Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 906: Trị liệu Linh Đằng (2)



Nàng không tin tà, tìm đọc vô số sách cổ, cuối cùng ở trong một quyển sách tìm được phương pháp này, hấp thu linh tính của dược liệu, bổ sung linh hồn mình...

Tuy rằng trong lòng nàng cũng có nghi ngờ, nhưng đối với nàng mà nói, đây là biện pháp không có cách nào.

Lại nói, mấy năm nay nàng kiên trì không ngừng, hồn phách bị tổn thương, cũng thực sự khôi phục không ít.

- Khôi phục một ít?

Trương Huyền lắc đầu:

- Cách hoàn chỉnh có phải còn kém rất xa hay không? Nàng còn có thể sống thêm một lần tám mươi bảy năm sao?

Tiết vườn chủ thoáng lảo đảo một cái.

Cường giả Hóa Phàm Cảnh tuổi thọ có hạn. Hơn một trăm tuổi tự nhiên đã quá nửa. Nàng có thể sống một lần tám mươi bảy năm, nhưng lần thứ hai?

Cho dù chữa trị được cũng đợi không được.

Vậy... chữa trị, còn có ý nghĩa gì?

- Ta sai rồi...

Cho tới nay, nàng đều nghĩ làm thế nào khôi phục linh hồn bị tổn thương, sau đó trùng kích Hợp Linh cảnh, hiện tại mới hiểu được, tất cả cố gắng đều một mộng.

Hợp Linh cảnh, dĩ nhiên cả đời vô vọng.

Lắc đầu, toàn thân nàng trong nháy mắt giống như là già yếu hơn mười tuổi. Trước đây thoạt nhìn như khoảng năm mươi tuổi, hiện tại giống như bà lão bảy, tám mươi tuổi.

Thấy bộ dạng này của nàng, tuy rằng trong lòng mọi người có chút ưu tư, nhưng cũng biết, không có cách nào ngăn cản.

Niềm tin kiên trì suốt hơn tám mươi năm, thoáng cái bị đâm phá, đổi lại thành ai cũng sẽ không chịu nổi.

- Trương sư, lại có phương pháp nào cứu chữa gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này không?

Không biết qua bao lâu, Tiết vườn chủ hòa hoãn, nhìn về phía người thanh niên trước mắt.

Nếu đối phương liếc mắt có thể nhìn ra vấn đề, có thể lại có biện pháp trị liệu.

Nàng không có hi vọng đột phá, cũng sẽ không giãy dụa nữa. Nhưng vườn thuốc này theo nàng hơn phân nửa cuộc đời. Nàng không hy vọng mất đi lúc này.

- Nàng quanh năm ở chỗ này tu luyện, cắn nuốt linh tính của nó. Hiện tại gốc cây Linh Đằng này chỉ là một thứ trống rỗng, muốn khiến cho nó khôi phục, khó khăn! Chỉ có điều, cũng không phải không có cách nào. Có khả năng cần phải tiêu tốn một ít giá lớn!

Trương Huyền nói.

Đổi lại thành trước khi đi tới mộ vu hồn, hắn đối với linh hồn không hiểu nhiều, loại thực vật bị cắn nuốt linh tính này, cứu chữa như thế nào, hắn vẫn thật không biết.

Nhưng hiện tại có được tất cả tri thức của Mặc Hồn Sinh, hiểu biết đối với linh hồn rất nhiều. Cho dù linh tính của Địa Mạch Linh Đằng bị huỷ diệt, hắn cũng có thể trị liệu. Chỉ có điều tốn thêm chút thủ đoạn mà thôi.

- Chỉ cần có thể cứu sống, tốn giá lớn thế nào, ta cũng nguyện ý!

Nghe thấy còn có thể cứu được, Tiết vườn chủ vội vàng nhìn qua.

Những người khác cũng đồng loạt nhìn qua.

Linh dược mất đi linh tính, cũng có thể cứu chữa. Cho dù bọn họ là người trồng thuốc, cũng chưa từng nghe qua, đều muốn học tập một chút.

- Thật ra nói trắng ra thì rất đơn giản, đó chính là... chiết cây!

Trương Huyền nói.

- Chiết cây?

Mọi người có chút nghi ngờ.

Làm người trồng thuốc, chiết cây cũng không xa lạ gì. Chính là lấy nhánh hoặc mần của một loại thực vật, chiết đến trên rễ hoặc cây của một loại thực vật khác, khiến cho hai bộ phần tiếp xúc cùng một chỗ trưởng thành trở thành một cây hoàn chỉnh.

Rất nhiều giống linh dược mới, đều nghiên cứu ra được như vậy.

- Không sai. Thực vật có thể chiết cây, linh tính cũng có thể!

Trương Huyền cười khẽ:

- Chỉ cần tìm kiếm một gốc cây khác chứa mầm Địa Mạch Linh Đằng có linh tính hoàn chỉnh, chiết đến trên gốc cây Linh Đằng này, dựa theo trưởng thành, linh tính trên mầm cây sẽ dung hợp trong đó, hình thành một sự đồng nhất.

Mang mầm có linh tính, chiết đến trên gốc dây leo này, một khi sống, sẽ dung hợp làm một.

- Chỉ là, dựa theo tốc độ dung hợp bình thường, thời gian không mấy chục năm rất khó hoàn thành. Nếu quả thật chờ lâu như vậy, ta sợ cả vườn thuốc của nàng đã sớm chết sạch... Muốn cái tốc độ này nhanh hơn, cần phải tiêu tốn cái giá, không phải lớn bình thường!

Chiết linh tính cây, nói thì đơn giản, làm rất khó.

Đầu tiên, phải làm thế nào chuyển mần có linh tính hoàn chỉnh tới. Ngoại trừ vu hồn sư ra tay, không có phương pháp khác.

Thứ hai, thời gian dung hợp, vẫn phải nghĩ biện pháp khiến cho nó không bài xích.

Thật giống như đoạt xác, cho dù lúc này Địa Mạch Linh Đằng giống như Vô Hồn Kim Nhân, không hồn phách, một mầm có linh tính, đã muốn hoàn chỉnh cắn nuốt lấy thân thể lớn như vậy, cũng rất khó.

Giống như con kiến muốn kéo xe ngựa.

Muốn khiến cho loại linh tính yếu ớt này, nhanh chóng trưởng thành, không bỏ ra một ít giá phải trả là không có khả năng.

- Cần gì, ta đây liền chuẩn bị!

Tiết vườn chủ cắn răng.

Địa Mạch Linh Đằng chết, toàn bộ dược liệu trong vườn thuốc đều sẽ chết, tổn thất chỉ biết sẽ lớn hơn nữa.

- Một gốc cây Địa Mạch Linh Đằng non, 50 gốc cây dược linh dược liệu vốn có một trăm năm, mười thùng nước không có nguồn...

Trương Huyền nói ra những thứ cần thiết một lần.

Nghe đến mấy cái này, mọi người đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt khó coi. Thảo nào trước đó đã nói là cái giá phải trả lớn, quả nhiên là như thế.

Đổi lại thành gia tộc bình thường, sợ rằng lấy cũng không lấy ra được, càng đừng nói tới cứu chữa một gốc cây thực vật.

- Được, ta đây liền chuẩn bị!

Nghe xong vật phẩm, lông mày Tiết vườn chủ cũng thoáng giật. Chỉ có điều, đối với tài sản của nàng mà nói, còn có thể tiếp nhận được.

- Không vội...

Nàng đang định đi chuẩn bị vật phẩm, liền nghe được giọng nói của người thanh niên tiếp tục vang lên.

- Lại đi chuẩn bị một gốc cây hoa Trầm Tình, năm trăm năm trở lên. Nếu như còn có linh thạch trung phẩm, càng nhiều càng tốt!