Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 970: Triệu Nhã rời đi (thượng) (2)



“Cung chủ?”

Trương Huyền sửng sốt.

Hắn còn tưởng rằng đám người này muốn tìm Triệu Nhã làm gì, không nghĩ tới lại là chuyện này.

“Không sai!” Liễu Huyên đặc sứ nhìn qua: “Cho nên, chuyện thứ hai rất đơn giản, ta hi vọng lần này tới đây là có thể đưa nàng mang về tổng bộ, nghĩ biện pháp nhanh chóng kích hoạt thể chất, lại dốc lòng bồi dưỡng, tranh thủ sớm ngày kế thừa chức vị cung chủ.”

“Ta cũng có thể kích hoạt thể chất nàng!”

Trương Huyền xua tay nói.

Mặc dù thực lực bây giờ của hắn không đủ, tài nguyên cũng không có bao nhiêu. Thế nhưng từ Thiên Huyền vương quốc cùng nhau đi tới đây đã khiến cho thực lực Triệu Nhã, liên tiếp đột phá... Muốn triệt để kích hoạt thể chất của nàng cũng chỉ là vấn đề thời gian, không tính là gì.

“Chuyện của Trương sư ta nghe nói qua, cũng biết bản lãnh của ngươi. Ở lại bên cạnh ngươi, triệt để kích hoạt, cũng là chuyên có khả năng, thế nhưng... Trương sư đã từng nghĩ tới cần bao lâu hay chưa? Mười năm? Hai mươi năm? Năm mươi năm? Thậm chí... Một trăm năm, hai trăm năm?”

Liễu Huyên đặc sứ nhìn hắn: “Thể chất đặc thù, càng về sau thì tài nguyên tiêu hao cũng sẽ càng lớn. Coi nhưTrương sư có thể liên tục cung cấp không ngừng. Như vậy Triệu Nhã, có thể... Đồng ý bình tĩnh tiếp nhận hay không?”

“Cái này...”

Trương Huyền không có cách nào phản bác.

Thể chất đặc thù, nương theo tỉ lệ phần trăm càng cao kích hoạt thì những phần trăm còn lại cũng càng khó kích hoạt. Giống như tu vi vậy, càng cao thâm thì càng khó đột phá.

Coi như về sau hắn có thể lấy được vô số tài nguyên, giúp đối phương tấn cấp, như vậy Triệu Nhã thì sao chứ?

Cũng không thể một mực sống ở cánh chim che chở của bản thân hắn a.

Nếu thật sự cái gì hắn cũng chuẩn bị kỹ càng cho nàng thì sao nàng có thể phát triển tốt hơn, trở thành cao thủ chân chính?

Một mực ban cho vô điều kiện, cho dù là lão sư thì cũng không có khả năng bình tĩnh tiếp nhận ah!

Sư ân là chỉ điểm, là quan tâm của trưởng bối, mà không phải là trả giá từ một phía.

“Nếu như nàng đến Băng Nguyên cung thì chúng ta sẽ dâng lên truyền thừa tốt nhất và tài nguyên phong phú nhất. Hoàn toàn có thể khiến cho nàng trong thời gian ngắn kích hoạt thể chất, trở thành nhân vật danh chấn đại lục chân chính. Trương sư cân nhắc thay học sinh của mình, chắc hẳn Trương sư cũng hi vọng nàng có thể sớm ngày trở nên nổi bật, mà không phải bôn ba bốn phía cùng ngươi a.”

Liễu Huyên đặc sứ nói tiếp.

Trương Huyền im lặng.

Cha mẹ thương con vì kế sách sâu xa.

Trương Huyền thân là lão sư, cũng có loại ý nghĩ này, mặc dù hắn cũng có thể cam đoan để cho về sau Triệu Nhã trở thành cao thủ đỉnh phong chân chính, kích hoạt tất cả thể chất. Thế nhưng... Muốn bắt kịp tốc độ của Băng Nguyên cung, nhất định là chuyện không thể nào.

Dù sao, thứ như tài nguyên tu luyện không phải muốn có là được.

Lại nói, lịch đại cung chủ của đối phương đều là thể chất Thuần Âm. Việc nắm giữ truyền thừa hoàn chỉnh và phương pháp kích hoạt so với người mù sờ voi như hắn còn dễ hơn vô số lần.

“Ý kiến của ta không quan trọng, chủ yếu là nàng, nàng lựa chọn ra sao thì ta sẽ ủng hộ!”

Trương Huyền lắc đầu.

Hắn chỉ là lão sư, không thể đưa ra quyết định thay học sinh được. Nếu như Triệu Nhã đồng ý đi theo hắn, như vậy cho dù hắn có hao hết tâm tư thì cũng sẽ giúp cho nàng đi đến đỉnh thế giới.

Không đồng ý... Bất kỳ kẻ nào cũng không thể ép buộc, Băng Nguyên cung, cũng không được!

“Lão sư, con nguyện ý đi cùng với nàng!”

Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy một đạo thanh âm vang lên, Triệu Nhã đi tới, trong ánh mắt mang theo vẻ kiên định.

“Đồng ý?”

“Vâng, từ trước cho tới nay, lão sư đều trả giá vì con. Chuyện này con nhìn thấy ở trong mắt. Con hi vọng, cuối cùng cũng sẽ có một ngày cũng có thể làm một ít chuyện cho lão sư...”

Triệu Nhã đi tới trước mặt hắn, xiết chặt nắm đấm: “Mà lần này... Chính là một cơ hội. “

Lão sư vì nàng đã bỏ ra bao nhiêu sức lực, nàng hiểu rất rõ, thế nhưng vẫn không có cách nào báo đáp.

Hiện giờ, chỉ cần đồng ý yêu cầu của đối phương thì về sau chẳng khác nào sẽ nắm thế lực lớn như Băng Nguyên cung trong tay. Như vậy cũng đã có tư cách trợ giúp lão sư, không còn là vướng víu n ữa.

Quan trọng nhất là... Nàng còn có một số tâm tư nhỏ, có lẽ... Nương theo địa vị tăng lên, cũng có thể thực hiện được.

“Như vậy đi, ta cho con thời gian ba ngày để cân nhắc, bất kể lựa chọn ra sao thì ta đều ủng hộ!”

Trương Huyền than thở một tiếng, nói.

“Không cần suy tính, con đã nghĩ kỹ, con có quyết định của mình!”

Hốc mắt Triệu Nhã đỏ lên, quỳ rạp xuống đất rồi nói: “Triệu Nhã cảm tạ ơn một đường bồi dưỡng và thành toàn của lão sư. Bất kể đi đến nơi nào con đều là học sinh của ngài, vĩnh viễn sẽ nghe lời nói của một mình ngài, không oán không hối!”

“Đứng lên đi!”

Biết đối phương đã có lựa chọn, Trương Huyền gật gật đầu đỡ nàng dậy.

Hùng ưng cũng nên để nó trải qua ma luyện, tự do bay lượn.

Học sinh cũng như vậy.

Dù là tiếc đến đâu thì cũng phải thả, để nàng trải qua mưa gió thì mới có thể trở thành hùng ưng chân chính.

“Vâng!”

Triệu Nhã đứng dậy.

“Liễu Huyên đặc sứ, hi vọng lời mà ngươi mới vừa nói đều là thật, nếu như về sau để cho ta biết trong lời của ngươi có câu nào giả. Dám gây bất lợi với học sinh của ta. Như ta sẽ không chỉ giết ngươi mà còn đi diệt Băng Nguyên cung các ngươi!”

Đã đưa ra quyết định thì cũng không có gì có thể xoắn xuýt nữa. Trương Huyền quay đầu nhìn về phía đặc sứ cách đó không xa, mắt sáng lên.

Mặc dù bây giờ hắn không có thực lực, nhưng nếu đối phương thực sự can đảm lừa gạt hắn. Như vậy hắn cũng không ngại đánh tới Băng Nguyên cung, triệt để giết chết nghề nghiệp này.