- Yên tâm đi, thời gian một nén hương, là thiên tài lợi hại mấy, cũng không quá nhập môn mà thôi, khẳng định sẽ không xảy ra vấn đề!
Biết hắn lo lắng cái gì, Khang đường chủ truyền âm an ủi.
Trương sư kia quả thật cổ quái. Nhưng võ kỹ thứ này, cũng không phải một thoáng liền được. Hắn không tin chỉ học một nén hương, là có thể đạt đến đại thành, khiến cho Hồng trưởng lão người sáng tạo ra công pháp này, đều kém hơn.
Cho nên, cũng không có gì lại rầu rĩ nữa.
- Được rồi!
Suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy lời nói của đối phương có đạo lý, Hồng trưởng lão trở lại trước mặt mọi người.
- Vừa rồi Khang đường chủ nó nội dung sát hạch cùng các ngươi. Bây giờ ta nói kỹ càng tỉ mỉ một chút về quy tắc so tài!
- Bộ võ kỹ này, là Hồng Liên Cửu kiếm, là ta quan sát Hồng Liên, mới có linh cảm chợt lóe lên. Quy tắc rất đơn giản. Một lát nữa, ta sẽ nói phương pháp tu luyện kiếm pháp cho các ngươi. Mỗi người đều có thời gian một nén hương quan sát, lĩnh ngộ!
- Sau đó, ta sẽ đích thân kiểm tra tình hình các ngươi lĩnh ngộ. Yên tâm, lĩnh ngộ bộ kiếm pháp này, và lý giải đối với tu vi, có liên quan đến thiên phú, quan hệ cùng tu vi của bản thân không lớn. Chỉ cần đạt được Hóa Phàm cảnh, đều có thể học được, thậm chí thi triển.
- Thời gian sát hạch, cũng không thể sử dụng tu vi, chỉ dựa vào kiếm chiêu so tài, có thể ở trước mặt ta đâm ra ba kiếm, cho dù lĩnh ngộ nhập môn, sáu kiếm là tinh thông. Đạt được chín kiếm, đã nói lên lĩnh ngộ được đến mức độ tiểu thành... Cùng ta ta đánh tới ngoài mười chiêu xem như là đại thành...
Hồng trưởng lão nói chi tiết quy tắc một lần.
Thật ra có chút tương tự với kiểm tra tu vi cửa thứ hai. Chỉ có điều, chỉ có khả năng vận dụng Hồng Liên Cửu kiếm vừa học. Một khi vượt qua phạm vi, quyết định thất bại.
Một nén hương khoảng chừng mười năm phút. Thời gian ngắn như vậy, một bộ võ kỹ muốn xem hết cũng khó khăn, càng chưa nói lĩnh ngộ, đồng thời dùng ra chiến đấu!
Cửa sát hạch này, cẩn thận mà nói, so với ba cửa ải trước cộng lại cũng muốn khó khăn hơn nhiều.
- Vì công bằng, cửa sát hạch này, giống như luận võ trước đó, sẽ ở căn phòng đơn độc tiến hành. Ta hiện tại sẽ đi trước. Các ngươi mỗi một người tiến đến là được...
Nói đến đây, Hồng trưởng lão dừng lại một chút:
- Như vậy đi, trước định ra trình tự cho các ngươi. Đỗ Hổ người đầu tiên. Tiếp theo là Lạc Khê, Phùng Mạc Sinh, Phó Tiếu Trần, Quân Nhược Hoan và Trương sư!
Trương Huyền cổ quái. Trước hết biến hắn thành người sau cùng lại nói sau. Nếu không, là người đầu tiên chạy vào, nếu chẳng may làm ra cục diện gì không có cách nào khống chế, tiếp sau muốn tiếp tục tiến hành cũng khó.
- Được!
Mọi người gật đầu.
- Bắt đầu đi!
Xác định được trình tự, Hồng trưởng lão đi vào gian phòng trước, Đỗ Hổ theo sát.
Thời gian khoảng một nén hương, trên vách tường ánh sáng lóe lên, một hàng con số xuất hiện... Ba!
Không nghĩ tới thời gian ngắn như vậy, Đỗ Hổ lại lĩnh ngộ được cảnh giới nhập môn, ở trước mặt Hồng trưởng lão thi triển ba kiếm.
Không hổ danh là thiên tài được các trưởng lão khác đề cử lên, quả thật không tầm thường.
Phía dưới là Lạc Khê.
Nàng và Đỗ Hổ xem như là thứ hạng thấp nhất trong sáu người, biết không có hy vọng được tuyển chọn, không có áp lực, học rất nhanh. Sau thời gian một nén hương, nàng cũng đạt tới cấp bậc nhập môn, sử dụng ra ba kiếm.
Tiếp theo là Phùng Mạc Sinh. Không hổ danh là học sinh của Phùng trưởng lão, đối với lĩnh ngộ võ kỹ, rõ ràng so với Đỗ Hổ, Lạc Khê từ vương quốc phía dưới tới, càng tốt hơn. Thời gian ngắn ngủi một nén hương, tự nhiên bước qua nhập môn, đạt được tinh thông.
Thi triển ra đủ năm kiếm!
Phó Tiếu Trần cũng không yếu, đồng dạng năm kiếm.
Bốn người qua đi. Mọi người tập trung tất cả ánh mắt vào trên người Nhược Hoan công tử.
Bản thân hắn hay dùng kiếm, hơn nữa tiếng hô lớn nhất, học sinh thân truyền của Khang đường chủ, kỳ vọng lớn hơn nữa.
Tuy rằng ba cửa ải trước bị đả kích quá sức, chỉ có điều, dù sao cũng là đạt được danh sư cấp bậc tứ tinh, tâm cảnh siêu nhiên. Trải qua nửa ngày này, Nhược Hoan công tử dĩ nhiên điều chỉnh xong trạng thái, không khiến cho mọi người thất vọng. Sau một nén hương, một chữ số “sáu” cực lớn lập lòe loá mắt.
Điều này chứng minh, lĩnh ngộ của hắn đối với võ kỹ, ở trong cùng thế hệ là rất xuất sắc.
- Ở trước mặt Hồng trưởng lão thi triển ra sáu kiếm, nói rõ đã lĩnh ngộ võ kỹ được tới tinh thông đỉnh phong, khoảng cách tiểu thành cũng không xa!
- Đúng vậy, thật sự là thiên tài!
- Cũng không biết Trương sư có thể vượt qua cái kỷ lục này hay không!
- Trương sư... Nếu như ta không nhìn nhầm, binh khí hắn am hiểu nhất chắc là thương. Đây là kiếm chiêu, sợ rằng có chút bất lợi!
- Điều này ngược lại cũng đúng...
...
Thấy Nhược Hoan công tử ra khỏi phòng, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người hắc mã đột nhiên xuất hiện này.
Trước đó, mọi người đối với hắn cũng không coi trọng. Nhưng liên tục phá kỷ lục trong ba cửa ải, hoàn toàn không chút tranh cãi giành được vị trí đứng đầu, đã có thực lực khiến cho người ta không dám khinh thường.
Chỉ có điều, dù vậy, đối với cửa này, tất cả mọi người vẫn là thái độ hoài nghi.
Dù sao, từ cửa sát hạch thứ nhất, đó có thể thấy được, vị trước mắt này, am hiểu chính là thương pháp. Để cho hắn học tập kiếm pháp, cũng không quá dễ dàng.
Trong những tiếng bàn luận, Trương Huyền đi vào phòng.
Rất nhanh, thời gian một nén hương kết thúc.
- Ừ? Thế nào không có chữ số?
- Đúng vậy, dựa theo tình hình của mấy người khác, hiện tại cũng đã xuất hiện con số. Không quan tâm hắn học được nhập môn, hay tinh thông, đều phải có biểu hiện mới phải?
- Tại sao vậy?
Thời gian kết thúc, trên vách tường không những không có chữ số, trong phòng cũng yên tĩnh có phần quá đáng. Rất nhiều danh sư trong đại điện, đưa mắt nhìn nhau, đều đầy kỳ quái.
Dựa theo tình hình của người này ở mấy cửa ải trước, cho dù cửa này một chiêu đánh bại Hồng trưởng lão, mọi người cũng có thể tiếp nhận. Nhưng... động tĩnh gì cũng không có, ngay cả một chiêu cũng chưa từng biểu hiện... Cái quỷ gì vậy?
Không biết có phải là Hồng trưởng lão mất hứng, giết chết... Người này hay không?
Lại có lẽ là... người này giết chết Hồng trưởng lão?