Hai người Diệp Thần cùng với Dương Quá đi được một đoạn đường. Dương Quá lập tức nằm ra trên mắt đất kêu gào thảm thiết như bị trọc tiết giữa ban ngày đi.
“Không đi nữa, không đi nữa, phụ thân ngươi nhìn như một cái thư sinh vậy đi từ nãy đến giờ đều không thấy mỏi sao à? Mặc dù không thấy mỏi nhưng ngươi cũng nên để ý ta a, chân của ta cũng bị thương nữa à.” Dương Quá nằm ra ăn vạ nói. Hai người mà đi đến đó không phải nói là một hồi liền bị đánh sao à. Mà phụ thân hắn nhìn như cái mỹ nữ một dạng liền không cẩn thận bị bán vào lầu xanh không biết chừng đi.
“Được rồi a, Nhi tử ngươi đừng có tiếp tục kêu ta liền cho ngươi thấy một chút đồ vật thú vị thế nào hả?” Diệp Thần ngồi xuống liền nhìn cái này nhi tử nói.
“Phụ thân thực sự có cái gì chơi vui sao?” Dương Quá liền lập tức ngồi dạy nói. Hắn tuy là người trong giang hồ có thể trưởng thành sớm nhưng trung quy vẫn là trẻ con ham vui.
“Ân, đây a.” Dương Quá lập tức đưa ra tay trái của mình có rất nhiều vết bầm tìm nói.
“Xem một chút.” Diệp Thần đặt tay lên vết thương khẽ chuyển động một chút Băng pháp thuật làm lạnh nó cùng tê lại vết thương.
Dương Quá lúc đầu có chút hơi lạnh sau đó lập tức cả người những chỗ nào có vết thương đều như vậy tê dần không còn có cảm giác đau đớn. Cùng lúc đó tại sân nhà hắn Mục Niệm Từ muốn đun tý nước làm gà liền lập tức bị ngạc nhiên trum nước bên trong nước đều bị đóng băng lại. Nàng càng lúc càng nghi ngờ Diệp Thần rốt cuộc có lai lịch gì, Băng nội lực không phải là có thể đơn giản mà tu ra đến.
Kể cả một số cao thủ như Quách Tĩnh hiện tại đều không có làm được đi. Muốn nội công có ngũ hành thuộc tính không phải dựa vào tư chất cùng cảnh giới mà là dựa vào công pháp. Một môn công pháp có thể tùy mạnh yếu nữa, có thể đóng băng một trum nước liền không phải là đơn giản. Trừ Tông Sư cảnh chỉ có thể là dựa vào công pháp làm đến.
“Phụ thân thật sự thần kỳ a. Ta đều hết đau rồi.” Dương Quá lập tức hết mỏi mệt liền chạy nhảy như thường đi.
“Quả nhiên là được đi a.” Diệp Thần không khỏi cảm khái nói. Với cái này Băng pháp thuật hắn vẫn chưa nắm vững nó cách sử dụng vừa rồi là đem Dương Qua làm cái vật thí nghiệm đi à.
“Phụ thân ngươi biết võ công sao liền có thể dạy ta à.” Dương Quá lập tức nghĩ ra cái gì lập tức liền quỳ xuống trước mặt Diệp Thần xin nói.
“Dạy ngươi võ công. Cũng có thể a, nhưng trước tiên phải hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên đã. Chúng ta đến chỗ sòng bạc trước. Ngươi đem tiền theo sao?” Diệp Thần nhìn Dương Quá liền hỏi.
“Lúc nãy quả thực có mang nhưng liền lúc mang con gà về liền đặt xuống túi đeo tiền cũng ở trong đó.” Dương Quá liền lập tức trả lời nói.
“Ầy, vậy liền có chút khó khăn rồi.” Diệp Thần nghĩ một chút liền mở miệng nói.
“Vẫn là để ta quay về lấy a.” Dương Quá thấy vậy liền mở miệng nói.
“Không cần đi, chúng ta cứ đến đó ta sẽ có cách cho ngươi hả giận. Còn kiếm cái nhà lầu.” Diệp Thần liền cười cợt nói. Xem ra phải dùng hạ sách này đi a.
“Được phụ thân ngươi có thể hay không dạy ta một chiêu nào đó phòng thân a. Đề phòng lúc đó đánh nhau à.” Dương Quá liền mở miệng nói.
“Cũng đúng a, lúc đó thảo nào cũng có chuyện vậy ngươi leo lên cây đi.” Diệp Thần gật đầu đồng ý nói.
Dương Quá lập tức nhảy lên thân cây bám vào nó trèo lên trên cành. Cuối cùng hắn cũng được học võ công đi a. Mẹ hắn đều khi nào cũng ôm nên võ công của hắn vốn là chẳng đến đâu có thể nói là mèo cào đi.
“Ngươi nhắm mắt lại và tự ngã ra đằng sau đi. Yên tâm ta ở đây đỡ ngươi.” Diệp Thần liền lập tức cười nói.
“Được, ta tới đây.” Dương Quá lập tức làm theo. Hắn cho rằng phụ thân đang dạy hắn khinh công a. Nhưng sau đó liền những đứa con trở về với đất.
“Ay... Da đau quá.” Dương Quá lập tức đau đớn kêu lên xoa xoa mông.
“Ngươi cũng biết đau sao à? Ta còn tưởng không biết đâu.” Diệp Thần liền lập tức mở miệng nói.
“Phụ thân ngươi lại hãm hại ta.” Dương Quá liền lập tức mở miệng xoa xoa mình người nói. Đau chết ta rồi mà.
“Bài học đầu tiên đừng bao giờ tin bất cứ bố con nhà thằng nào. Muốn tham gia giang hồ, nhi từ ngươi không phải nên biết cái này quy tắc sao à?” Diệp Thần nhìn Dương Quá xoa xoa hắn đầu giúp hắn chữa trị vết thương nói.
“Ân, phụ thân ta nhớ rõ. Vậy ngươi chừng nào mới dậy ta võ công a.” Dương Quá liền lập tức gật đầu mở miệng nói.
“Được rồi, ngươi đứng dạy đi chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.” Diệp Thần dìu Dương Quá đứng lên liền đi về phía trước.
“Ngươi muốn học võ công gì?” Diệp Thần liền vừa đi vừa hỏi nói. Trong Cửu Âm Chân Kinh có rất nhiều võ công loại đi a. Với lại trong đầu hắn hình như còn rất nhiều võ công khác à. Chỉ là khi cần thiết mới có thể nhớ đến đi a.
“Ta muốn học phụ thân ngươi khinh công a. Từ nãy đến giờ đều mỏi chân đâu à.” Dương Quá lập tức liền mở miệng nói. Hắn đoán phụ thân hắn chắc chắn có khinh công đi à.
“Khinh công? Vậy ngươi muốn học khinh công của phái nào a?” Diệp Thần liền mở miệng hỏi. Vừa nhắc đến khinh công từ trong não hắn lập tức có quá nhiều khinh công hiện ra đi. Có lẽ trước đây hắn tu khinh công nhiều thì phải.
“Môn phái? Ta không biết a, phụ thân khinh công ta muốn môn nào lợi hại, thật lợi hại a. Còn có thể tốc thành.” Dương Quá lập tức mở miệng nói. Quả nhiên là tính cách của hắn a, muốn đi đường tắt à. Nhưng Diệp Thần nhìn hắn lại cảm thấy vui vẻ người ta nói đi đường tắt trong võ công liền là tà mà ngoại đạo chỉ là đạt được sức mạnh nhất thời đi a. Nhưng cũng chỉ là dảo biện của nhưng tên ghen tỵ mà thôi.
Cửu Âm Chân Kinh không phải tất thành sao. Vậy chẳng nói là nó tà mà ngoại đạo võ công. Nhưng hắn thấy liền không phỉa là như vậy. Theo Niệm Từ nói, năm xưa bao nhiêu võ lâm chính phải còn tranh giành nhau kìa.
“Quá Nhi ta dạy ngươi một bộ pháp võ công cũng có thể nói là người người thèm muốn còn có thể tốc thành nhưng ngươi tuyệt đối không thể nói ra ngoài càng không được nói ai dạy ngươi, cũng không thể truyền thụ cho người khác. Nếu không sẽ mang họa sát thân như thế nào.” Diệp Thần nhìn cái này nhi tử mở miệng nói. Muốn đạt được cái gì đồng nghĩa phải đánh đổi đi.
“Quá nhi biêt rõ, phụ thân ngươi mau dạy ta đi.” Dương Quá lập tức gật đầu mở miệng nói. Hắn mới không quản cái gì đâu, chỉ học võ công mà thôi hắn không nói ai cũng không thể cậy ra hắn miệng.
“Được thôi. Ngươi liền làm theo ta, ta đọc một đoạn khẩu quyết nhớ kỹ.” Diệp Thần lập tức di chuyển sau đó đọc lại cho Dương Quá khẩu quyết.
Quả nhiên là cái kỳ tài luyện võ đi, Dương Quá đi ba bốn lần lập tức trở nên thống hiểu, vài lần lập tức có thể thông thạo võ công.
“Được rồi, nhi tử chúng ta mau lên đi đến quán đánh bạc đi a.” Diệp Thần liền thấy vậy liền vui vẻ. Hai người hai cước bộ chẳng mấy chốc liền đến trước quán bạc.
Diệp Thần mở cửa đi vào bên trong, mọi người lập tức nhìn về phía hắn. Một số liền lập tức bay hồn, một số người lập tức thèm đến nhỏ rãi.
“Cái này tiểu cô nương ngươi đem đệ đệ đến đây đánh bài sao? Ta nói có thể hay không làm ta tiểu tình nhân.” Mấy cái đại lão gia liền ham mê sắc đẹp nói.
Mấy cái nam nhân khác liền đứng gọn sang một bên nhường đường cho mấy cái đại gia. Chủ quán cũng không nhịn được mà đi ra đến.
Diệp Thần không nói gì chỉ cười sau đó bước qua. Dương Quá ở đằng sau thấy như vậy không khỏi đỏ mặt, tuy biết cái này phụ thân là nam nhân nhưng nhìn hắn Dương Quá không khỏi tim có chút mất định hình đi à.
❊đọc truyện ở http://truyencuaTui.net/ “Ông chủ, ta đây đáng giá bao nhiêu a.” Diệp Thần ngồi lên ghế vắt chéo chân nhìn chủ sòng bạc liền nói.
“Tiểu thư ngươi là muốn đánh bạc sao?” Chủ sòng bạc nhìn thấy mỹ nữ không khỏi thèm nhỏ rãi nói.
“Đúng vậy a, nhưng mà ta không có tiền đi à.” Diệp Thần liền cười mở miệng nói.
“Không có tiền, tiểu thư không có tiền ngươi làm sao đánh cược a.” Chủ sòng bạc tham lam nhìn cái này Diệp Thần mở miệng nói. Hắn mà biết Diệp Thần là con trai có khi phun máu àm chết đi à.
“Nếu như cô nương không có tiền, ta đều có thể bao nuôi cô a.” Mấy cai nhà giàu lập tức đánh nhau tranh giành nói.
Dương Quá nhìn thấy vậy không khỏi có chút khinh thường. Xong lại khâm phục phụ thân, ngươi quả nhiên là ngưu a. Có thể để nam nhân vì ngươi đổ gục à. Nữ nhân còn ghen tỵ với ngươi quá giỏi.
“Không cần mọi người phải bận tâm. Hôm nay ta đến đây là muốn đánh bạc mà thứ đem ra đánh bạc liền là ta.” Diệp Thần liền lập tức lạnh băng mở miệng nói.
Tất cả quán lập tức liền không khỏi sửng sốt. Cái này mỹ nhân vậy mà đem chính mình thực sự đặt a. Đặc biệt Dương Quá hắn còn tưởng phụ thân sẽ lừa lấy cái nào nhà giàu đâu. Hắn vậy mà chơi lớn đi à.
“Cô nương ngươi nghĩ kỹ chứ.” Chủ quán lập tức mở miệng hỏi.
“Ta chưa bao giờ hối hận. Ở đây có rất nhiều địa gia a. Các ngươi mang tiền đập đến đi, chỉ cần ai đánh bạc thắng được ta một trận, ta liền hầu hạ hắn.” Diệp Thần liền tự tìn nói.
Đám nhà giàu xung quanh không khỏi cười cợt. Chỉ cần nàng thua một ván bọn họ liền có thể lên nàng a. Tiền chính là bọn họ không có thiếu đi à.
“Nhưng ta nói tất nhiên, giá trị của ta không nhỏ đâu. Muốn chơi cùng ta, ít nhất vạn lượng vàng.” Diệp Thần lập tức sư tử ngoạm nói.
Mấy cái nam nhân đột nhiên có chút do dự lại.
“Các ngươi chẳng lẽ không nghĩ sao à. Nói cho các ngươi một bí mật nhỏ, ta còn là xử nữ a.” Diệp Thần lập tức bắn cho bọn họ chút kiều mỵ lập tức mấy nam nhân liền hóa thành sói thi nhau chung tiền đến. Tên thì giấy tờ đất kẻ thì tiền tài vạn kim.
Dù sao thì dù có thua đi chăng nữa, ở đây nhiều như vậy người còn có thể không cướp lại hay sao à. Chỉ cần nàng bước ra khỏi đây hoặc không có ai che trở chắc chắn họ đều có thể lấy lại được. Dù sao cũng chỉ là chân yếu tay mềm phụ nữ thêm đứa trẻ con.
“Phụ thân ngươi quả nhiên ngưu. Vậy mà cũng nghĩ tới xử nữ, nam nhân mà là xử nữ con mẹ nó ngưu. Quả nhiên hắn lừa gạt là di truyền đi a. So với phụ thân hắn không là gì cả à.” Dương Quá liền giơ lên một ngón tay khâm phục nghĩ. Ánh mắt lấp lánh nhìn trên chiếu bạc một đống ngân phiếu giấy tờ đất cùng nhau đặt lên.
“Vậy chúng ta liền bắt đầu trò chơi chứ a.” Diệp Thần đi lên màn bạc bắt đầu cười nói. Trận chiến này kết cục vốn đã định ra người thắng cuộc đi, hôm nay người chiến thắng là hắn.