Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 119: Xạ điêu-oan gia ngõ hẹp



Sáng sớm hôm sau, lúc Diệp Thần thức dậy chào bình minh. Cô nàng Tiểu Dao vẫn đang nằm bên cạnh hắn ngủ ngon a. Có vẻ bệnh này khiến nàng lâu lắm rồi không yên giấc đi, đã bảo phải song tu mà lại còn cứng đầu như vậy à.

Nhưng xem ra, Diệp Thần cũng cảm thấy hắn và cái này cô nàng thực sự có chút nhanh chóng đi. Vừa mới quen nhau một ngày tối liền lên giường giải chiếu động phòng hoa chúc à. Đối với cái khác nữ nhân hắn đều cho họ thời gian đi à.

Trình Dao Già cũng bắt đầu tỉnh giấc lại, cơ thể khắp nơi đều đau nhức nếu để ý có thể nhìn thấy vết hôn khắp nơi a.

“Ân, ngươi tỉnh chào buổi sáng.” Diệp Thần ôm nàng trong lòng liền mỉm cười nói.

“Ngươi... Ta... Tại sao ngươi lại ở đây.” Trình Dao Già có vẻ như đã có thể kiểm soát lại mình cơ thể đi liền nhận ra có vẻ không đúng, hai chân giữa còn có chút đau nhức bất lực.

“Ân, đây là phòng của ta, ta không ở đây vậy ở đâu.” Diệp Thần lưu manh nói.

“Á, ngươi dám đối với ta... Ngươi vậy mà... Ta... Ta... A... A” Trình Dao Già bắt đầu ý thức được việc xung quanh lý do tại sao nàng không mặc quần áo đã thế còn cùng Diệp Thần một cái giường à.

“Ta cái gì mà ta, không phải chỉ cùng ngươi ngủ thôi sao cần gì sợ hãi như vậy chứ. À mà cũng không cần cảm ơn ta giúp ngươi quá trình từ thiếu nữ thành nữ nhân cũng được coi như bổn đại gia chịu thiệt đi.” Diệp Thần liền không biết liêm sỉ nói.

“Ngươi đi ra ngoài.” Trình Dao Già liền hét lên.

“Ta đi ra ngoài? Không được chuyện hôm qua để ta...” Diệp Thần liền muốn chịu trách nghiệm thì Trình Dao Già chặn lại hắn.

“Chuyện hôm qua coi như không có việc gì. Ngươi đi ra ngoài cho ta.” Trình Dao Già kéo lấy chăn che lại cơ thể xong đạp Diệp Thần ra khỏi giường.

“Ngươi định mưu sát phu quân sao.” Diệp Thần liền đứng dậy u oán nói xong liền nhìn thấy Tiểu Dao đau đớn đến nhăn mặt. Đây là cố quá thành quá cố nha.

“Thật không hiểu ngươi nữa. Đau nhức như vậy còn muốn đạp người.” Diệp Thần liền đến gần lật chăn lên.

“Ngươi muốn làm gì ta.” Trình Dao Già thân thể lộ ra trước mặt Diệp Thần liền xấu hổ muốn lùi lại nhưng thân thể liền đau đến thoát hơi bất lực để Diệp Thần tách hai chân giữa mình ra nhìn vào nơi tối mật của nàng.

“Ngoan đi, chẳng lẽ còn chưa đủ đau. Để ta xem như thế nào.” Diệp Thần liền đè lại nàng nói. Làm như hắn dâm tặc lắm không bằng ý. À mà cũng có chút nhưng thật chỉ một chút.

“Đừng động vào chỗ đó. Á ngươi muốn hại chết ta sao.” Trình Dao Già liền cảm thấy Diệp Thần ngón tay đi vào bên trong liền đau đến chảy nước mắt ra đập nhẹ vào vai hắn.

“Hừ, hôm qua xem cũng xem sờ cũng sờ cái gì nên chọc cũng chọc nên chơi cũng chơi làm như lạ lắm vậy. Chẳng có chút quấn hút nữ tính nào cả.” Diệp Thần khinh bỉ lầm bầm nói. Nhưng trong lòng liền thèm rỏ cả nước dãi ra. Hắn thực sự thô bạo quá đi, bây giờ nơi đó còn không thể tự khép lại được à.

“Ngươi nói cái gì vậy.” Trình Dao Già có chút tức giận. Mặc dù nàng nghe thấy đấy, chẳng qua là cho Diệp Thần cơ hội nói lại thôi. Cho nó đúng ấy mà.

“Không có gì cả, ngươi nghe nhầm đi.” Diệp Thần liền cười làm hòa, ngươi có thể chê nữ nhân xấu nhưng tuyệt đối không thể nói họ không phải con gái hay thiếu nữ tính đi.

“Ngươi còn định chọc đến bao giờ nữa còn không mau rút ra đi.” Tiểu Doa xấu hổ nói, cái tên bại hoại này cố tình chiếm tiện nghi của nàng là thật.

“Xong giờ đây, xong rồi. Ngươi nghỉ ngơi một chút đi.” Diệp Thần liền lấy ra một viên đan dược đây là hắn tự chế đan dược giúp thiếu nữ lần đầu nha. Đây cũng là sau khi đại chiến với Tiêu Oanh phát minh ra à. Sau liền nhét sâu vào trong nàng, ân, tất nhiên dùng ngón tay nhét vào đi. Khiến Tiểu DAO thân hình lập tức run lên rồi mềm xèo xuống.

“Á.” Trình Dao Giá hét lên một cái liền thoải mái, cỗ lửa nóng ở bên dưới dần dần dịu đi cơn đau cũng biến mất. Hiện nàng toàn thân bắt đầu có trận thoải mái không tên dọc khắp người.

“Đợi thuốc tan hết ngươi có thể rời giường được rồi.” Diệp Thần thấy Tiểu Dao ánh mắt đau có chút nước liền thương xót nói giúp nàng đắp chăn che lại thân thể liền lau đi ngón tay, bắt đâu sang phòng tứ nữ để họ giúp mình chỉnh lại quần áo tóc tai.

“Công tử tối qua ngươi thật sự quá lợi hại đi, khiến chúng ta cả đêm đều không ngủ được à.” Xuân Nhi khắp người rạo rực nói.

“Được rồi, đừng làm phiền công tử.” Đông Nhi đang giúp công tử sửa sang lại quần áo liền nói.

“Để ta giúp người đấm lưng đi.” Thu Nhi liền đến hầu hạ Diệp Thần xoa bóp.

“Ta không chịu thua được, công tử ta tới giúp ngươi chăm sóc tiểu huynh đệ đi. Ân nó thật dễ thương à. Yên tâm công tử ta miệng công phu lợi hại nhất a.” Xuân Nhi liền không đợi Diệp Thần đồng ý liền chạy đến Diệp Thần chân quỳ xuống. Dù sao hắn sáng nào cũng nhấy trụ kình thiên mà lại.

Mấy nữ khác liền ước ao ghen tỵ nhìn nàng hầu hạ chủ nhân đi. Diệp Thần cười khổ, đây quả nhiên tứ đại dâm nữ nha. Hắn so với bọn họ còn thua nhiều đi.

“Công tử ngươi xem đồ ăn ta làm cho người.” Hạ Nhi liền từ ngoài bê một chút đồ ăn ngọt đi đến.

“Ân, các ngươi rất tốt. Quả nhiên là ta thiếp thân thị nữ.” Diệp Thần vừa lòng liền gật đầu nói. Đây là số hưởng đi, vua chúa chắc cũng chỉ có như vậy hưởng thụ mà thôi.

“Ngươi tránh ra đi ta thay ngươi hầu hạ được.” Mấy nữ thấy Hạ Nhi say sưa liền ghen tỵ nói.

“Ta không sao, thế này tốt. Ta còn có thể.” Hạ Nhi nhả ra nói sau lại nuốt sâu đến tận cổ họng. Xem ra Âu Dương Phong huần luyện quả nhiên khiên các nàng trở nên rất nhạy cảm với đàn ông đi.

“Được rồi không cần cãi nhau nữa. Ta hiện tại liền có việc ra ngoài đi. Các ngươi qua chuẩn bị giúp Tiểu Dao thay đồ. Hiện tại, nàng cũng là các ngươi nữ chủ nhân đi.” Diệp Thần thấy bọn họ tranh giành liền nói. Sau đó, chỉnh lại dưới quần đi ra ngoài quán trọ.

Bước ra đến ngoài cửa Diệp Thần liền cảm thấy có gì đó rất khác thường. Tối qua còn có rất ít người đã thế chủ tiệm liền đổi người đi. Bỗng có tiểu nhị bưng nước suýt ngã nhưng rất nhanh ổn định lại thân hình như chưa có việc gì xảy ra.

“Tiểu nhị cũng biết võ công?” Diệp Thần cảnh tượng như vậy tất nhiên hắn đều có thể nhìn ra được đi.

Đi thêm vài bước hắn liền nhận ra quanh đây quá nhiều phòng đã có người đi. Còn có mùi máu lưu lại trong không khí nơi này không bình thường.

Sau đó hắn liền tìm một bàn ngồi xuống. Bắt đầu gọi tiểu nhị lấy nước trà. Bắt đầu dùng thính giác cực thính để nghe lén xung quanh bàn chuyện xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

“Hắn hiện tại đang ở trong thành này. Tin tức của ngươi chuẩn xác sao?” Một người liền nói.

“Rất chính xác, nghe nói hắn vừa đi thiếu lâm xuống. Đây chính là ngôi thành gần nhất đi. Chẳng qua khách điếm chưa xác định còn phải đợi thêm tin tức đi.” Một người khác liền chia sẻ thông tin.

“Thật không biết hắn có gì đáng giá đâu.” Một người khác liền hỏi.

“Ta nghe nói Lục vương gia hắn cùng Âu Dương lão động vật đều muốn tìm người này đâu. Ngươi xem chủ quán trọ khắp nơi lẫn tiểu nhị đều bị hắn trong một đêm thay hết thành cao thủ võ lâm. Ngươi nói hắn đáng giá hay không.” Thêm một người thông tin.

Diệp Thần nhanh chóng tổng hợp lại thông tin liền cười khổ không phải bọn họ đến đây tìm mình tính sổ chứ.

Lúc Diệp Thần đang tính toán làm thế nào để chạy liền có một nữ nhân mặc đồ đỏ xinh đẹp bước vào quán ném lên bàn Diệp Thần cái túi sách xong đặt hai con dao xuống bàn ngồi xuống.

“Nhìn gì mà nhìn, ngồi một chút không được sao hả.” Nữ nhân thấy Diệp Thần trợn mắt nhìn mình liền kiều mị nói.

“Không sao, cứ tự nhiên đi.” Diệp Thần liền vui vẻ nói. Có mỹ nữ ngồi cùng thì không cần nam ngư thì cơm vẫn cứ mặn đi.

“Này tiểu tử, nhìn ngươi cũng rất soái đấy. Ta nói xung quanh đây ta chỉ thấy ngươi là đặc biệt hơn khối bọn nam nhân thôi đi.” Nữ nhân liền mở miệng bắt chuyện. Nàng rất thích soái ca nha. Đặc biệt là loại tiểu bạch kiểm như Diệp Thần đây.

“Ân, ngươi cũng rất xinh đẹp đi.” Diệp Thần liền khách sáo nói. Không phải đánh chủ ý mình đi chứ. Cái này là kiếp đào hoa trong truyền thuyết đi, ra đường khiến nam nhân nhảy cấu nữ nhân quay đầu sao.

“Này tiểu tử ta nói ngươi tên gì, có hứng thú đi chơi với ta một hồi sao. Tỷ tỷ thấy ưa thích ngươi đi.” Nữ nhân kia liền lấn tới nói. Càng nhìn tiểu tử càng thấy thuận mắt. Đây là lần đầu nàng quan tâm đến một người nam nhân khác ngoài các vị đại ca nhiều như vậy.

“Ân, xin lỗi ta không có hứng thú.” Diệp Thần cầm lên chén trà nhẹ nhàng nhấp miệng nói.

“Ngươi biết ta là ai sao. Ta là Cừu Thiên Xích, ngươi biết sao. Ta là muội muội của Cừu Thiên Nhận biết sao. Ngươi dám từ chối ta có tin hay không ta liền băm ngươi.” Cừu Thiên Xích liền nổi nóng. Chẳng lẽ nàng không đủ xinh đẹp để Diệp Thần đi theo nàng sao.

“Ngươi là Cừu Thiên Xích.” Diệp Thần liền ngạc nhiên nói. Chẳng lẽ muốn tìm mình để trả thù sao. Đây là cái gì tiết tấu.

“Chính là ta, sợ rồi sao. Ngoan ngoãn đi theo tỷ tỷ, tỷ tỷ liền bao nuôi ngươi.” Cừu Thiên Xích liền vỗ ngực nói.

“Không quen biết.” Diệp Thần liền khôi phục vẻ mặt chậm rãi mở phiến quạt quạt vài cái.

“Ngươi... Ngươi... Được rồi. Tiểu huynh đệ ngươi làm tỷ tỷ tướng công thế nào. Tỷ tỷ sẽ chiều chuộng ngươi hết mức. Ta nói ngươi sẽ không tuyệt tình như vậy chứ. Tỷ tỷ không xinh đẹp sao.” Cừu Thiên Xích liền ngồi xuống mềm mỏng nói. Ngươi đã không thích cứng ta liền mềm đi. Ai bảo phất quạt cũng như vậy soái ca chứ.

“Ân cái này chúng ta vừa gặp mặt được chứ. Ta lại không biết ngươi là ai tự nhiên đến đây làm gì. Biết đâu người lừa ta làm sao bây giờ.” Diệp Thần liền cười khổ. Sao dạo này tiết tấu đều có chút nhanh vậy. Nữ nhân hắn gặp càng ngày càng thoáng là sao đây. Cảm giác như mình vốn hiền lành, dòng đời đưa đẩy khiến mình hiền khô vậy. Hắn là sói không phải là cừu non cho mấy nàng ăn được không. Hắn phải là người đi ăn các nàng mới đúng chứ.

“Không nhanh, không nhanh, chúng ta tối nay liền kết hôn động phòng thế nào?” Cừu Thiên Xích liền đẩy nhanh tốc độ lên. Tiểu bạch kiểm này quả thực đáng yêu, khiến nàng vốn chán ghét nam nhân đều cảm thấy thích hắn một cách khó hiểu. Để mất cơ hội này nàng còn cơ hội khác sao, có lẽ chẳng ai làm nàng rung động như hắn đi.

“Ân, được rồi đi. Chuyện này để sau hẵng nói đi.” Diệp Thần lau chút mồ hôi cười khổ nói bắt đầu để ý xung quanh truyện nói.

“Ê ngươi đang nghe ngóng chuyện sao. Hay là hỏi tỷ tỷ đi, ta có thể nói cho ngươi nghe được không.” Cừu Thiên Xích liền dụ hoặc nói.

“Tiểu Xích ngươi biết chuyện gì có thể nói cho ta nghe sao.” Diệp Thần liền nhìn nàng nịnh nọt nói.

“Ân, ngươi vừa gọi ta là gì nào?” Cừu Thiên Xích liền vui vẻ hỏi.

“Tiểu Xích ngươi đừng đùa ta nữa.” Diệp Thần liền lặp lại, đằng nào hắn cũng chiếm tiện nghi không phải sao.

“Được rồi, ta nói cho ngươi đi. Hiện tại, trong giang hồ đương truyền rằng có một tên Diệp Thần là đệ tử của Tuyết Nữ trong truyền thuyết gì đó. Ai giết được hắn có thể từ trên người lấy đến võ công liền vô địch thiên hạ này. Không những thế nghe nói hắn làm người không tốt cho lắm đắc tội với rất nhiều thế lực như mới nổi Thiết Mộc Chân còn có cả Lục Vương Gia đại Kim người còn có cái gì Tây Độc Âu Dương lão động vật.” Cừu Thiên Xích liền nói hết tin tức nàng biết ra. Kể cả việc họ phát hiện tung tích hắn trong thành này.

“Ân, vậy ngươi cũng vì thế đến đây sao.” Diệp Thần nghe xong liền có chút buồn chán, có cần thiết phải manh động như vậy sao. Còn cái gì đệ tử Tuyết Nữ hắn phải sao chứ. Ngay cả mặt nàng thế nào xinh đẹp hắn còn chưa nhìn qua đi.

“Ta mới không quan tâm hắn thế nào. Ta tới là giết hắn, ngươi biết không hắn chính là người một cước đạp chết ta nhị huynh Cừu Thiên Trượng.” Cừu Thiên Xích liền đập bàn nói.

“Bình tĩnh, bình tĩnh lại.” Diệp Thần dùng quạt hạ hỏa cho Tiểu Xích. Hóa ra hắn đạp chết là Cừu Thiên Trượng thảo nào hắn yếu vậy cơ chứ.

“Ân, vẫn là ngươi tốt. Đợi ta chém tên đáng ghét đó chúng ta liền thành thân. À đúng rồi soái ca ngươi tên gì vậy.” Tiểu Xích liền tò mò. Từ nãy đến giờ còn chưa biết tên hắn đâu.

“Được, ngươi nhìn bên kia xem.” Diệp Thần liền ngó ra đằng sau nói.

Cừu Thiên Xích vừa quay đầu đi xong, Diệp Thần liền thi triển khinh công chạy bán mạng. Nữ nhân tìm hắn chém giết không sao, nhưng nữ nhân vừa muốn cưới hắn lại vừa muốn giết hắn không nên động vào a.

“Lần sau gặp mặt liền nói cho ngươi đi.” Diệp Thần liền để lại câu nói biến mất. Dù sao lần sau gặp mặt không cần hắn nói nàng cũng biết đi.

Cừu Thiên Xích quay đầu lại liền chẳng thấy được cái bóng Diệp Thần liền đứng dậy dậm chân bước ra cửa.

“Tiểu soái ca, ta nhất định tìm thấy nhà ngươi. Ngươi chạy không thoát đâu.” Cừu Thiên Xích liền không biết xấu hổ hét lên.

“Này, Tiểu cô nương ngươi xem ta cũng rất được đi theo ta thế nào?” Một người đàn ông liền đi đến cạnh trêu ghẹo nàng.

“Cút.” Cừu Thiên Xích liền lạnh như băng nói. Nàng để cho hắn cua sao, chỉ có hắn mới được quyền đó. Bất cứ ai đều không có quyền.

“Ta nói tiểu cô nương ta công phu trên giường á.” Tên nam tử liền khoe khoang bỗng chốc kêu thảm liền ngã xuống đất.

“Mấy tên đàn ông thật đáng ghét.” Cừu Thiên Xích thu lại dao nhọn liền lạnh lùng nói. Dám đánh nàng chủ ý người nên chết hết đi. Xong lại nghĩ đến hắn liền đỏ mặt, ân trừ hắn ra nhỉ.

Diệp Thần từ xa trên nóc nhà quan sát cười khổ. Cái này cô nương ta nói ta không phải nam nhân sao, tại sao ngươi không thấy ta đáng ghét vậy chứ. Lần sau gặp mặt thật không biết lên làm như thế nào đây.

Sau đó, Diệp Thần liền hạ xuống từ trên mái nhà đi ra đường phố xem xét tình hình. Bước đên cái bảng treo thưởng truy nã. Diệp Thần liền thấy tên mình trên đó.

Cái này hình chỉ giống hắn có phân nửa đẹp trai đi. Họa sĩ nào vẽ mà như vậy xấu chứ. Thảo nào ngươi khác đều không nhận ra hắn à.

“Tiểu huynh đệ, ngươi cũng đánh chủ ý hắn sao. Vẫn là thôi đi, hắn rất mạnh ngươi vẫn lo khoa cử đi thôi.” Một lão già cầm trên tay cái trượng hai đầu con rắn nói.

“Ta nói ngươi nhìn xem hắn trông giống ta sao.” Diệp Thần liền chỉ chân dung mình nói.

“Hừ, tiểu tử ngươi cẩn thận đi. Ta nói rằng hiện tại, khắp nơi đều truy nã tên này. Ngươi làm vậy sẽ gặp họa sát thân đừng trách lão phu không nói trước” Ông già nhìn qua Diệp Thần lộ ra sát ý nói với hắn.

“Lão đầu đừng như vậy. Ta nói cái chết sẽ đến rất nhanh đấy. Nhanh đến nỗi ngươi không tưởng tượng được đâu.” Diệp Thần cảm thấy sát khí tỏa ra. Hiển nhiên cái này lão muốn chém giết hắn đi. Liền liếc xéo tỏa ra cường đại linh khí chấn nhiếp.

“Ngươi... Vậy mà ngươi...” Lão đầu hai chân run rẩy. Đây là sợ hãi đi, năm đó ngoài Vương Trùng Dương và Tuyết Nữ lần đầu tiên hắn thấy đáng sợ như vậy lực lượng lại còn phát ra từ người trẻ tuổi.

“Không biết sống chết.” Diệp Thần muốn quay đâu đi lúc liền bị lão già ngăn lại.

“Ân, tại hạ Âu Dương Phong không biết công tử cao danh quý tính.” Âu Dương Phong liền chặn lại nói, hắn cả đời võ học đều không đột phá hiện tại có lẽ người thanh niên trước mặt này có cách đi.

“Tại hạ hành tẩu cô độc lấy họ độc cô, vô danh vô tính lấy tên vô danh. Lão đầu có thể gọi ta Vô Danh công tử tốt.” Diệp Thần lập tức cười khổ. Đây là cái gì trường hợp một ngày liền gặp hai cái oan gia ngõ hẹp. Đây có lẽ gọi là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa đi.