Diệp Thần sau khi rời khỏi phòng của Mộ Dung lão gia tử liền mình ta lê thê bước trong ngôi nhà này. Mọi chuyện càng lúc càng trở nên dối, hắn thực sự không biết chuyện gì đang diễn ra nữa à. Nói chung quá khứ và tương lai là một cái thứ mờ mịt.
“Mặc kệ vậy, suy nghĩ nhiều hại não đau đầu.” Diệp Thần liền mặc kệ nó vắt hai tay ra sau lưng đi. Tác không khỏi nhổ cái nước bọt đồ lười biếng.
“Ân, cái này phòng hình như là phòng của Tiểu Ngọc thì phải a.” Diệp Thần nhìn thấy cửa phòng đề tên lập tức nghĩ mở cửa đi vào. Hắn đột nhiên nghĩ tới một điều có thể là do gen di truyền đi a, Mộ Dung Tiên lẫn Mộ Dung Thiên đều là như vậy là cái ngực khủng, còn Mộ Dung Ngọc liền là bằng phẳng vững trãi chỉ có thể là di truyền từ cha đi.
“Chết tiệt tại sao một chút hứng thú cũng không có a. Lần này xong y thuật ta học được cũng không có tác dụng. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, ta không thể nào thích nam nhân a, như vậy là trái đạo lý à. Chẳng lẽ cuộc sống lại kết thúc tại đây, tận thế đang đến gần hay sao hả.” Mộ Dung Ngọc liền liên tục đập đầu mình vào gối hét lên.
“Ân, quả nhiên giống ta trí tưởng tượng a, cái này căn phòng đều là màu hồng rõ ràng đều như phòng nữ nhân cả.” Diệp Thần nhìn xung quanh căn phòng không khỏi thở dài nói.
“Oái, tỷ phu sao lại vào đây? Cút ra ngoài. Mau cút ra ngoài tỷ phu không biết là không ai được phép tự ý vào ta phòng hay sao hả.” Mộ Dung Ngọc liền tức giận phồng má lên nói.
“Khi ngươi tức giận cũng thật sự là rất đáng yêu.” Diệp Thần lập tức liền véo lên má nàng nói.
“Tỷ phu đừng kéo, còn kéo đều hỏng mất ta gương mặt.” Mộ Dung Ngọc liền ẩn ra cái này Diệp Thần nói.
“Ngươi yên tâm, ngươi là ta tiểu tình nhân. Dù ngươi có ra sao, ta cũng làm sao có thể chê ngươi chứ nhỉ.” Diệp Thần sờ lên đôi má trắng trẻo của nàng một hồi cười nói.
“Tỷ phu ngươi là cái đồ não phẳng, ai là ngươi tiểu tình nhân a.” Mộ Dung Ngọc mặt lập tức trở lên phiếm hồng.
“Yên tâm, ta não phẳng nhưng lòng ta ngay thẳng. Những gì ta nói đều là sự thật từng mi li mét.” Diệp Thần đè xuống cơ thể nàng nói.
“Tỷ phu muốn làm cái gì a. Tỷ phu còn tới có hay không tin ta liền lập tức kêu lên. Cùng lắm chúng ta chết chung a. Ta mới không sợ ngươi.” Mộ Dung NGọc liền nhìn Diệp Thần hai tay ôm ngực nói.
“Đừng có làm như vậy, ngươi cũng không có ngực a. Cần gì phải che lại à. Với lại, Tiểu Ngọc chúng ta làm gì, và ta định làm gì ngươi đều rất nhanh sẽ biết không phải sao à.” Diệp Thần lập tức mở miệng dùng hai tay đè ra tay nàng nhìn thẳng vào mắt nói. Nàng không định chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng đấy chứ.
“Tha cho ta đi a. Tỷ phu ta sai rồi không nên khiêu khích ngươi. Với lại ngươi xem ta đều như vậy phẳng không khác gì nam nhân, ngươi hôm nay liền tha cho ta a.” Mộ Dung Ngọc liền lập tức dịu dàng nói. Không cứng được nàng mềm không phải sao.
“Cái này đừng lo cây khô héo nhưng hoa vẫn nở. Ngươi đừng quá tự ti về mình. Tin tưởng ta bàn tay ta sẽ tạo nên điều kỳ diệu.” Diệp Thần hắc hắc nhìn nàng cười nói.
“Đừng mà, ta... Ta... Ta dì cả của ta đến rồi. Đúng vậy dì cả của ta đến rồi.” Mộ Dung Ngọc đột nhiên nắm lấy sợi dây cứu mạng liền nói.
“Thật sao, nhưng sao ta thấy không giống đâu à.” Diệp Thần lập tức cười xấu nhìn nàng nói.
“Tỷ phu không phải là bác sĩ làm sao biết được chứ. Ta làm sao nói dối ngươi a, ta thực sự rất muốn cùng ngươi nhưng ai nói lại không đúng lúc đâu. Tỷ phu vẫn là nhịn lại a.” Mộ Dung Ngọc liền lập tức viện cớ nói.
“Vậy tỷ phu cũng cần chiếm chút lợi tức trước cái đã nhỉ.” Diệp Thần liền kéo ra nàng đặt nên môi nàng một nụ hôn. Nàng có hay không kinh huyệt đến hắn còn không rõ như trong lòng bàn tay sao à.
“Uhm... Uhm...” Mộ Dung Ngọc cũng không liều mạng chống trả dù sao thì cũng chưa phải chưa từng bị hắn chiếm qua tiện nghi. Thích ứng nhanh cũng quen rồi.
“Tỷ phu chiếm tiện nghi của ta, đúng là tên ung thư trai thẳng gia đoạn cuối.” Mộ Dung Ngọc được Diệp Thần buông tha không khỏi lầm bẩm.
“Ngươi không phải là muốn khiêu chiến ta đó chứ tiểu tình nhân.” Diệp Thần liền nhìn nàng tia từ trên xuống dưới.
“Không có a, nào dám à. Ta chỉ là đang miêu tả lại vẻ soái ca của tỷ phu a.” Mộ Dung Ngọc liền mở miệng nói cười.
“Không cần phải như vậy, không phải ta vẫn luôn ở đây cho ngươi ngắm sao.” Diệp Thần liền chỉ mình nói.
“Tai thính như thỏ, quỷ mới muốn ngắm ngươi.” Mộ Dung NGọc không khỏi nghĩ.
“Ngươi vừa nói quỷ mới muốn ngắm ta vậy ngươi có phải hay không quỷ à. Ta cũng đang muốn hàng phục quỷ đây a.” Diệp Thần liền nhìn người nói.
“Tỷ phu đọ được suy nghĩ của ta.” Mộ Dung Ngọc liền mở miệng ngạc nhiên nói.
“Có sao, ngươi không phải vừa mới nói. Xem ra dì cả đến ngay cả mình nói gì cũng không biết đi.” Diệp Thần lập tức cười nhìn nàng.
“Ai nói là ta dì cả tới... A đau bụng quá, máu sao lại có máu... Rõ ràng...” Mộ Dung Ngọc vừa định nói gì liền lập tức đau bụng.
“Yên tâm, chỉ là thuốc tác dụng phụ dần dần sẽ hết.” Diệp Thần vui vẻ nhìn nàng, ngươi nghĩ ta dễ dàng buông tha cho ngươi là vì cái gì chứ. Sau đó liền cầm một cái bang vệ sinh ném cho nàng. Lão bà hắn mang thai cũng không có cần đến như trước à.
“Thì ra tỷ phu đều đã tính trước hết cả rồi a. Quả nhiên là là cái người âm mưu như vân thủ đoạn như mây a. Khâm phục khâm phục.” Mộ Dung Ngọc không khỏi muốn nhỏ nước bọt nói. Ngay cả thứ này đều chuẩn bị trước được hay sao à.
“Tiểu tình nhân không cần quá khen, ta không như vậy làm sao phục chúng a.” Diệp Thần liền nhìn nàng cười nói.
“Tỷ phu bên ngoài có nhiều như vậy cô gái sao nhất thiết tỷ phu lại chọn ta a.” Mộ Dung Ngọc liền tò mò hỏi. Nàng là cái ngực lép giới tính hiện tại đến chính nàng còn loạn, võ công thì kém tắm, làm cái gì đều sẽ giở tệ, y thuật thì biết đến da lông. Nói chung chính là một cái chẳng có gì đặc biệt ngoài cái gương mặt này ra a. Nhưng bên ngoài cũng đâu thiêu nữ nhân so với nàng xinh đẹp.
“Bên ngoài cái này cánh cửa có hơn một ngàn hương vị của thế giới, nhưng trong đây ta chỉ thấy có ngươi. Một cái thế giới sở hữu ngàn hương vị. Người phụ nữ đẹp thật sự là không phải đơn giản là vẻ bề ngoài mà là linh hồn của họ.” Diệp Thần nhìn nàng cười nói.
“Ta thực sự đẹp sao a?” Mộ Dung Ngọc cho hai tay che má mình đang nóng bừng nói.
“Ai biết được đâu. Cũng có thể ngươi rất xấu à.” Diệp Thần liền nhún vai trêu trọc nàng nói.
“Ta đâu có trêu trọc ngươi a, đừng đổ oan cho ta à.” Diệp Thần cười cợt nhìn nàng.
“Hừ, hôm nay bổn công tử không tính toán với tỷ phu.” Mộ Dung Ngọc lập tức mở miệng nói. Nàng là đánh không thắng đi a.
“Được rồi, ngươi cũng nên chuẩn bị đi, chúng ta còn cần đi một nơi.” Diệp Thần lập tức mở miệng nói.
“Hả đi đâu?” Mộ Dung Ngọc liền hỏi.
“Ngươi là ta đệ tử tất nhiên là phải đến trường học rồi. Còn nhiều thủ tục phải làm nữa mau lên nào.” Diệp Thần lập tức cười nhìn nàng nói.
“Trường học?” Mộ Dung Ngọc liền đen tối suy nghĩ, sẽ không phải là dẫn ta đi đến trường học nào đó rồi xxx ta đó chứ.
“Thiên Đạo Trường Học mở ra.” Diệp Thần lập tức mở miệng nói. Không một cái gì xuất hiện cả.
“Tỷ phu ngươi có phải hay không điên à.” Mộ Dung Ngọc liền không nhịn được nói.
“Cứ từ từ ngươi sẽ biết đi thôi nào.” Diệp Thần kéo nàng dậy mở ra nàng cửa phòng.
Mộ Dung NGọc liền lập tức ngạc nhiên, đằng sau cánh cửa không còn là nhà nàng mà lập tức liền hóa thành một cái không gian hoàn toàn xa lạ a. Phía trước liền có một ngôi trường trải dài rộng lớn.
Keng, chào mừng đến với Thiên Đạo Trường Học không gian.
Keng, kí chủ nhận được hiệu trưởng chức vị xin mời nhận. Mở ra tuyển giáo viên công năng.
Keng, học sinh đầu tiên Mộ Dung Ngọc tên thật Diệp Ngọc xin mời đi nhận thẻ học viên cùng thủ tục đăng ký.
Trong phút chốc thế giới quan của Mộ Dung Ngọc bỗng nhiên bị phá hủy mọi điều nằm quá nàng sức chịu đựng. Nàng không khỏi đưa ánh mắt về phía Diệp Thần, tỷ phu ngươi rốt cuộc là ai.