Vừa rồi rõ ràng cảm thấy sát ý của linh hồn đã quyết, hoàn toàn không có chút giữ lại. Thế nào thoáng một cái lại liên tục kêu thảm, giống như gặp quỷ?
Lẽ nào Trương sư sử dụng biện pháp gì?
Bọn họ vội vàng quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy Trương sư cũng không hiểu ra sao, hình như không biết rõ chuyện gì xảy ra.
Bọn họ lại nhìn về phía Tôn Cường cách đó không xa, chỉ thấy hắn trợn tròn mắt, hai tay mở ra, vẻ mặt vô tội:
- Ta thật sự không muốn giết chết hắn...
Ầm ầm!
Còn chưa nói dứt lời, lại cảm thấy người béo mập này, giống như ăn được vật đại bổ, khí tức nhanh chóng bay lên, tu vi từ Tông Sư sơ kỳ, một đường tăng mạnh về phía trước.
- Đây là... vu hồn tẩm bổ, tu vi tăng mạnh?
Trước mắt Lạc Trúc, Tái các chủ đồng thời tối sầm.
- Có ý gì?
Trương Huyền nhìn qua.
- Vu hồn sư không giống với võ giả bình thường. Võ giả tu luyện chân khí, thân thể. Bọn họ tu luyện là linh hồn. Bởi vậy, sẽ dung hợp tu vi suốt đời tiến vào hồn phách. Cho dù đoạt xác, cũng có thể nhanh chóng khôi phục, không đến mức suy yếu không chịu nổi...
Môi Lạc Trúc trắng bệch:
- Hiện tại linh hồn của hắn bị loại bỏ, cũng chẳng khác nào tu vi toàn thân đều biến thành tẩm bổ, tất cả truyền thụ ở trong cơ thể đối phương...
- Còn có chuyện này?
Trương Huyền sửng sốt.
- Đúng vậy. Lực lượng của vu hồn sư đều là hồn lực tinh thuần, không có bất kỳ thuộc tính nào. Chỉ cần là người tu luyện đều có thể tiếp nhận, hơn nữa không có bất kỳ xung đột nào... Nếu như đoán không sai, tu vi của hắn, nhất định sẽ tăng mạnh!
Lạc Trúc nhìn về phía Tôn Cường đang đứng tại chỗ, đến bây giờ vẻ mặt vẫn ngỡ ngàng, cái gì cũng không biết, giọng nói run rẩy.
Mình đây là gặp phải dạng quái thai như thế nào?
Người thanh niên này chưa đủ hai mươi tuổi, dựa vào ngân châm lại trục xuất linh hồn vu hồn sư đoạt xác ra ngoài. Hạ nhân này của hắn càng lợi hại hơn. Vu hồn sư muốn nuốt hắn, kết quả bị hắn nuốt...
- Hắn, hắn... ngay cả vu hồn sư cũng có thể nuốt?
Mới vừa rồi, bởi vì Tôn Cường thi triển võ kỹ cấp bậc thấp, Kim Tòng Hải, Cổ Mục phát sinh lòng khinh thường đối với hắn, hiện tại đều khiếp sợ đến mức sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Đây chính là một trong những nghề kinh khủng nhất thượng cổ. So với độc sư bọn họ cũng có thể là tồn tại đáng sợ. Bất kỳ cường giả nào gặp phải, chỉ nghe nói đã biến sắc măt... Kết quả bị người này lộ ra vẻ mặt vô tội cắn nuốt...
Có cần biến thái như vậy hay không?
Thảo nào ban đầu ở Độc Điện, hắn lớn lối như vậy. Hắn là... thật sự có bản lĩnh!
- Tu vi của hắn ở phương diện linh hồn, sâu không lường được. Sau này ngàn vạn lần không nên đắc tội...
Nhất thời xiết chặt nắm đấm, Kim Tòng Hải vội vàng căn dặn đối với đồ đệ.
Vị Lạc Trúc vừa rồi, đường đường là cường giả Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong, đối mặt với vu hồn sư đoạt xác, hoàn toàn không hề có biện pháp nào, cả ngày bị hành hạ tới dục tiên dục tử.
Người này thì hay rồi, chỉ có thực lực Tông Sư, lại dễ dàng giết chết hắn. Về phương diện linh hồn, tuyệt đối cường đại đến cực điểm.
- Một hạ nhân cũng lợi hại như vậy, thiếu chủ lại phải mạnh tới mức nào?
Trong lòng xúc động, đồng thời nhìn về phía người thanh niên cách đó không xa, tràn đầy chấn động.
Hạ nhân nho nhỏ, dễ dàng cắn nuốt vu hồn sư Hóa Phàm cảnh. Thiếu chủ này khẳng định lợi hại hơn. Thảo nào rất nhiều chức nghiệp đều tinh thông, năng lực quan sát lại tốt như vậy. Chỉ sợ trong mắt bọn họ tuy rằng nhìn thấy được chính là nửa bước Hóa Phàm, thực lực chân chính lại chưa chắc.
Đang chấn động, liền thấy khí tức của Tôn Cường không ngừng bay lên, cuối cùng ngừng lại.
Từ Tông Sư cảnh một đường đột phá, tự nhiên trực tiếp đột phá nửa bước Hóa Phàm, thăng cấp đến Hóa Phàm nhất trọng!
Vu hồn sư đoạt xác thành công, tu vi sẽ giảm xuống. Nhưng bây giờ... còn chưa kịp đoạt xác, đã bị người này cắn nuốt. Nói cách khác năng lượng trong cơ thể hắn, là Hóa Phàm nhất trọng hoàn chỉnh.
Cắn nuốt toàn bộ lực lượng Hóa Phàm nhất trọng, tu vi của hắn cũng thuận lợi đạt được nhất trọng trung kỳ, so với Trương Huyền còn cao hơn.
Chỉ có điều, đây là tu vi được rót xuống, trên phương diện vận dụng cũng không thuần thục. Cùng Trương Huyền chiến đấu, hắn khẳng định không phải là đối thủ.
- Ta, thực lực của ta...
Cảm nhận được trên phương diện lực lượng biến hóa, Tôn Cường chớp mắt, vẻ mặt choáng váng mơ hồ.
Đến bây giờ hắn chưa từng làm rõ chuyện gì xảy ra.
Người kia không phải muốn cắn nuốt mình sao?
Thế nào vĩ đại như vậy, tự mình chết, cam tâm bị nuốt?
- Là... luồng chân khí thiếu gia để lại ở trong cơ thể ta!
Hắn vội vàng nhìn lại về phía trong cơ thể, rất nhanh liền hiểu được.
Trước đây, khi hắn đi Độc Điện ở Hiên Viên vương quốc, thiếu gia sợ hắn gặp chuyện không may, từng lưu lại ở bên trong thân thể hắn một luồng chân khí.
Ở Độc Điện gặp phải đám người Triệu Phi Vũ, hắn cũng lại không dung. Sau đó, hắn lại quên mất chuyện này.
Vừa rồi, linh hồn này muốn cắn nuốt hắn, chân khí bảo vệ chủ, tự động xuất hiện, quấy linh hồn này thành bột phấn.
Trên thực tế, hắn đoán không sai. Thật sự là nguyên nhân này.
Trước đó Trương Huyền giúp Lạc Trúc trị liệu, vì phòng ngừa bị phát hiện ra sự đặc biệt của chân khí thiên đạo, trên ngân châm mỗi lần đều ẩn chứa một chút. Mà ở trong cơ thể Tôn Cường, lưu lại đủ một luồng, kích thước chênh lệch gấp mấy trăm, mấy nghìn lần... Linh hồn của vu hồn sư này vốn lại vỡ thành mảnh nhỏ, làm sao có thể chống đỡ được!
- Đa tạ thiếu chủ...
Hắn hiểu được, đang muốn chạy tới cảm kích ân cứu mạng của thiếu chủ, lại thấy thiếu gia bình tĩnh vô cùng, chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt Lạc Trúc.
- Lạc Trúc tiền bối đúng không? Xin hỏi tiền bối bắt được vu hồn sư ở đâu? Còn có thể lại làm bắt qua mấy con, ta thuận tiện để cho mấy học sinh của ta cũng thăng cấp, đột phá một chút hay không...