Người trung niên gật đầu, mắt rơi vào trên người Trương Huyền, không nhịn được nhất thời sáng lên.
Thực lực của bản thân hắn mạnh mẽ, hơn nữa ở lâu trên chức vị cao, tự mang theo một khí chất. Ngay cả hội trưởng y sư Công Mạnh trước đây gặp hắn, cũng nơm nớp lo sợ, có chút kinh hoàng. Người này thoạt nhìn chưa đủ hai mươi tuổi, thần sắc tự nhiên, hoàn toàn không khiếp sợ.
Chỉ dựa vào điểm ấy, đã biết không đơn giản.
- Vị này chính là Trương sư!
Triệu minh chủ mỉm cười, nhìn qua.
- Tại hạ là Trương Huyền, ra mắt minh chủ!
Trương Huyền gật đầu.
- Ừ!
Thấy bộ dáng này của hắn, Triệu minh chủ càng thoả mãn hơn:
- Chuyện của ngươi, ta đã nghe nói. Chưa đủ hai mươi, liền trở thành danh sư nhị tinh, khiêu chiến tường nghi vấn khó xử lý của Thiên Vũ vương quốc, giải quyết tất cả vấn đề khó khăn, sát hạch giám bảo sư, cứu Hàn đường chủ... Còn giải quyết căn bệnh cả tiểu nữ. Quả nhiên là anh hùng trẻ tuổi!
- Minh chủ quá khen!
Nghe hắn nói cặn kẽ như vậy, vừa mới bắt đầu còn cảm thấy kỳ quái, Trương Huyền lập tức bừng tỉnh.
Nữ nhi một mình đi Thiên Vũ vương quốc, mặc dù có Kim Tòng Hải bảo vệ, nếu nói không quan tâm, nhất định là không có khả năng. Tùy tiện tìm người hỏi thăm, biết những chuyện này, cũng không có gì kỳ quái.
Lại nói, Kim Tòng Hải làm thuộc hạ của hắn, tất nhiên cũng sẽ báo cáo.
- Tại hạ nắm liên minh trong tay nhiều năm như vậy, gặp qua không ít thiên tài. Loại người có năng lực giống như Trương sư, cũng ít khi thấy!
Triệu minh chủ đầy tán dương.
Giống như Trương Huyền suy đoán, Kim Tòng Hải quả thật báo cáo lại không ít chuyện. Mặc dù không có chuyện mộ vu hồn, trời thừa nhận danh sư, cho dù những gì trải qua trước đó, cũng khiến cho vị minh chủ này, bị dọa cho giật mình.
Chưa đủ hai mươi, giám bảo sư ngũ tinh, chuẩn y sư tứ tinh, thi họa sư tam tinh, danh sư nhị tinh...
Rất nhiều danh hiệu và năng lực, đủ để khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng phải ham muốn, thán phục.
Làm người nắm quyền lợi lớn nhất trong liên minh, thấy qua vô số thiên tài kinh tài tuyệt diễm, nhưng vừa so sánh với vị trước mắt này, đều ảm đạm giống như con đom đóm vậy, hoàn toàn không có chút ánh sáng nào.
- Lần này Trương sư tới Vạn Quốc Thành, nói vậy cũng là tới tham gia thi đấu danh sư đi?
Hàn huyên một hồi, Triệu minh chủ hỏi.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu.
Đáp ứng yêu cầu của Tô sư, Lăng sư lúc ban đầu, nếu đến nơi này, hắn tất nhiên phải tham gia một chút.
Mấu chốt nhất chính là, phần thưởng của thi đấu danh sư, vẫn rất phong phú.
- Thi đấu danh sư, tập trung vô số thiên tài của 27 chỗ Danh Sư Đường lại, muốn nhận được thứ tự tốt, quả thật rất khó. Cho dù Trương sư thiên tư trác việt, chỉ sợ cũng không quá dễ dàng!
Nói đến thi đấu danh sư, Triệu minh chủ cười gượng lắc đầu.
Xem qua những chuyện trước đó, biết vị trước mắt này có thiên phú người bình thường khó có thể so sánh, nhưng muốn ở trong trận thi đấu do hai mươi tám chỗ thế lực liên hợp nhận được thứ tự tốt, cũng không dễ dàng như vậy.
Nếu thật sự đơn giản như vậy, qua nhiều năm như vậy, Danh Sư Đường của liên minh vạn quốc cũng không đến mức vẫn là thứ hạng đếm ngược.
- Thôi đi, tạm thời không nói những điều này!
Còn cách ngày thi đấu hơn hai tháng. Biết lúc này nói những lời này còn hơi sớm, Triệu minh chủ lắc đầu, lại nhìn qua:
- Trương sư y thuật tinh thông, cứu tiểu nữ, không biết muốn ta cảm kích như thế nào? Chỉ cần là đưa ra yêu cầu, Triệu mỗ có thể làm được, sẽ làm không chối từ!
- Minh chủ khách khí. Chỉ có điều... tại hạ quả thật có việc muốn nhờ!
Thấy đối phương nói như vậy, Trương Huyền cũng không khách khí, ôm quyền nói.
Đối phương tuy là người đứng đầu liên minh, thực lực lại mạnh, nhưng hắn một đường trải qua, cũng coi như nhìn thấy nhiều quen mặt. Muốn làm cho hắn khẩn trương, sợ rằng vẫn làm không được.
Triệu minh chủ nhìn qua.
- Là như vậy, ta cần phải một loại dược liệu đặc biệt, không biết có thể tìm được ở nơi nào của liên minh chúng ta? Vẫn mong minh chủ thay ta hỏi thăm một chút!
Trương Huyền nói ra yêu cầu về cỏ An Hồn, hoa Trầm Tình một lần.
- Cỏ An Hồn? Thứ này, ta chưa nghe nói qua. Chỉ có điều... Hoa Trầm Tình thật ra có biết có một gốc cây năm trăm năm trở lên, hơn nữa còn sống!
Triệu minh chủ do dự một lát, nói.
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Cỏ An Hồn, hoa Trầm Tình, bất kể cái nào, đều là cơ sở tạo ra cỏ tỉnh hồn mà thôi. Một gốc cây là được, cũng không cần quá nhiều.
- Chỉ có điều... Cho dù biết ở đâu, muốn mua, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy...
Triệu minh chủ lắc đầu.
- A?
- Trương sư tạm thời đừng có nóng vội, hãy nghe ta nói hết sẽ hiểu! Nơi có nhiều dược vật nhất ở liên minh vạn quốc, đầu tiên là dược vương, thứ nhì là nghiệp đoàn luyện đan sư và nghiệp đoàn y sư. Nói vậy không cần ta nói, làm danh sư, cũng nên biết.
Triệu minh chủ nói.
Trương Huyền gật đầu.
Dược vương, thật ra lại là thương nhân buôn bán dược liệu. Nếu muốn nói dược liệu nhiều nhất, đầy đủ nhất, nhất định là bọn họ. Thứ hai chính là luyện đan sư, nghiệp đoàn y sư sử dụng thuốc nhiều nhất.
Hai nơi này có nhu cầu và tiêu hao cực lớn đối với dược vật, bình thường đều sẽ tích trữ không ít.