Ra khỏi đến cửa nhà, Diệp Thần lập tức mang lên mình tốc độ chạy thật nhanh về phía trước không biết đi được bao nhiêu đoạn, cách bao nhiêu xa chỉ thấy phía trước không có người liền có một cái con sống nhỏ mới bắt đầu ngừng lại. Đưa tay phất một đòn về phía mặt nước sông. Sông lập tức đông cứng lại đi, sau một hồi phát tiết, từ chỗ hắn đứng đến bờ bên kia sông đều đóng băng lại. Cũng còn tốt tại cái nơi này liền không có người với lại vào buổi tối cũng ít người qua lại nên không thấy được cảnh này đi, nếu không bị hù chết cha cũng bị hù thấy bà nội à.
“Khốn khiếp, chẳng lẽ ta đối với nàng không đủ tốt hay sao à?” Diệp Thần liền không khỏi thở dài nghĩ. Hắn biết Dương Quá không phải là hắn nhi tử, hắn cũng nhịn, hắn cũng biết nàng lừa hắn, hắn cũng có thể nhịn được. Hắn cũng không phải là đưa ngu đi a. Tại sao lại không cùng nàng ngửa bài à, đơn giản hắn cảm thấy thích nàng đi, nhưng Niệm Từ nàng hết lần này đến lần khác đều muốn vì cái gì nam nhân khác mà động đến hắn ranh giới đi a.
Hắn có thể coi Dương Quá là mình nghĩa tử được, cũng có thể dạy hắn võ công đi. Còn việc tại sao hắn phát hiện ra sao à. Có ai thấy cha mình một họ con trai một họ khác sao, kể cả họ mẹ nhưng mẹ nàng họ Mục đi a, chỉ cần nghe thôi cũng đủ thấy kỳ quái rồi. Hiện tại nàng cũng là hắn nữ nhân còn không phải là người họ Diệp sao, hắn thờ cha mẹ chồng trước, cũng được không sao cả.
Lần này còn nhấc lên cái tên Dương Khang đã chết nào đi à, thờ hắn có thể lén lút làm a, hắn cũng có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, nàng làm như vậy. Hắn còn không đoán được ra cái gì sao. Có thể Dương Quá còn nhỏ chưa có nghĩ ra nhưng hắn cũng không phải là con nít đi.
Nhìn nàng biến sắc mặt khi nói đến Dương Khang lẫn tên tuổi là đủ biết được rồi. Nói chung ngay từ đầu hắn cũng đã bị nàng lừa đi, chẳng qua mình chính là cứ thích làm thằng ngốc đi à. Còn nữa tên Quách Tĩnh cái cóc khô gì, hắn liền là nàng thần tượng, tướng công ngươi không phải so với hắn còn tốt sao à.
Diệp Thần liền giải tỏa xong lập tức quay trở về trong thành đi lung tung xung quanh khắp nơi. Hiện tại hắn có cảm giấc không muốn về nhà. Đây gọi là người khuất xa, đường về sao thênh thang quá. Diệp Thần lập tức đi ngang qua một cái lầu xanh lúc.
“Công tử vị này công tử ngươi mau vào đây đi. Vị đại gia này các cô nương ở đây đều à rất tốt a, đại gia thích loại nào đều sẽ có à.” Tú bà lập tức ra mời chào đến Diệp Thần nói.
“Thật sự tốt như vậy. Loại nào cũng có sao à.” Diệp Thần lập tức mở miệng hỏi.
“Đúng vậy a. Đại gia vẫn là vào xem một chút.” Tú bà lập tức mồi chài con mồi nói.
“Vẫn là thôi đi à.” Diệp Thần lắc đầu nói.
“Đại gia ngươi buồn lòng như vậy có phải hay không là vì nữ nhân sao à. Chỉ cần đại gia vào đây a, cái gì buồn phiền sự đời sớm muộn đều quên.” Tú bà lập tức mở miệng đánh trúng chỗ nói.
“Thực sự kỳ diệu như vậy có thể quên hết sự đời sao à.” Diệp Thần liền mở miệng hỏi.
“Thật sự đi a. Chỉ cần công tử có đủ tiền là được rồi.” Tú bà lập tức liền mở miệng nói.
“Tiền nhiêu đây đủ sao à? Mau đem tất cả các hoa khôi tại cái này nơi đến đây a. Hôm nay bổn đại gia muốn quên hết sự đời.” Diệp Thần lập tức đưa tú bà tiền liền đi vào bên trong.
“Ân, các cô nương mau đến tiếp đón cài này đại gia đi a.” Tú bà lập tức biết mình bắt được cái khách quý liền hớn hở tiếp đón. Tìm tất cả các hoa khôi kỹ viện đưa đến trước mắt Diệp Thần.
“Đại gia ngươi xem đây là toàn bộ các cô nương xinh đẹp nhất của kỹ viện này a, chỉ cần ngươi nói một câu họ đều có thể theo ngươi qua đêm nay à.” Tú bà lập tức mở miệng nói.
Mấy cái cô nàng kỹ nữ nhìn thấy cái này soái ca đều là muốn cùng hắn lên giường đi a. Ai bảo mấy cái mặt heo kia khiến các nàng xuất ngày buồn nôn đâu à. Cái này soái ca chắc chắn
“Vậy sao à? Hôm nay ta muốn say, không cần các nàng bồi ta lên giường chỉ cần uống cùng ta là đủ rồi.” Diệp Thần lập tức đặt một chồng tiền lên bàn mở miệng nói.
“Được a, các cô nương mau mời khách đi à.” Tú Bà lập tức mở miệng nói. Các cô gái chỉ đợi có vậy liền tươi cười cầm rượu đến uống với Diệp Thần đâu à. Chỉ cần chuốc say hắn cũng hắn lên giường bọn họ liền đã không lỗ rồi đi.
Diệp Thần uống được một lúc rượu liền một chút say đều không có, chỉ có cảm giác càng uống càng tỉnh. Mà càng tỉnh càng đau lòng, nhân sinh trăm năm chẳng thể than chẳng thể khóc. Quả thực là mang cõi lòng nghe thế gian bị thán mà.
“Uống tiếp, tốt uống đi nào. Ngươi cũng uống a. Ngươi tên gì nào à?” Diệp Thần liền kéo đến một cô gái bên trong ngồi đến trong lòng bắt đầu cùng các cô gái vui vẻ.
Sau đó lập tức đè lấy một cô gái vào trong phòng hôn lên nàng môi đè nàng xuống giường bắt đầu cởi ra áo nàng.
“Công tử ngươi gấp gáp quá đấy à. Có phải nương tử ở nhà bắt người nhịn đi a.” Cô gái lập tức khẽ đẩy hắn nói.
Diệp Thần cởi ra áo nàng lập tức liền ngừng lại ngồi dậy cầm lấy vò rượu tiếp túc uống lên.
“Công tử, ngươi làm gì vậy a.” Cô gái lập tức mở miệng hỏi.
“Hôm nay ta có chút không khỏe ta đi trước a.” Diệp Thần cầm lấy một vò rượu đi ra cửa chán nản nói. Vẫn là không quên được đi à.
“Công tử ngươi sao vậy à, chẳng lẽ ta có gì không tốt sao.” Cô gái lập tức chặn lại Diệp Thần uốn éo người hỏi hắn.
“Không phải ngươi rất tốt, nhưng ngươi không phải nàng. Đúng vậy cảm giác là cảm giác. Ta không ngần ngại lên giường với ngươi nhưng hôm nay ta đột nhiên mất đi hứng thú rồi. Để lần sau ta nhất định sẽ ghé qua. Hôm nay ta phải về trời sẽ mưa đấy” Diệp Thần chỉ lên tời nàng môi hôn nhẹ lên liền lập tức đi ra ngoài. Bên ngoài trời liền có chút mưa ngâu đến đi à. Trời đổ mưa a, đến cả ông trời còn như vậy trêu ngươi hắn. Cài lề gì thốn ngươi không phải nói trời mưa sao à.
Hắn không hiểu sao khi cô gái này nhắc đến hắn nương tử khiến hắn mất đi hứng thú đi à. Có lẽ là một loại cảm giác đi a. Hắn không tại cái này cô gái có cảm giác muốn chiếm hữu nàng như là đối với cái này Mục Niệm Từ à.
“Khó khăn chồng chất khó khăn a. Trách ai bây giờ a, trách cơn mưa được sao?” Nhìn phía trước cơn mưa Diệp Thần không khỏi thở dài hơi lạnh đầu xuân đan vào tay hắn cái cảm giác này thực sự là khó chịu khi thiếu một vòng tay ấm đi à.
Diệp Thần chân lê thê bước, mặc phía trước có tối ngắt có mưa ngâu. Các ngươi không đẹp bằng nàng, không có mùi hương như nàng, không cho hắn cảm giác ham muốn như nàng. Càng không phải là người khiến hắn có thể mềm lòng bằng một giọt nước mắt đơn giản thế thôi.
“Ta đi, là đi, là đi cho xong con đường đời.” Diệp Thần vừa đi vừa cất giọng hát, mỗi một câu lại một ngụm rượu đưa tới. Người ta nói say được là chuyện tốt, nhưng hắn lại không thể say đây là cái khổ đi à.
Diệp Thần đi thẳng về phía quán rượu muốn tiếp tục uống lên cùng nhân tiện chú mưa đi à. Hắn đêm nay không nhà để về, không đúng là có nhà nhưng không muốn về.
“Chết tiệt, ta nói cho ngươi biết ta không say. Các ngươi đều mau cút đi, còn không cút các ngươi biết ta là ai sao à? Ta không có say thả ta ra.” Một cái nữ nhân bị mấy cái nam nhân vây quanh động tay động chân khắp người toàn mùi rượu rút ra kiếm cua lung tung nói.
“Tiểu cô nương ngươi vẫn là theo chúng ta đi dao hoan một đêm đi a. Ngươi múa kiếm như vậy rất nguy hiểm đi à.” Một người lập tức liền cầm lấy nàng lưỡi kiếm lập tức mở miệng nói.
“Đồ đáng chết, các ngươi đều là cái đồ lừa gạt. Nam nhân quả nhiên không có một cái tốt.” Cái này nữ nhân lão đảo đi lảo đảo, quả nhiên là say đi a.
“Ấy, ngươi ngồi xuống a, mỹ nữ chúng ta tiếp tục uống.” Mấy cái nam nhân lập tức ẩn xuống nàng người rồi định sờ xoạng nàng lúc liền bị một cái tay bắt lại.
“Nàng là của ta, các ngươi liền đừng làm phiền.” Diệp Thần cười nhẹ nhàng mở miệng nói.
“Cái tên tiểu bạch kiểm khốn nạn này. Ngươi dám...” Cái này cầm đầu trêu ghẹo lập tức liền tức giận.
“Cút.” Diệp Thần liền lườm cái này chán sống người lạnh lùng nói.
“Đại ca hắn là hắn a. Ngươi có nhớ cái chủ sòng bạc là hắn, ta nhận ra hắn.” Mấy cái tiểu đệ lập tức mở miệng nói.
“Tiểu tử hôm nay ngươi may mắn. Chúng ta đi.” Cái này đại ca lập tức hai chân run lại vẫn cứng miệng nói.
“Đợi đã ta đã nói sẽ cho các ngươi đi sao à. Đứng lại a, bọn nam nhân thối.” Cái này cô nàng lập tức liền chỉ bọn họ nói.
Mấy cái này lập tức rùng mình. Cái này đáng chết cô nàng khốn nạn. Muốn hại chết bọn họ à. Mấy người không khỏi nhìn qua Diệp Thần cái sau đó muốn quay đầu đi.
“Không nghe sao, nàng nói các ngươi không được đi.” Diệp Thần liền lập tức cười nói cản trước mặt mấy cái này côn đồ nhóm. Có trách thì trách cơn mưa ngang qua đi khiến hắn đến quán rượu bên trong trú mưa à.