Mười lồng thú, không chỉ Thú Đường tại Hiên Viên vương quốc nghìn năm qua không ai thành công. Thú Đường ở các vương quốc phong hào tương đương, cũng không có mấy thông lệ từng thành công qua. Có một người như vậy, sau này nói chuyện cùng những người khác, cũng có mặt mũi, mở mày mở mặt.
Hơn nữa, còn có thể cổ vũ càng nhiều thiên tài, phấn đấu tiến tới. Đối với toàn bộ Thú Đường mà nói, đây cũng là khích lệ lớn nhất.
- Đúng vậy!
Ngụy Dư Thanh trưởng lão cũng hiểu rõ điểm ấy, không nhịn được gật đầu.
Hắn đang muốn nói tiếp, ánh mắt nghiêm trọng:
- Mau nhìn, xông qua cửa ải cuối cùng!
Không chỉ là hắn, lúc này tất cả những người khác cũng đều nhìn lại.
Hai con Thất Mạch Bạo Hùng đã ngã xuống, lại không có sức phản kháng, Trương Huyền tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng đã tới cửa ải cuối cùng của mười lồng thú.
Man thú Chí Tôn sơ kỳ... Kim Thân Thiết Tí Viên!
- Kim Thân Thiết Tí Viên, hình thể không lớn, tương đương với nhân loại. Cũng chính vì nguyên nhân này, bất kể tốc độ, lực lượng, hay độ linh mẫn, đều không giống nhân loại. Thật sự chiến đấu, Chí Tôn trung kỳ sợ rằng cũng khó giành lấy thắng lợi!
- Trương Huyền sợ rằng phải rơi vào khổ chiến!
Phong đường chủ và Vương thú sư nhìn nhau, từng người nhìn ra được sự lo lắng trong ánh mắt.
Đối với vị Trương thú sư này, bọn họ vẫn có thiện cảm rất lớn.
Rõ ràng có bản lĩnh, còn giấu mình giống như cái gì cũng không biết. Không diễu võ dương oai giống như La Đường, cái gì cũng không hiểu, nhưng hết lần này tới lần khác thích giả vờ tới giả vờ lui.
Ba cửa ải trước, bất kể Tật Phong Lang, Hổ Đầu thú hay Thất Mạch Bạo Hùng, đều chỉ có mạnh mẽ bình thường, hoặc có khuyết điểm có thể lợi dụng.
Mà con Kim Thân Thiết Tí Viên này, không chỉ tu vi cao, còn gần như không có bất kỳ khuyết điểm nào.
Có thể nói, cùng nó chiến đấu, không thể dễ dàng giống như chiến đấu cùng một cường giả Chí Tôn sơ kỳ, thậm chí còn vượt qua.
- Đừng nghĩ nhiều như vậy. Thực lực của Trương thú sư, đã vượt ra ngoài phạm vi chúng ta có thể lý giải. Có lẽ... thật sự có thể giành được thắng lợi!
Không rầu rĩ bao lâu, Phong đường chủ lắc đầu.
Hơn một tháng trước, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy vị Trương thú sư này, hắn vẫn chỉ là một tiểu tử Thông Huyền cảnh. Mà bây giờ, tự nhiên đạt được Tông Sư đỉnh phong. Ngay cả Thất Mạch Bạo Hùng nửa bước Tông Sư, hắn cũng có thể dễ dàng đánh bại.
Thực lực dĩ nhiên vượt qua bọn họ, đủ để khiến cho bọn họ phải nhìn lên.
Loại cường giả này, cho dù có giấu giếm thủ đoạn gì, bọn họ cũng không có thể phỏng đoán.
Trong khi hai người đầy vẻ lo lắng, Trương Huyền phía dưới đã đi tới trước mặt Kim Thân Thiết Tí Viên.
Trước đó, cảnh tượng Trương Huyền lăn qua lăn lại rất nhiều man thú, Thiết Tí Viên đều nhìn thấy ở trong mắt. Nó biết người trước mắt này tuổi tác tuy rằng không lớn, lại không dễ dàng đối phó. Nó không chút do dự nào, bước trên mặt đất một bước, không có nửa câu nói thừa, trực tiếp ra tay.
Ầm ầm!
Không hổ danh là Thiết Tí Viên, vừa ra tay lại không tầm thường. Kình khí nổ lớn, nắm đấm còn chưa đến tới trước mặt, lại đè ép không khí vù vù vang dội, giống như xé rách.
- Lợi hại!
Sắc mặt Trương Huyền thoáng ngưng trọng, cũng một quyền nghênh đón.
Ầm!
Nắm đấm đụng và nhau, một người một vượn đồng thời lui về phía sau mấy bước.
- Ừ?
Trương Huyền sửng sốt.
Không vừa nghĩ tới con Thiết Tí Viên này tự nhiên có thể cùng Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai của hắn cứng rắn chống đỡ, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Những con man thú trước đó có danh tiếng rất lớn. Nhưng nếu thật muốn chiến đấu, căn bản không chống đỡ được. Con này có thể cùng hắn cứng rắn chống lại, đủ thấy đáng sợ.
Vù vù!
Một chiêu va chạm vào nhau, Thiết Tí Viên hình như dấy lên hưng phấn, lại vọt tới, bóng người nhanh như điện.
Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, bất kể là tốc độ hay phản ứng, đều cực nhanh, khiến người ta khó có thể chống đỡ.
Ầm ầm ầm ầm!
Liên tiếp va chạm vào nhau mấy chiêu, Trương Huyền liên tiếp lui về phía sau.
- Không được. Thực lực của con này rất mạnh, hơn nữa lực phòng ngự cũng không yếu. Cùng nó chiến đấu, nó muốn thắng ta dễ dàng. Ta muốn thắng nó... khó khăn!
Lông mày hắn nhăn lại.
Lại cẩn thận nói tiếp, hiện tại tu vi chân khí Trương Huyền chỉ có Tông Sư đỉnh phong. Mặc dù có thể cùng đối phương chiến đấu, là bởi vì thân thể cường lực.
Nhưng phản ứng của cường giả Chí Tôn và Tông Sư rõ ràng vẫn có chênh lệch nhất định.
Cho dù lực lượng của hắn không kém gì đối phương, trên phản ứng cũng sẽ không theo kịp, có vẻ tương đối tốn sức.
Nếu như đối phương chỉ cao hơn hắn một cấp bậc, còn có thể sử dụng mắt Minh Lý, suy nghĩ bước hành động tiếp theo. Nhưng cao hơn hai cấp (nửa bước Chí Tôn, Chí Tôn sơ kỳ), kỹ năng này lại vô dụng.
Đoán không ra động tác kế tiếp, trên tư duy lại có phần không theo kịp, chỉ dựa vào thân thể, đã muốn thắng được, quả thật rất khó.
Đương nhiên, nếu như là đọ sức sinh tử, giết chết nó vẫn rất nhẹ nhàng.
- Chỗ thiếu hụt!
Biết tay không muốn thắng được đối phương rất khó khăn, Trương Huyền không do dự quá lớn, tinh thần thoáng động. Một quyển sách xuất hiện ở Đồ Thư Quán. Sau một khắc, nội dung trong đó rơi vào mi mắt.
- Thực lực của hắn rất mạnh. Nhưng muốn thắng được Kim Thân Thiết Tí Viên, không quá dễ dàng!
Trong mắt nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu, Ngụy Dư Thanh trưởng lão nói.
Làm cường giả Chí Tôn đỉnh phong, thực lực của một người một thú, hắn nhìn có thể hiểu rất rõ.
Rất rõ ràng, Trương Huyền rơi vào hạ phong.
- Không phải là không quá dễ dàng, mà là không có khả năng... Không nghĩ tới liên tục ba cửa đều thuận lợi như vậy, cuối cùng lại dừng lại ở chỗ này. Đáng tiếc!
Tạ Cửu Thần đường chủ cảm thán một tiếng, không nhịn được lắc đầu.
Ban đầu còn nghĩ chỗ này của bọn họ có thể có một vị khiêu chiến thành công. Không nghĩ tới, cuối cùng vẫn bị thất bại.