“Ngươi ngay lập tức buông ra nếu không tha thật sẽ la lến đó à. Quách Tĩnh chắc chắn còn chưa có đi... Ngươi... Ưm... Ngươi dám...” Hoàng Dung liền muốn uy hiếp lập tức bị Diệp Thần cưỡng hôn đi đến đi à. Cứ như vậy đầu lưỡi liền bị Diệp Thần xâm chiến đến đi vào bên trong đi a. Nàng muốn cắn một cái nhưng dường như có một sức quấn nào đó ngăn nàng làm việc này lại đi à. Cuối cùng liền tinh vẫn người vong ý lộn là lực bất tòng tâm đi a.
“Ta đã nói qua trước mắt ta ngươi tuyệt đối không được nói đến người nam nhân khác. Kể cả nghĩ cũng không được ngươi làm như vậy chỉ khiến hắn chết nhanh hơn thôi. Vừa rồi là cảnh cáo còn nữa vị anh đào rất ngọt.” Diệp Thần liền lập tức thả ra nàng mở miệng cười như không cười nói.
“Ngươi lại dám hôn ta, ta liều mạng với ngươi.” Hoàng Dung đột nhiên ý thức được mình đường đường gia cát nữ vậy mà bị một cái nam nhân lạ mặt gặp mặt hai lần đe dọa chuyện này thực sự là quá mất mặt đi a. Ngay cả nàng cha cũng không có nói với nàng như vậy đi à.
“Thì đã làm sao chứ. Ngươi từ thân thể linh hồn hay trái tim đều đã bán cho ta. Đừng nói là hôn dù cho ta hiện tại muốn cùng ngươi làm một chút chuyện tế nhị ngươi nghĩ ngươi sẽ cản được ta sao à.” Diệp Thần nhìn nàng mở miệng nói rút ra tờ giấy bán thân.
“Đó là ngươi bắt ép ta điểm chỉ theo luật lệ nó vốn không có hiệu lực.” Hoàng Dung lập tức mở miệng nói. Với nàng địa vị hiện tại chút cái này chuyện thực sự quá đơn giản làm đến đi à.
“Ngươi phủ nhận nó cũng không sao a. Con gái ngươi tên Quách Phù đúng không nhỉ, nếu như ta đưa nàng cho giết đi vậy liền không có sao đi à. Dù sao ngươi cũng không tuân thủ hợp đồng a. Ngươi nên tin ta, ta nói được thì nhất định sẽ có thể làm được.” Diệp Thần liền nhìn nàng uy hiếp nói, muốn chơi trò với hắn không đơn giản, có thể trong mắt người khác nàng là nữ gia cát là quân sư thiên tài nhưng trước mắt hắn chính là vô dụng, không nghe câu lưu manh thiên hạ vô địch thủ sao.
“Đừng, ngươi rốt cuộc là muốn sao.” Hoàng Dung lập tức lo lắng mở miệng nói.
“Cuộc sống là một vở kịch, ta cần ai đó trả công cho ta. Coi như là những gì ta sẽ làm và làm cho ta bót cô đơn.” Diệp Thần liền nhìn Hoàng Dung ẩn ý nói.
“Ngươi muốn ta đem thân thể giả công cho ngươi.” Hoàng Dung liền thông minh nói. Nàng không ngốc hắn là cố tình muốn nói như vậy đi a.
“Ta không có nói gì chính là ngươi nói đó à. Chỉ cần ngươi đồng ý Phù Nhi ta sẽ không làm hại đến nàng a. Ngươi nghĩ một chút nếu như ta đem nàng ăn sạch a. Cái này tiểu cô nương rất dễ thương ta rất thích, lúc đó nàng liền trước mắt ta quỳ gối sẽ không biết là kích thích như thế nào a.” Diệp Thần tháy nàng do dự liền đưa tay sờ lên vai của Hoàng Dung xoa nhẹ nói.
“Đủ rồi, chỉ cần ngươi không làm gì nàng liền để ta đến thay nàng.” Hoàng Dung lập tức mở miệng cắn răng nói.
“Ngươi nghĩ kỹ sao? Nếu như ngươi quyết định như vậy. Sẽ không có đường quay lại.” Diệp Thần liền nhìn nàng cười nói.
“Ta có quyền quyết định sao. Phù Nhi nó là một đứa trẻ đáng thương, ta không thể để nó bị tổn thương. Còn nữa ta cần chút thời gian để giải quyết mọi chuyện ngươi có thể hay không...” Hoàng Dung lập tức có chút oán hận nhìn hắn. Nhưng không hiểu sao lại có chút chờ mong đi à. Người này có cảm giác khiến cho nàng biết hắn xuất hiện người nàng vẫn luôn đợi, người của giấc mơ.
“Thời gian ư? Có thể ta có thể cho ngươi, nhưng sẽ không quá lâu nếu như ngươi không mau chóng giải quyết chuyện này. Quách Tĩnh ta sẽ cho hắn xuống mồ trò chuyện với Diêm Vương đó. Mà cả ngươi nữa, ta không biết ta sẽ làm những gì đâu. Một năm, không dài không ngắn, đủ chứ?” Diệp Thần mở miệng liền một năm nói.
“Một năm liền đủ, cảm ơn ngươi.” Hoàng Dung lập tức gật đầu đồng ý nói.
“Ta chưa có nói hết, trong một năm này nếu khi nào ta muốn ngươi sẽ phải cho ta thị tẩm. Ngươi có thể không phục nhưng ta đã nhân nhượng hết mức.” Diệp Thần liền không khỏi cười nói.
“Ta đồng ý, nhưng Phù Nhi ngươi không được động đến nàng nếu không ta liền cùng với ngươi liều mạng.” Hoàng Dung lập tức đề phòng nói.
“Được, ta nhất định sẽ không động đến nàng, trừ phi nàng động đến ta đi a.” Diệp Thần nhún nhẹ vai nói.
“Vậy ta liền đi trước ngươi đã biết tìm ta ở đâu rồi đó.” Hoàng Dung liền muốn quay đầu rời đi nói.
“Đợi đã mang theo tên nhóc này cùng đi với ngươi đi à.” Diệp Thần đã ra Dương Quá nói.
“Hả? Ngươi là có ý gì đâu.” Hoàng Dung lập tức nhíu mày nói.
“Đúng vậy cha ta không muốn theo nàng đi a.” DƯơng Quá lập tức mở miệng nói.
“Ý kiến gì lên phường mà giải quyết. Hôm nay mọi chuyện ngươi nên quên thì nên quên a. Nếu để mẹ ngươi biết ta liền cho ngươi đi ra đường bốc xô vác xi luôn đi.” Diệp Thần liền lườm hắn một cái nói.
“Ân, ta liền rõ ràng.” Quách Tĩnh có chút không phục nhưng liền cũng tuyệt không có dám nói cái gì đi à. Tại sao nhất định muốn ta đến Đào Hoa Đảo đâu à.
Diệp Thần không khỏi khục khục cười đi à. Hoàng Dược Sư nói tạm thời sẽ không về Đào Hoa Đảo một thời gian, vậy đồ quý hiếm trên đảo không phải do hắn nữ nhi quản sao à. Mà nữ nhi hắn liền là của ta a, vậy theo quy tắc bắt cầu, ngươi tài sản không phải lên cho ta hiền tế một chút tiêu sài sao.
“Được vậy ta liền đồng ý đưa hắn đi. Nhưng hắn phải bái ta làm sư phụ theo ta đi học thì mới có thể tại Đào Hoa Đảo chú vì cha ta vốn không thích người lạ lên đảo của hắn.” Hoàng Dung liền nhìn qua Dương Quá liền gật đầu nói.
“Được, không thành vấn đề đi à.” Diệp Thần liền không có từ chối nói.
“Hiện tại ta liền đưa hắn đi.” Hoàng Dung lập tức mở miệng nói.
“Không cần vội vã như vậy tý nữa ta liền đưa hắn cho ngươi. Hiện tại ta liền có mấy chuyện muốn nói với cái này nhi tử.” Diệp Thần liền cười mở miệng nói.
“Ngươi cần gì cùng hắn nói chuyện a.” Hoàng Dung lập tức tò mò nói.
“Một người cha có cần có một lý do để nhìn thấy mặt con cái và nói chuyện với nó trước khi chết không? Một người con cần lý do để nhìn mặt ba mẹ mình không và nói chuyện với họ không? Cả cha và con cần lý do không? Họ muốn thấy nhau lý do đó là quả đủ cho một thế hệ.
“Được, ta liền ra kia chờ một lúc.” Hoàng Dung liền gật đầu nói. Nói chuyện với tên này hại não mà mòn chất xám lắm, nàng cùng hắn nói chuyện một lúc nàng liền cảm thấy cần có người trả hắn cái UFO đi à, ai giấu thì trả hắn ngay đi để hắn còn bay về hắn hành tinh đi à.
“Còn nữa ngươi hiện tại liền đối với ta cách gọi đi, gọi tướng công đi à.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Không muốn.” Hoàng Dung lắc đầu nói, nàng chưa từng gọi ai như vậy a. Sến chết nàng rồi.
“Ngươi không có quyền nói không ở đây a.” Diệp Thần liền cười nói lập tức vỗ cái vào mông nàng khiến Hoàng Dung đỏ mặt lươn sang một bên chơi.
“Cha tại sao ngươi lại bắt ta lậy nàng làm sư phụ chứ. Nhìn nàng chắc chắn không có ý tốt dạy ta cái gì. Ta nói ta liền đi theo ngươi học a. Còn chưa kể độc nhất lòng dạn đàn bà, cô ta hân ngươi như vậy chắc chắn dồn lên đầu ta đi a.” Dương Quá lập tức đáng thương nói.
“Cái này không quan trọng. Ngươi nên biết hận bao nhiêu yêu bấy nhiêu. Đừng dùng tầm nhìn của mình để xem vấn đề. Với lại cố gắng lên con trai đàn ông mạnh mẽ thực sự phải có cơ thẻ lẫn linh hồn mạnh mẽ.” Diệp Thần triết lý nhân sinh mở miệng nói.
“Được vậy phụ thân ngươi nói ta dùng tầm nhìn của ai a.” Dương Quá lập tức mở miệng nói.
“Cái này không quan trọng, quan trọng sẽ khiến quan trọng hóa vấn đề lên. Miễn là không phải là của ngươi là được, đừng quên chết vì gái là cái chết tê tái vậy nên ta tìm ngươi thay ta chết hộ bộ có phải là cái tội sao à. Với lại tin tưởng ta ngươi không chết đâu. Những gì không giết chết được ngươi sẽ khiến ngươi trở lên đặc biệt. Ta có thể chắc chắn nàng làm ngươi sư phụ sẽ khiến ngươi trở nên ngu đi à. Đó là điều chắc luôn.” Diệp Thần liền thở dài nói.
“Phụ thân ngươi thật tốt, có tâm vãi ra. Nếu như có cuộc thi bình chọn ông bố của năm ngươi là nhất đi à. Người ta nói bố con là kẻ thù kiếp trước của nhau có lẽ đúng.” Dương Quá lập tức mở miệng nói.
“Còn nữa ta và Nam sẽ đi cùng với ngươi. Không cần lo lắng.” Diệp Thần liền không khỏi cười mở miệng nói.
“Nam người này là ai a?” Dương Quá lập tức mở miệng nói.
“Ân, cái này cũng không quan trọng. Quan trọng là cái chúng ta cần chú trọng.” Diệp Thần liền cười đầy bí ẩn nói.
“Ta là Nam đi a, tên đầy đủ Nam Ngư Chin Su Phủn, Quá Nhi ta biết ta là ai rồi ta là Nam.” ÂU Dương Phong điên điên khùng khùng chạy ra nói.
“Được rồi, Nam đi lấy cho ta cái vô cực ta hasagi cái cho nó đẹp trai.” Diệp Thần chạy theo thời đại nói.
“Được tới liền.” Âu Dương Phong lập tức lặn mất tiêu đi à.
“Ngươi thấy không hắn rất thích cái tên này.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Phụ thân ngươi điên sao, nghĩa phụ cùng với nhóm người đó như chó với mèo, ngươi định để họ đi cùng nhau à.” Dương Quá lập tức lo lắng nói.
“Vậy nên cần nhờ tới ngươi. Nếu bị phát hiện chắc chắn ngươi sẽ bị ném xuống biển a. Quá Nhi ngươi liền tự tìm cách đi a. Ta sẽ nhân nhiệm vụ nguy hiểm nhất giải quyết Hoàng Dung, A5Bpupd ngươi lo cho Nam đi.” Diệp Thần liền cười mở miệng nói.
“Phụ thân, ta có thể nói không sao à, ngươi đưa nghĩa phụ lên thuyền trước còn lại ta sẽ lo đi à.” Dương Quá lập tức cười khổ nói. Ngươi nghĩ nghĩa phụ là cá mắm Nam Ngư thật sao có thể mang nhét chuồng được đi à.
“Được đừng lo lắng a. Ta đưa Nam đi trước.” Diệp Thần lập tức mở miệng cười nói.
“Diệp Thần ta không tìm được Vô Cực Kiếm.” Âu Dương Phong lập tức mở miệng nói.
“Không có gì, Nam chúng ta về ngủ.” Diệp Thần liền cười nói.
“Được tới liền.” Âu Dương Phong gật đầu nói.
DƯơng Quá đứng một lúc liền đi đến phía Hoàng Dung cùng một chỗ rời đi à. Ngày mai sẽ là một ngày dài đầy khó khăn đi a. Hoàng Dung nhìn cái này Dương Quá không khỏi liền có chút đề phòng đi à. Nếu như tiểu tử này léng béng một câu nàng nhất định muốn cắt lưỡi nó đi a.
“Đàn ông nói chuyện đàn bà con gái xen vào làm cái gì.” Dương Quá bực mình nói.
“Ngươi... Đàn ông đều là lũ súc sinh.” Hoàng Dung không khỏi nhớ đến cái bản mặt Diệp Thần đáng ghét bắt nạt nàng thì liền đá mạnh vào cái cây khiến nó đổ xuống.
Dương Quá một bên không khỏi nuốt nước bọt cái cô này không phải là giận cá chém thớt đấy chứ à. Hắn bỗng thấy cái sự an toàn tính mạng của mình hình như có vấn đề đi à. Có nên chạy không a, phụ thân hay nói mất mặt là mất ít, mất mạng là mất nhiều, ba sáu kế tẩu vi thượng sách đi a. Hắn liền lùi một bước lập tức bị bóp mạnh vào vai khiến hắn đau đớn.
“Muốn chạy đi đâu hả. Ngươi ngoan ngoãn nghe lời cho ta a. Nếu không ta không biết ngươi có phải hay không chết thế nào còn không biết a. Dám hỗn với ta nè. Ta là cung bọ nhé một khi ngươi đã dộng đến lòng tự ái của cung bọ cạp nhé thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là cung con bọ cạp nhé.” Hoàng Dung liền cười gằn bóp lấy nói.
“Ta sinh ra là một nguyên bản không muốn chết đi như một bản sao a. Cứu mạng.” Trong rừng núi lập tức phát ra tiếng hét kinh khủng đi à.
“Nam ngươi biết không, khi phụ nữ họ nổi nóng cả thể giới sẽ trở lên thật khủng khiếp so với lời thì thầm của thần chết còn có thể đáng sợ. Trêu họ thì có thể như tuyệt đối đừng có đụng chạm đến lòng tự ái của cung bọ cạp.” Diệp Thần đứng trên một cái cành cây không nhìn Dương Quá bị hành hạ mà nói.
“Quá Nhi hắn không sao chứ.” ÂU Dương Phong lo lắng hỏi.
“Không sao, không chết được. Nam lấy ta chai Nam ngư chương này nó nhạt quá.” Diệp Thần nghĩ một chút liền nói. Tác nói Ngươi ý kiến cái gì hả. Không có gì ngươi xàm xà đú quá thôi. Con tác tội nghiệp.