tu luyện. Mấy vấn đề này, thông thường sẽ không vượt quá Tông Sư cảnh.

- Chân khí bế tắc ở một chỗ huyệt vị cuối cùng, trước sau không có cách nào thành công, không đạt được Thông Huyền, lại có phương pháp gì giải quyết?

Một vị danh sư hỏi.

- Có hai biện pháp. Đầu tiên, phương pháp chân khí đâm huyệt. Tập trung lại rất nhiều chân khí, tập trung ở xung quanh huyệt đạo, tiến hành kích thích đối với nó. Thứ hai, phương pháp dùng thuốc tăng tiến. Đan dược nhất phẩm bôi lên huyệt đan. Tuy rằng đối với Ích Huyệt cảnh cũng có công hiệu, nhưng đối mặt với loại tình hình này thật lâu không có cách nào đột phá, hiệu quả không lớn. Có thể lựa chọn sử dụng đan dược nhị phẩm, trùng kích huyệt đan...

Mạc Vũ công chúa chậm rãi nói, lưu loát có thừa.

Nghe một hồi, vẻ mặt Trương Huyền choáng váng mơ hồ.

Hắn tuy rằng từng ngụy trang danh sư, cũng giúp rất nhiều người đột phá qua, cũng đều là thành lập ở trên cơ sở chân khí thiên đạo của hắn. Mạc Vũ công chúa nói ra không ít phương pháp, thậm chí hắn ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

Nếu thật sự để cho hắn trả lời, có thể nói... một cái cũng không biết!

- Xem ra sát hạch xong danh sư nhất tinh, nhanh chân đến xem sách. Nếu không, cửa vấn đáp này, khẳng định không có cách nào thông qua...

Hắn kắc đầu.

Cũng không thể người khác hỏi đột phá như thế nào, hắn nói một cây ngân châm, một đạo chân khí là được!

Nếu hắn thật sự nói như vậy, nhất định sẽ bị trực tiếp đuổi ra ngoài.

Hắn lại nghe một hồi, cảm thấy giống như nghe thiên thư, thật sự nghe không hiểu. Hắn không nhịn được nhìn về phía nữ hài bên cạnh:

- Sát hạch danh sư có mấy bước?

Tuy rằng muốn tới sát hạch danh sư, nhưng đối với sát hạch thế nào, hắn vẫn hoàn toàn không hiểu nổi.

- Ngay cả cái này ngươi cũng không biết?

Lăng Tiêu Tiêu cũng có phần muốn phát điên.

Nếu không tận mắt nhìn thấy được huy hiệu học đồ của hắn, nàng cũng cảm thấy có phải hắn dùng tiền mua được hay không.

Những điều này... đều là căn bản.

Thứ này cũng không biết, còn thi danh sư, thi cái lông!

Trương Huyền gật đầu.

- Được rồi!

Bị người này đánh bại, Lăng Tiêu Tiêu đầy bất đắc dĩ giải thích:

- Sát hạch danh sư tổng cộng năm cửa ải!

- Năm cửa ải?

- Không sai. Đầu tiên, phòng tín nhiệm. Sát hạch độ tín nhiệm của học sinh. Độ tín nhiệm của học sinh vượt quá năm mươi, mới tính thông qua. Nếu như không có học sinh, hoặc không có độ tín nhiệm, cũng chẳng khác nào không có tư cách.

- Thứ hai, phòng trợ giúp tu luyện, sát hạch chức nghiệp trợ giúp. Nói cách khác muốn trở thành danh sư nhất tinh, phải có một loại chức nghiệp trợ giúp, đồng thời đạt được chính thức mới được.

- Thứ ba, điện khôi lỗi. Thời điểm sát hạch, sẽ cho ra hai khôi lỗi đang chiến đấu. Phương pháp đúc khôi lỗi đặc biệt, sử dụng chiêu số, công pháp hoàn toàn khác nhau, thực lực lại tương đương. Ai cũng không có cách nào thắng được đối phương. Tại hiện trường chỉ điểm, khiến cho một khôi lỗi trong đó giành được thắng lợi, mới tính thông qua.

- Thứ tư, biển công pháp. Biển công pháp có vô số quyển công pháp tu luyện. Muốn thông qua, cần phải ngẫu nhiên lựa chọn ra một quyển tiến hành giảng bài. Thời gian giảng bài, không chỉ có rất nhiều danh sư trấn thủ phán xét. Quan trọng nhất còn có chuông Tiên Hiền!

- Chuông Tiên Hiền?

- Ừ, chuông Tiên Hiền là một bảo bối thông linh trong biển công pháp, có thể nói là linh binh. Trong đó có dấu ấn Tiên Hiền. Lý giải và khống chế tri thức giảng giải công pháp không có cách nào khiến cho nó thoả mãn, tiếng chuông sẽ không vang lên, cũng lại không có cách nào thông qua!

Trương Huyền sửng sốt.

Không nghĩ tới trên thế giới còn có thứ lợi hại như vậy.

- Thông qua bốn cửa ải trước, mới đến cửa ải cuối cùng, đường không sai! Đường không sai, có khôi lỗi biểu thị công pháp, võ kỹ, thậm chí còn có chức nghiệp trợ giúp ngươi lựa chọn. Thứ biểu thị ra sẽ có sai lầm, chỉ có điều giấu rất kỹ, gần như không tìm ra được. Trong thời gian một nén hương tìm ra một chỗ, có có khả năng thông qua. Bằng không, xem như thất bại.

Hình như hết sức quen thuộc đối với sát hạch danh sư, Lăng Tiêu Tiêu giải thích cái nào ra cái đấy.

Phòng tín nhiệm, phòng trợ giúp tu luyện, điện khôi lỗi, biển công pháp, đường không sai...

Năm cửa ải lớn, cái sau còn khó hơn so với cái trước.

- Không đúng. Vậy không phải còn có một hội vấn đáp sao?

Trương Huyền lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

Không phải nói vấn đáp là cửa ải cuối cùng của sát hạch danh sư sao? Tại sao không có?

- Hội vấn đáp, được gọi là cửa ải cuối cùng của danh sư sát hạch, trên thực tế là đơn giản nhất. Chỉ cần thông qua năm cái trước, có thể không đáng kể, trăm phần trăm thông qua. Bởi vậy, chỉ cần thông qua năm cửa ải trước, cho dù thông qua sát hạch, có thể gọi là danh sư. Cái này, chẳng qua là biến dạng. Trên thực tế chính là vì giới thiệu danh sư mới này cho các danh sư khác làm quen.

Lăng Tiêu Tiêu nói.

Trương Huyền gật đầu, đồng thời phiền muộn một hồi.

Hóa ra cửa ải này là hình thức đơn giản nhất... Kết quả, mình lại giống như nghe thiên thư, một chút cũng nghe không hiểu.

Hiện tại xem ra, danh sư cũng không phải dễ dàng sát hạch như vậy.

Thời điểm hai người nói chuyện với nhau, vấn đáp phía trên cũng gần kết thúc.

- Chúc mừng Mạc Vũ danh sư!

- Đây là huy hiệu cấp bậc của nàng. Từ giờ trở đi, nàng chính là danh sư nhất tinh!

...

Danh sư ngồi ở phía trước rối rít nói.

Tiếp nhận huy hiệu danh sư và trang phục đặc biệt của danh sư, Mạc Vũ công chúa cũng đầy hưng phấn.

Học đồ và danh sư tuy rằng chỉ kém một chút, địa vị lại có khác biệt giống như trời và đất.

Trở thành danh sư, mới được cho là thật sự đi ở phía trước.

- Ta còn có việc, cáo từ trước!

Đưa huy hiệu danh sư cho Mạc Vũ xong, Mạc Hoằng Nhất gật đầu, xoay người rời đi.

Hình như hiểu rất rõ đối với bản tính của hắn, Mạc Vũ cũng không tức giận.

Thật vất vả cùng mọi người hàn huyên xong, Mạc Vũ nhấc chân đi về phía bên này.

Thấy phương hướng của nàng, Lăng Tiêu Tiêu ở bên cạnh kích động, sắc mặt đỏ ửng, có vẻ có phần nói năng lộn xộn.

- Thần tượng đi qua. Lẽ nào nàng thật sự biết ta? Ngươi mau nhìn xem, đầu tóc ta có rối không?

- Ách... Không rối!

Trương Huyền lắc đầu.

- Vậy là tốt rồi...

Lăng Tiêu Tiêu vội vàng đứng lên.

- Học đồ Lăng Tiêu Tiêu, ra mắt Mạc sư!

- Ừ!

Mạc Vũ công chúa gật đầu, không tiếp tục để ý tới, lập tức quay đầu lại nhìn về phía Trương Huyền.

Nhìn thấy được vị công chúa này vừa sát hạch thành công danh sư nhất tinh, lại đưa mắt tập trung ở trên thân một người thanh niên không biết từ nơi nào xuất hiện, tất cả mọi người xung quanh đều lặng ngắt như tờ.

Lăng Tiêu Tiêu càng trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa ngất đi.

Vốn tưởng rằng thần tượng đặc biệt tới, là vì tìm nàng. Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, thần tượng chỉ gật đầu một cái, lại nhìn về phía vị bên cạnh này.

Người này không chỉ là học đồ cái gì cũng không hiểu sao?

Đặc biệt tới nhìn hắn... làm cái quỷ gì?

- Lẽ nào... Bạch Thiềm y sư nói là sự thật?

Diêu đội trưởng đứng một bên vẫn chú ý tới động tĩnh bên này. Thấy Mạc Vũ công chúa tự nhiên đi tới trước mặt người kia, hắn lập tức hít thở dồn dập.

Xem ra Bạch Thiềm y sư nói là sự thật. Nếu không, công chúa cũng không có khả năng đặc biệt đi tới.

May mà trước đó, sau khi nghe được lời của hắn, mình không tiếp tục thể hiện. Bằng không, chết cũng không biết chết như thế nào...

- Chỉ có điều, công chúa luôn luôn giữ mình trong sạch. Nếu nàng cùng người này quả thật có quan hệ, khẳng định rất nhanh lại có không ít người biết...

Trong lòng hắn thầm nhủ. Hắn đang nghĩ ngợi, tới khi tin tức truyền ra, sẽ khiến không ít người theo đuổi nàng được mở rộng tầm mắt. Chỉ thấy cách đó không xa, Mạc Vũ công chúa ôm quyền, làm lễ tiết chỉ khi học sinh đến gặp lão sư mới có.

- Học sinh Mạc Vũ, ra mắt Trương lão sư!