- Trương sư là danh sư, lại là đại Tông Sư y đạo, làm sao có thể có liên quan với Độc Điện?
- Ta nói bậy? Hừ, nhiều người chính mắt thấy được như vậy, còn có thể là giả sao?
Tạ Thuận Đạt hừ lạnh:
- Vẫn xông tường nghi vấn khó xử lý, hội trưởng, ta nhổ vào! Cùng người của Độc Điện lui tới, có tư cách gì trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư?
- Thậm chí, ta cảm thấy hắn căn bản cũng không hiểu y thuật. Vấn đề trên tường nghi vấn khó xử lý, đều do hắn chuẩn bị trước phương pháp giải đáp. Nếu không, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy, lại giải quyết nhiều vấn đề như vậy?
Thấy lão sư nằm trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, Tạ Thuận Đạt không thể tiếp tục kìm chế được, lên tiếng rít gào.
Trên nghi vấn khó xử lý tường, mỗi một tạp chứng nghi vấn khó xử lý đều khó khăn đến mức không thể lại khó hơn. Một người chưa đầy hai mươi tuổi, cho dù học y từ trong bụng mẹ, có thể lợi hại tới mức nào?
Rất hiển nhiên, là có người sớm đưa ra đáp án, chỉ có điều máy móc chép lại mà thôi.
Bằng không, nếu y thuật cao minh, vì sao không ra tay chữa bệnh cho người khác? Chưa từng nghe qua hắn giúp ai giải quyết chứng bệnh chưa? (Chuyện trị liệu man thú trấn quốc, là cơ mật, rất nhiều người đều không hiểu rõ tình hình.)
- Điều này...
Thành Phong y sư do dự.
Thời điểm vị Trương Sư này tới nghiệp đoàn y sư, hắn đã ở đó. Đối với rất nhiều chuyện người này đều không hiểu rõ tình hình, trực tiếp xông vào tường nghi vấn khó xử lý... Rất rõ ràng là cái gì cũng đều không hiểu.
Người như thế tự nhiên có thể liên tục phá giải mười chín tạp chứng nghi vấn khó xử lý, bản thân điều này khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Lại cẩn thận nói tiếp, hắn cũng có chút nghi ngờ.
- Người như thế, căn bản không xứng làm hội trưởng của nghiệp đoàn y sư chúng ta. Hi vọng Thành Phong y sư có thể chủ trì công đạo, tổ chức đại hội y sư, loại bỏ danh hiệu hội trưởng, đừng để cho hắn lại đi giả danh lừa bịp...
Tạ Thuận Đạt tiếp tục bực bội nói.
Còn chưa nói hết lời, chỉ thấy một người trung niên vội vã chạy tới.
- Thành Phong, Tạ Thuận Đạt y sư, tường nghi vấn khó xử lý bên kia... có động tĩnh, truyền đến tin tức!
Vừa vào cửa, người trung niên với vẻ mặt hưng phấn la lên.
- Truyền đến tin tức? Có phải câu trả lời cuối cùng sai hay không?
Mấy ngày trước, vị Trương sư kia liên tục trả lời hai mươi tạp chứng nghi vấn khó xử lý. Một cái cuối cùng, đối diện tường nghi vấn khó xử lý, vẫn chưa đưa ra câu trả lời chính xác.
Vốn tưởng rằng phải đợi hơn mười ngày. Không nghĩ tới hôm nay lại có tin tức truyền đến.
- Sai?
Người trung niên chạy vào, thoáng sửng sốt một chút, liền vội vàng lắc đầu:
- Chưa nói là chính xác hay sai lầm...
- Chưa nói?
Hai người đồng thời sửng sốt.
Nếu trả lời, dĩ nhiên là có chính xác và sai lầm. Chưa nói là có ý gì?
- Vậy... phía trên nói gì vậy?
Tạ Thuận Đạt không nhịn được nói.
Người trung niên tiến đến, có chút do dự:
- Nói là... mời Liễu Trình làm trưởng lão của nghiệp đoàn y sư liên minh vạn quốc. Đẳng cấp cụ thể, đợi tu vi đạt được sẽ tiến hành kiểm tra!
- Mời hắn... làm trưởng lão của nghiệp đoàn y sư liên minh vạn quốc?
Thân thể Thành Phong y sư, Tạ Thuận Đạt nhìn nhau, đồng thời thoáng lảo đảo một cái, thiếu chút nữa nôn ra máu.
Trời ạ, tình huống gì vậy?
Liên minh vạn quốc, đó là đẳng cấp cao nhất của vương quốc. Trưởng lão nghiệp đoàn y sư trong đó, tệ nhất cũng đạt tới cấp bậc tứ tinh.
Mời vị Liễu Trình này làm trưởng lão?
Tạ Thuận Đạt chỉ cảm thấy trên mặt nóng hừng hực, dường như bị người ta hung hăng tát một cái.
Vừa rồi còn nói đối phương không xứng làm hội trưởng. Kết quả... nghiệp đoàn y sư liên minh vạn quốc người ta gửi tới tin tức, muốn hắn làm trưởng lão của đối phương...
Ta ngất!
Ngươi này là cố ý...
Gương mặt đỏ bừng, Tạ Thuận Đạt sắp muốn khóc.
...
Một gian phòng của Danh Sư Đường, trước mắt chỉ có một bức tường trắng như tuyết.
Tường đưa tin!
Đám người Tô sư, Lăng sư, Khương đường chủ đều đứng ở phía trước bức tường.
- Hồi bẩm Tô sư, Lăng sư, Khương đường chủ, Phong Sư điện đã chữa trị xong một lần nữa!
Chúc trưởng lão đi vào gian phòng, ôm quyền nói.
- Vậy là tốt rồi!
Khương đường chủ thở phào nhẹ nhõm.
- Bức tượng của Khổng sư đột nhiên lắc lư, sau đó khiến cho bài vị của vô số tiền bối đổ xuống. Loại chuyện như vậy, ở nơi khác, chưa bao giờ phát sinh qua. Lăng sư, có thể tìm được vấn đề ở chỗ nào hay không?
Tô sư nhíu mày nhìn qua.
Ngày đó bọn họ đều ở hiện trường. Bức tượng của Khổng sư đột nhiên đổ sấp xuống, dẫn đến toàn bộ đại điện lắc lư. Đến bây giờ vẫn chưa hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Trước đó, vẫn nghi ngờ, có phải Trương sư bái lạy, dẫn tới tiền bối tán thành. Nhưng cuối cùng hắn vẫn lắc đầu một cái.
Đây chính là bức tượng của Khổng sư, ý niệm Khổng sư ẩn chứa trong đó, làm sao có thể dễ dàng tán thành người khác?
Từng có lời đồn đại danh sư cửu tinh bái lạy hy vọng có thể trở thành học sinh của Khổng sư, đều bị từ chối. Một danh sư nhị tinh... Đùa gì thế!
- Nghĩ không thông!
Lăng sư cũng cảm thấy hoàn toàn không nghĩ ra, lắc đầu, tiện tay cầm bút lông lên, mỉm cười:
- Chỉ có điều, không cần phải gấp. Ta dự định hiện tại lại hỏi thăm tổng bộ bên kia một chút... Chúng ta không hiểu, hội trưởng bọn họ hẳn đã nghe nói qua!
- Ừ, mau chóng hỏi đi...
Tô sư gật đầu, đang muốn nói xem hỏi thăm thế nào, chỉ thấy bức tường cực lớn trước mắt, đột nhiên có ánh sáng lóe lên. Một hàng chữ hiện ra.
- Tiên sư gặp cự tuyệt, hóa thành tiếng chuông rên rỉ! Trong phạm vi liên minh vạn quốc, có người sau khi sát hạch danh sư, từ chối tiền bối tán thành. Nếu như có Phong Sư điện sụp đổ, cấp tốc báo lên!
- Phong Sư điện sụp đổ?
Đám người Tô sư, Lăng sư, Khương đường chủ trợn mắt há hốc mồm.