Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 184: Để ta nhắc ngươi nhớ ngươi là ai nữ nhân



Mộ Dung Thiên lập tức ra mở cửa đưa vào đồ ăn đâu. Cũng thật là may mắn nàng gọi đồ ăn lên phòng đi a. Đưa lấy khay đồ ăn vào bên trong phong, Mộ Dung Thiên lập tức liền ngồi xuống ăn uống ngon lành, dù sao cả ngày như vậy dùng nhiều sức đều thấy đói bụng đi à.

“Ân, đúng là tiểu thư đi được dạy bảo rất tốt à.” Diệp Thần không khỏi nghĩ, lão bà hắn cũng vậy dù trong cái nào hoàn cảnh ăn uống cũng rất điềm đạm đi à.

“Ngươi nhìn ta chằm chằm vậy, trên mặt có cái gì sao?” Mộ Dung Thiên có chút không hiểu phong tình nói.

“Nhìn ngươi ăn ta lại càng muốn ăn à.” Diệp Thần liền trêu trọc nàng, hắn sẽ thấy đói ư, người tu luyện vốn không thấy đói đi. Nếu có ăn cũng chỉ là thỏa mãn mình vị giác mà thôi.

“Ân, ngươi cũng có thể ngồi xuống cùng ăn đi a.” Mộ Dung Thiên liền nói. Muốn ăn còn không lại a, cứ nhìn nàng như vậy đều thấy ngượng ngùng đâu. Khiến nàng tưởng hắn còn muốn à.

“Kể cả muốn ăn ngươi cũng đươc hay sao à.” Diệp Thần liền nói. Cái này cô nàng tuy là hơn lão bà hắn hiểu nam nữ chuyện nhưng vẫn là cái không hiểu phong tình đi a.

“Ngươi... Định làm cái gì đâu.” Mộ Dung Thiên liền lập tức đề phòng nói.

“Muốn làm gì? Yên tâm, trời đánh tránh bữa ăn. Ngươi cứ từ từ ăn, ăn xong chúng ta lại nói chuyện.” Diệp hần nhấn mạnh nói.

Mộ Dung Thiên không khỏi có chút muốn ăn chậm lại à. Cái này chẳng phải nói, nàng ăn xong hắn liền muốn ăn nàng à. Sao giống vỗ béo rồi thịt vậy à.

“Thực chất... Nếu như ngươi muốn ta, ta đều có thể cho ngươi.” Mộ Dung Thiên đặt xuống đồ ăn liền mở miệng nói.

“Hả? Không ngờ Thiên Thiên nhà ta lại như vậy thẳng thắn đâu. Nếu vậy ta liền đợi ngươi ăn xong hảo hảo yêu thương ngươi.” Diệp Thần không sợ mất mặt nói.

“Có cái cẩu thí, ai là nhà ngươi. Ta cũng không có như vậy thiếu thốn.” Mộ Dung Thiên hkoong khỏi tức giận nói.

“Ta thấy ngươi rất thiếu thốn đâu. Cơ thể đối đều thành thật như vậy a.” Diệp Thần không khỏi nói.

“Còn không phải là tại ngươi như vậy...” Mộ Dung Thiên nghĩ đến hắn sờ xoạng nàng nơi ẩm ướt sau lại hôn lên nàng môi không khỏi liền có chút đỏ mặt, cơ thể đều nóng lên nói.

“Ta như vậy, như vậy ngươi như vậy gì a?” Diệp Thần không khỏi đến gần nàng trêu trọc.

“Đồ xấu xa, tên ngốc nhà ngươi. Ta nói ta không có biến thái chẳng qua là ta có hơi nhiều nước một chút thôi.” Mộ Dung Thiên liền lập tức giải thích nói. Nhưng hình như càng giải thích càng rối thì phải.

“Ngươi thật sự nhiều như vậy a. Ta có thể kiểm tra lại sao?” Diệp Thần không khỏi muốn lăn ra cười. Cái này cô nàng giải thích cũng quá là hợp lý đi à. Đau bụng chết ta.

“Ý ta không phải như vậy... Ta... Ta...” Mộ Dung Thiên muốn nói cái gì nhưng đều thấy rằng càng nói càng lộ ra nàng là một cái dâm nữ đi. Tốt nhất vẫn là im lặng ăn đi.

“Thiên Thiên đợi ngươi ăn xong ta liền hảo hảo yêu thương nhà ngươi.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói. Người ta nói tán gái da mặt phải dày một chút a. Vừa may hắn đủ điều kiện này.

“Diệp Thần, ta nói nghiêm túc. Nếu ngươi muốn cái này thân thể. Ta đều có thể cho ngươi. Nhưng sau tối nay ngươi hứa với ta buông tha ta được chứ.” Mộ Dung Thiên liền nói. Nàng đã nghĩ ký, nàng thích hắn. Càng không thể tình yêu này cứ thế chôn giấu đi, nếu có thể nàng muốn cho hắn rồi cứ thế cô độc một mình đi. Dù chỉ một lần này thôi cũng được à. Coi như có lỗi với muội muội một lần đi.

“Ngươi thực sự nghĩ như vậy sao. Là muốn tình một đêm?” Diệp Thần nghe vậy liền có chút không vui. Thiên Thiên là cố tình muốn đẩy hắn ra xa được không à.

“Ý ta không phải như vậy. Có thể ngươi và ta không nghĩ đến luân thường đạo lý nhưng Tiên Nhi muội muội nàng sẽ bị người đời nói ra nói vào đi. Ta không muốn như vậy. Mặc kệ nàng có hay không chấp nhận ta, chúng ta hai tỷ muội đều không thể chung một chồng. Không chỉ là bản mặt của chúng ta mà còn là Mộ Dung gia.” Mộ Dung Thiên lập tức buồn bã nói.

“Vậy nên ngươi muốn chuyện tối hôm nay chỉ có hai chúng ta biết thôi sao? Còn muốn cùng ta cắt đứt quan hệ.” Diệp Thần liền nhìn thẳng nàng nói.

“Đúng vậy. Ta muốn chỉ tối nay muốn ngươi làm người đàn ông của riêng ta. Ngày mai, ta liền trả ngươi lại cho muội muội nàng đi. Và những chuyện gì xảy ra có thể hay không quên hết đi.” Mộ Dung Thiên liền mắt có chút đỏ nói. Nàng phát hiện ra nàng yêu cái người đàn ông trước mặt này đi. Trước kia khi ở cùng muội muội hai người cùng có chung một sở thích à, gia gia còn trêu hai người về sau sẽ thích cùng một người đâu. Không ngờ nó lại thành sự thật à. Nàng là người đến sau, lại còn là tỷ tỷ vậy nên nàng nhất định phải buông tay.

“Việc gì phải trông mong những thứ xa vời, trong khi hạnh phúc thực sự luôn ở bên ngươi. Không cần biết là gia tộc hay là tổ chức nào nếu nó ngăn cản ngươi ta sẽ nhuộm đỏ nó. Chỉ cần ngươi nói ra lý do ngăn cản ngươi, ta đều có thể giúp ngươi chặt đứt.” Diệp Thần liền kéo đến nàng thân thể nói.

“Ngươi không hiểu, chúng ta vốn không thể nào đi. Ngươi có thể an toàn nhưng chẳng lẽ Tiên Nhi có thể an toàn sao. Gia gia ta cũng sẽ không chấp nhận chuyện này, xã hội này cũng vậy.” Mộ Dung Thiên lập tức nói. Tuy tại giới cổ võ không mấy quan trọng việc này, nhưng bọn họ vẫn tính là nửa cái thế tục người nên không thể bỏ đi a.

Với lại, người muốn cưới nàng không phải ai khác liền là Phượng công tử của Phượng Gia một cái tầng thứ cao hơn nhiều à. Cũng là nàng bây giờ huấn luyện viên a, nếu không ngươi nghĩ rằng làm sao nàng có thể không làm nên trò trống gì mà có thể tại Phượng Tổ tồn tại nhiều năm như vậy a. Vốn là hắn thích nàng muội muội sau đó muội muội nàng biến mất không tung tích liền phải chuyển hướng sang nàng đi.

Phan gia cũng muốn cùng gia tộc nàng kết thân nhưng liền biết khó mà lui đi à. Dù sao Long gia sức mạnh chính là sau không lường được đi. So với các môn phái còn khủng khiếp đi à. Ai lại dám hớt tay trên đâu. Cũng còn tốt, hắn cũng không có dám làm bừa gì, dù sao tên đó cũng là muốn theo đuổi nàng a. Nên cũng không có ép buộc gì mấy đi.

“Ngươi nói dối. Cái tên đó là ai? Chỉ cần ta giết hắn là được không phải sao.” Diệp Thần không nặng không nhẹ nói. Thần Thị Chi Nhãn thấu được hồng trần tâm lý con người đi.

“Ngươi, tại sao ngươi lại biết.” Mộ Dung Thiên liền mở miệng nói.

“Ngươi nghĩ ngươi trao ta lần đầu còn có thể xuất giá hay sao? Hắn cũng sẽ không bỏ qua đi à định lúc tân hôn tự tử sao ấu trĩ. Với lại, ngươi là ta nữ nhân ai cũng đừng dám động.” Diệp Thần đề ra nàng xé rách quần áo nói.

“Diệp Thần ngươi suy nghĩ kĩ đừng manh động. Hắn đằng sau thế lực ngươi không thể động. Một người thôi cũng có thể di sơn đoạn thủy đi.” Mộ Dung Thiên liền mở miệng nói. Hắn nói đúng mất đi trinh tiết nàng chỉ có tự tử để hắn không động đến người nàng đi. Như vậy gia tộc cùng Diệp Thần mọi người mới được yên ổn à.

“Chỉ có chút như vậy cũng dám cản ta đâu. Ngươi là người phụ nữ của ta trước đây cũng vậy, bây giờ cũng vậy, tương lai cũng tuyệt đối không thay đổi.” Diệp Thần mạnh mẽ với nàng nói.

Mộ Dung Thiên cắn răng chịu đừng quá trính biến đổi từ con gái sang phụ nữ. Nước mắt đều chảy ra đến. Co lại người ôm chặt lấy hắn, nàng muốn ghi nhớ cái này giây phút đâu. Diệp Thần người đàn ông của nàng, giấc mơ xuất hiện bao nhiêu lần cuối cùng cũng trở thành sự thật đâu.

Tại Thần Uyển bên trong, Mộ Dung Tiên đang ngủ không hiểu sao lập tức cơ thể đều nóng lên kích thích đến cực điểm đi. Trong mơ nàng thấy mình cùng lão công một hồi đại chiến ác liệt đi à.

Một lúc sau trong khách sạn, Mộ Dung Thiên liền ngay lập tức liền cầu xin tha thứ đi a.

“Diệp Thần, ngươi mau ngừng lại đi a.” Mộ Dung Thiên liền cầu xin nói nhưng cơ thể lại ngược lại kéo hắn lại đi à. Quả nhiên là so với Mộ Dung Tiên biết cách câu dẫn người khác đi à.

“Ngươi nói cái gì cơ, đã chơi thì phải hết mình chứ. Với lại, để ta nhắc ngươi nhớ, như lúc nãy gọi lão công.” Diệp Thần đẩy lên nàng nói. Cô nàng này nhanh quên quá đi à, vừa dạy lại quên a.

“Uhm... Lão công... Buông tha ta... Ngươi đừng như vậy.” Mộ Dung Thiên hoàn toàn mê hoặc nói.

“Muốn ta buông tha ngươi sao? Vậy thì cầu nguyện đi, vì đêm còn dài lắm à.” Diệp Thần chuyển địa điểm sang hoa cúc liền cười bỉ ổi nói.

“Oái đừng như vậy ta chết mất.” Mộ Dung Thiên liền cầu xin. Ngươi như vậy to dài đây là muốn xiên chết nàng sao, không được phải trốn đi a.

Nhưng nghĩ là một chuyện, chạy được hay không là một chuyện đi. Diệp Thần liền giữ lấy nàng đẩy vào bên trong a. Hắn là tay khai thông chuyên nghiệp đi a. Nào phải là tay mơ mới vào nghề đâu à. Muốn trốn hắn mơ.

Mộ Dung Thiên hét lên một tiếng liền cam chịu số phận bị ăn sạch đâu à. Một lát sau toàn phòng liền nồng nặc mùi của họ. Có lẽ ngày mai dọn phòng phục vụ sẽ ngạc nhiên lắm đâu à. Thiên Thiên hoàn toàn mất đi lý trí biến thành một cái dâm nữ chính hiệu đi à. Có vẻ như thằng này làm hơi ác đi. Từ lúc 9 giờ tối đến sáng hôm sau mỗi một tiếng họ đều chuyển một kiểu đi à.

Nào là Mặc Tử thử bút, Liêu Trai mài mực, Đào Sâu Hút Cạn, Thượng Đế Bế Quan Âm, Vũ Khúc Hân Hoàn, Hoa Rơi Cửa Phật, Tiên Cô Hút Cần, La Hán Đẩy Xe Bò,... Đều thử qua hết cả đi. Toàn bộ tuyệt kỹ thất truyền đều được Diệp Thần thể hiện một cách điêu luyện cả. Tuy nhiên Tiên Cô Hút Cần cái này Mộ Dung Thiên có chút ngại ngùng sau lại dùng miệng hút khô hắn đi à.

“Nếu Thiên Thiên ngươi còn dám nói quên đi ta, vậy lần sau ta nhất định sẽ nhắc cho ngươi nhớ. Không chỉ bằng lời nói mà cả bằng hành động, để ngươi biết ngươi là nữ nhân của ai.” Diệp Thần như ma quỷ ghé sát vào tai nàng nói. Dám coi hắn là tình một đêm là không thế tha thứ đi. Dù sao hắn rất giỏi trong việc chuyển yêu thương thành nỗi đau sung sướng đâu.

Với kill như Naruto sẽ tái hiện trong #11435, main trầm ổn, PK kịch liệt, câu văn tốt, EDIT kỹ, đã Ful