Bên ngoài trong một căn phòng khác lúc này, Mộ Dung Hạ vẫn không hề biết bên trong phòng, Tiểu Linh đối với các đàn em tiến hành học bắn súng a. Hắn còn bận phân phó công việc nữa đấy.
“Một lát nữa, từ trong phòng có người đi cùng đại tỷ đi qua ngươi biết nên làm cái gì rồi chứ?” Mộ Dung Hạ ngước nhìn một cái nữ nhân lẳng lơ nói.
“Hạ thiếu, ngươi cứ nói đùa. Chỉ cần ngươi nói một câu, ta cùng cái nào nam nhân ngủ còn là vấn ddeeef hay sao?” Cái này nữ nhân uốn éo trên người Mộ Dung Hạ lên xuống nói.
“Ngươi rất tốt, đợi một chút, xong việc, tiền của ngươi sẽ không có thiếu. Hiện tại, trước tiên hầu hạ bổn đại gia cho tốt đi đã.” Mộ Dung Hạ ngồi tận hưởng cười lớn để cho cái này cô gái trên người hắn đong đưa a.
“Hạ thiếu cứ nói đùa, ta nhất định phục vụ tốt cho ngươi a. Với lại, cái đó nữ nhân có cái gì tốt. Hạ thiếu, ngươi cần gì vì nàng tốn công tốn sức. Ta không phải rất tốt sao à. Hạ thiếu ngươi xem, cái đó của ngươi đối với ta cũng rất là nhiệt tình a.” Cô gái ỏn ẻn câu dẫn nói.
“Ngươi câm miệng. Cút ra ngoài.” Mộ Dung Hạ lập tức túm tóc của nàng từ trên người của hắn ném xuống dưới đất a. Hắn có thể nhục, nhưng Tiểu Linh không phải là để cho người như loại này gái nhục mạ đến.
“Hạ thiếu ta sai rồi a.” Cô gái lập tức liền quỳ xuống trên mặt đất nói.
“Ngươi đi theo ta bao nhiêu năm, ngươi ngủ qua bao nhiêu nam nhân, đừng nghĩ ta không biết. Loại như ngươi mà cũng dám cùng nàng so sánh với? Ta nói cho ngươi biết, nên biết thân biết phận của mình đi. Nếu không chết thế nào đều không biết đâu.” Mộ Dung Hạ ác độc đối với cô gái đá vài cái chân nói.
“Hạ thiếu nói phải, là ta sai, ta không nên quá tham lam rồi.” Cô gái liền lạy lục, cầu xin. Mộ Dung Hạ là nàng cái cần câu tiền a, nàng tuyệt đối không thể buông tay.
“Biết rồi, còn không mau cút ra ngoài. Đợi khi nào hai người họ đi ra. Lập tức cho ta câu dẫn hắn. Ta muốn để Tiểu Linh thấy rõ bộ mặt của tên khốn tiểu bạch kiểm đó. Để hắn vạn kiếp bất phục.” Mộ Dung Hạ nghiến răng ken két vào nhau, ánh mắt lộ rõ vẻ căm thù tức giận a.
“Sớm muộn, người ở đi đến cuối đời cùng nàng sẽ phải là ta.” Mộ Dung Hạ thầm hạ quyết tâm a.
“Ta lập tức ra ngoài đi làm.” Cô gái lập tức cúi đầu lễ phép, sau đó liền quay người mặc lại quần áo đi ra ngoài, sau đó đóng cửa lại đợi mục tiêu a.
“Mộ Dung Hạ, ngươi cũng chỉ là tên biến thái, tên trai bao rẻ mạt. Muốn được đại tỷ, người ta bao lên giường thôi. Còn dám khi dễ lão nương nghề, khốn khiếp. Ngươi cho rằng lão nương muốn cùng ngươi ngủ. Mẹ nó, bé như vậy, còn nhanh như vậy. Ngay cả một chút cảm giác đều không có. Ta ngủ với bao nhiêu nam nhân còn không phải bởi vì ngươi không đáp ứng ta sao. Nói cho ngươi biết, trong cái này tổ chức, có nam nhân nào không qua lão nương trên giường kỹ thuật, ngươi cho kỹ thuật ta luyện được từ đâu ra hả?” Cô gái đối với cách cửa đá mạnh một cái tức giận cắn răng.
“Thật không hiểu, cô gái đó có cái gì tốt, không biết ngủ qua bao nhiêu nam nhân, còn để người ta thèm muốn đến như vậy chứ.” Cái này cô gái, rút ra một điếu thuốc lá, tự mình châm lên hút không khỏi tò mò nghĩ.
Két… tiếng mở cửa vang lên, kết thúc nàng dòng suy nghĩ a.
“Thật là soái mà…” Cái này cô gái lập tức nghĩ. Lần này không có thiệt thòi nàng a, quả nhiên là hàng của đại tỷ, rất đẹp trai, không biết là trên giường có hay không lợi hại a. Nhưng rất tốt, chứ theo tên Mộ Dung Hạ kia, bị hắn sai bảo ngủ cùng các nam nhân, đều toàn bộ không bụng bự, cũng trung niên, xấu đến giã man, tàn bạo a. Đã thế nàng còn phải nhịn buồn nôn đối với bọn chúng tận tình phục vụ, quan hệ từ a đến z đâu.
“Tiểu Linh đừng có ẩn ta a. Ngươi còn như vậy, có tin ta ăn ngươi không hả?” Diệp Thần đối với cái này Tiểu Linh sờ mó không khỏi bị kích thích đến tinh dồn lên não nói.
“Thật sao? Vậy ngươi ăn a. Nào đến đây đẩy ngã ta thử coi. Nếu không làm được thì đừng có lại nói mình là đàn ông.” Tiểu Linh lập tức khiêu khích nói.
“Ngươi… ta mà có thể ăn, ngươi nghĩ ta sẽ nhả xương sao hả? Mỗi khi đối với ngươi động thủ, ngươi đều đẩy Tiểu Linh ra a. Còn nói ta…” Diệp Thần không khỏi mở miệng lẩm bẩm.
“Vẫn là không có làm được đi. Đó là do ngươi không muốn làm, chứ không phải do ta cấm a. Ta khiêu khích ngươi, thì Tiểu Linh hay Linh Nhi chịu trận có gì khác nhau sao? Vẫn là một người mà thôi.” Tiểu Linh liền văn vẻ nói.
“Cái này cô nương còn chưa dứt sữa? Là đại tỷ!” Cô gái hở hang nhìn đến Tiểu Linh âm thầm đánh giá a. Nhìn đi nhìn lai đều chỉ là cái cô gái trẻ con khuôn mặt mà thôi. Có thể là có chút dẫm đãng khi liên tục đối với người kia câu dẫn a. Nhìn xem nàng cảm thấy, cái này cô gái không khác gì loại gái như nàng cả, chỉ có điều xinh đẹp hơn, cao cấp hơn mà thôi.
“Ngươi nói thì hay lắm.” Diệp Thần đầu hàng kéo theo nàng bả vai cùng đi ra ngoài a. Trước tiên hắn muốn cùng Tiểu Linh đi mua sắm tiếp đến liền đi ăn uống đi à. Hai người liền nắm tay nhau nhau, đi ra bên ngoài thẳng tiến đâu. Xác chết kia sẽ có người thay Tiểu Linh xử lý.
“Ây dô…” Lúc hai người đi qua cô gái mặc đồ hở hang, lập tức nàng liền giả vờ bước tới, liền lại giả vờ ngã xuống muốn ngã vào lòng Diệp Thần để hắn đỡ nàng a. Đối với chiêu trò câu dẫn nam nhân, nàng quá rõ ràng rồi đi. Dù sao, nàng tiếp xúc, ngủ với nam nhân còn thiếu được sao. Nhưng mà, điều mà nàng không ngờ chính là…
Rầm… một tiếng động vang lên khi mà cái mông trở về với đất mẹ.
“Ui da, đau quá.” Cô gái xoa xoa mình cái mông đau đớn a. Cái tên nam nhân này, thấy nàng chuẩn bị ngã vào lòng hắn, còn cố tình kéo Tiểu Linh của hắn lùi lại tránh thoát ra, để nàng ngã trên đất a.
“Bớt cản đường ta đi, mau tránh sang một bên.” Diệp Thần lạnh như băng nói. Đối với hắn thực lực, nàng cố tình hay vô tình còn không thể nhìn ra sao. Với lại loại thân tàn ma dại mặt hàng này, hắn không có cần. Muốn hắn đỡ nàng, hắn sợ mình bẩn tay đi.
“Vị này khách quan, bộ ngươi không thể đỡ ta dạy được hay sao hả? Người ta nhưng mà là không có ngồi dậy được a.” Cái này nữ nhân ổn ẻn, sờ đến Diệp Thần bộ vị trọng yếu, lập tức bị Tiểu Linh đánh rụng a.
“Hắn là đồ vật của ta, thứ này cũng là của ta.” Tiểu Linh mặt lạnh như tiền nhìn đến cái này cô gái tuyên bố chủ quyền sở hữu a.
“Công tử, ngươi xem người ta nóng quá đi à. Chân lại không đứng lên được, có phải không đỡ người ta về phòng a. Tiểu nữ nhất định sẽ chân thành cảm tạ.” Cái này cô gái cũng không có tức giận, lập tức đem Tiểu Linh coi như cái cô gái học sinh bỏ qua mà đối với Diệp Thần ám mị nói a. Nàng nhấn mạnh chữ szjEM “cảm tạ” nữa đâu.
“Cút.” Diêp Thần nhìn cái này cô gái phun ra một chữ nói. Không nhìn lại mình, còn muốn dụ dỗ hắn, nàng xứng để hắn ngủ qua sao? Trước kia tại mấy cái vị diện thế giới, tuy hắn đi kỹ viện không có thiếu, nhưng mỗi cô gái ở đó, đều là bất đắc dĩ, với lại cũng không có son phấn như cái này cô gái, điều đó khiến hắn không đối với các nàng khinh thường ý nghĩ, nhưng cô gái trước mặt này khác, hắn hoàn toàn có thể nhận ra rằng, thứ cô ta đang làm đơn giản là vì ham muốn của bản thân. Quá để hắn khinh thường rồi.
“Vị công tử này, ta…” Cô gái đang đối với Diệp Thần câu dẫn lập tức đứng hình lại đi a. Tên này vậy mà không hề bị nàng câu dẫn, càng sẽ không ngã gục dưới chân của nàng đi à. Trước kia không phải chỉ cần nàng rạng háng ra, không ít nam nhân sẽ đều muốn nhảy vào sao. Hiện tại, thế nào thất bại.
“Ngươi nghe không hiểu sao? Hắn nói là ngươi cút đi.” Tiểu Linh ôm lấy Diệp Thần cánh tay nói.
“Công tử, ta không có lấy tiền a. Tối nay, người ta quả thực tịch mịch, muốn tìm một cái nam nhân đâu.” Cô gái lập tức không có tiếp tục giả vờ, lập tức kéo mình cái áo để lộ gần như toàn bộ cơ thể ra đi. Chỉ cần kéo cái này thanh niên lên giường, còn không phải xong sao.
“Ngươi làm cái gì vậy? Muốn cùng lão nương tranh nam nhân sao? Đừng nghĩ là nữ nhân, ta không giết ngươi. Hứ, dám động đến ta đồ vật, ngươi nghĩ ngươi là ai hả?” Tiểu Linh mở miệng tức giận nói. Nàng cho rằng cái trước mặt là nữ nhân, nếu không đã sớm giết ả rồi. Dù sao, ở trên núi, nàng tỷ muội đều là nữ nhân, lên sẽ sinh ra một chút đối với nữ nhân lòng tha thứ a.
“Cái này tiểu cô nương, ngươi không cho được hắn, thì ta cho hắn a. Dù sao hắn cũng đều cứng như vậy, ngươi không muốn hưởng có phải hay không để tỷ tỷ (Phát hiện vật phẩm LỤM) hưởng giùm. Nếu không thế này, ngươi nói xem, bạn trai ngươi đáng giá bao nhiêu tiền một đêm. Ôi da, người ta thấy nóng quá đi à.” Cô gái không biết xấu hổ, ngay cả đồ lót đều muốn cởi ra a.
Pằng…. một phát đạn vang lên, cô gái lập tức nằm dưới đất. Không có hơi thở, không còn cử động.
“Không biết sống chết, cho rằng là nữ nhân, ta sẽ không có ra tay sao? Dám đối với ta nam nhân tiến hành tranh giành, chán sống rồi. Đồ vật của lão nương ngươi cũng dám động, ta còn chưa chơi hắn, ngươi lại dám mở miệng chơi. Còn dám gọi hắn trai bao, khốn khiếp.” Tiểu Linh hoàn toàn sinh khí, lập tức tiễn cho nàng phát đạn vào đầu a. Dám gọi nàng tiểu cô nương, còn dám đem nam nhân của nàng khi trai bao, quả nhiên hận đời quá dài đi.
“Tiểu Linh ngươi làm gì ra tay a.” Diệp Thần không khỏi thở dài lắc đầu nói.
“Sao nào? Ngươi nghĩ thương tiếc cho nàng. Nghĩ cùng nàng thuê phòng, làm nàng trai bao sao? Tiểu Diệp, ta không cấm ngươi thích cái khác nữ nhân, cũng không ngại, ngươi lên giường với nữ nhân khác. Nhưng loại người như vậy, ngươi hôn nàng, lại sang hôn ta. Khiến ta buồn nôn.” Tiểu Linh không hề che giấu suy nghĩ nói. Cũng chĩa cây súng về phía DIệp Thần a, ngươi thử nói thương xót nàng thử xem.
“Làm sao ngươi biết nàng là loại nữ nhân nào chứ?” Diệp Thần không khỏi mở miệng tò mò hỏi.
“Ngửi một chút là biết, mùi nước hoa của nam nhân quá nồng. Có khi vừa mới quan hệ qua đi. Còn chưa kể là giác quan của ta, rất chính xác. ” Tiểu Linh mở miệng nói.
“Sao ta không có ngửi thấy, Linh Nhi ngươi là cẩu sao? À mà quên ngươi cầm tinh con cẩu.” Diệp Thần vỗ đầu nói.
“Ta là Tiểu Linh không phải Linh Nhi, Tiểu Linh là con cáo. Nhớ cho kỹ, lần sau còn nhầm, ta sẽ giết ngươi. Hiện tại, Tiểu Diệp nhưng là bị phú bà Tiểu Linh bao nuôi đó.” Tiểu Linh trừng mắt nhắc nhở.
“Trong mười hai con giáp có con này sao?” DIệp Thần nghi ngờ. Với lại giác quan của phụ nữ, cái này thực sự tin tưởng được sao?
“Không có, nhưng Tiểu Linh thích, Tiểu Diệp có ý kiến gì sao?” Tiểu Linh mở miệng hỏi.
“Không có ý kiến, ngươi quá bá đạo đi. Bất quá, ta yêu thích.” Diệp Thần lắc đầu nói. Còn đỡ hơn là Linh nhi nói nàng tuổi con cún a. Hai người đều như nhau bá đạo và không thích nghe người khác nói.
“Yêu thì đơn giản a, nhưng cơ bản là được bao lâu đâu. Nhưng mà Tiểu Diệp cái đó lại không được đâu.” Tiểu Linh thương cảm nói.
“Thôi đi nha, ngươi đều dùng miệng đến đau cả hàm, còn dám nói.” Diệp Thần bị xúc phạm đến nhân phẩm nam nhân, đều mở miệng cười khổ nói.
“Đợi đã lạc đề rồi. Nói một chút, ngươi có phải muốn cùng nữ nhân như vậy ngủ. Ngươi nếu dám cùng nàng ngủ, ta lập tức thiến nó đem ném đi. Thứ đồ ô uế do bị cắm bởi nữ nhân rác rưởi bên trong như vậy, lão nương không cần.” Tiểu Linh đưa súng xuống phía dưới Diệp Thần nói.
“Đừng đừng a, đạn xa chim chết đó. Ý ta không phải là như vậy, chẳng qua là thấy ngươi bắn nàng muộn quá mà thôi. Không phải lúc nãy, bọn kia nam nhân một lời không ưa liền bắn sao?” Diệp Thần mở miệng cười hỏi. Từ lúc cái cô gái này dám đối với Tiểu Linh bất kinh, nàng đã bị hắn án lên đầu bản án tử rồi. Mặc kệ Tiểu Linh có ra tay hay không, cái này cô gái phải chết là không nghi ngờ.
“Tuyết Sơn phái đều là nữ nhân, tỷ tỷ của Linh Nhi xuất ngày giảng nữ nhân phải đoàn kết để chống lại nam nhân thối. Ngươi nói thử xem, Linh Nhi nàng nghe vài chục năm, không có vào đầu, nhưng ta thì khác, ta nghe vài chục năm. Không khỏi sinh ra một chút gì đó đi.” Tiểu Linh tóm gọn lại nói. Cũng hạ khẩu súng xuống. Nàng với Linh Nhi cùng một cơ thể, nhưng cũng không có nghĩa là như Linh Nhi ngốc nghếch đâu.
“Thì ra là vậy. Ta còn tưởng ngươi trọng nữ khinh nam cơ. Với lại vừa rồi, ngươi có phải hay không là ghen a.Với lại, không phải là nam nhân nào cũng đều thối. Sáng nay ngươi không phải đều dùng miệng nếm qua, nó rất thơm, ngon, bổ dưỡng.” Diệp Thần liền trêu trọc nàng nói.
“Ai ghen chứ, ghen tuông thứ này chỉ giành cho Linh Nhi mà thôi. Với lại, ngươi mà thơm, thì cá mắm cũng thơm. Ngươi nhìn ta cái gì hả? Bộ không đúng sao mà nhìn.” Tiểu Linh mặt đều đỏ lên nói. Nàng làm sao như Linh Nhi cái này ghen tuông vô lý phụ nữ đâu. Còn cái gì nếm qua, cái đồ vật đó, mùi vị không tệ nhưng nào có thơm ngon bổ dưỡng.
“Ngươi đỏ mặt lên rồi kìa. Thật đáng yêu.” Diệp Thần sờ nhẹ nàng má nói.
“A… có sao? Đâu có a. Ta mệt đi nghỉ trước. Ta gọi Linh Nhi ra chơi cùng ngươi.” Tiểu Linh lập tức trốn tránh đi a.
“Lại trốn mất, cái này cô gái dâm đãng này, chỉ biết câu dẫn người. Trong khi sắc đảm lại không có, một chút chuyện tình cảm liền muốn trốn tránh.” Diệp Thần thấy Tiểu Linh ngã vào lòng của hắn không khỏi lắc đầu nghĩ.
“Oa, Tiểu Diệp? Chúng ta tại sao lại ở đây, chẳng lẽ ta ngủ quên mất a?” Linh Nhi mắt bắt đầu mở ra nhìn xung quanh nói.
“Ngươi tỉnh rồi.” Diệp Thần chào hỏi nói.
“Xác chết? má ơi là xác chết, Tiểu Diệp cứu ta ở đây có người chết a. Đừng có bám theo ta, oa hu hu…” Linh Nhi nhìn thấy cái này xác chết, liền sợ hãi. Loạn xạ tìm trong người được cây súng đối với xác chết xả nhiệt tình đạn a.
“Oái súng, ta sao lại có súng. Trời ơi, Tiểu Diệp cứu ta, ta lỡ giết người a. Nhiều máu quá, cứu Linh Nhi a.” Linh Nhi lập tức khóc lớn nói.
“Đừng sợ, có ta ở đây. Ngươi đang mơ không có người nào chết cả.” Diệp Thần ôm nàng vào lòng nói. Cái này cô gái ngốc, thật nguy hiểm a.
“Là mơ? Vậy chỉ cần Linh Nhi ngủ là sẽ tỉnh lại sao?” Linh Nhi mở miệng ngây ngốc hỏi.
“Đúng vậy, ngươi đi ngủ đi rồi sẽ tỉnh lại.” Diệp Thần cười lừa gạt nàng. Cái này cô gái ngốc, một cái lý do dùng đến hai lần, vẫn có thể tin tưởng, thực sự là ngốc đây.
“Vậy Linh Nhi liền đi ngủ, Linh Nhi thức dậy sẽ kể cho Tiệp Diệp nghe cái này cơn ác mộng.” Linh Nhi liền ngoan ngoãn nghe lời nhắm mắt lại a. Nàng nghĩ đến khi tỉnh dậy sẽ được Tiểu Diệp an ủi đâu.
“Vậy đi ngủ đi a.” Diệp Thần dụ dỗ nói, chỉ cần cái cô gái ngốc này nhắm mắt lại, không làm phiền đến nàng, chỉ cần chưa đến mười giây, nàng có thể ngủ say như chết đi.
“Mà không được, Linh Nhi không muốn thức dậy, Tiểu Diệp ở ngoài mơ sẽ đối với Linh Nhi đùa giỡn a.” Linh nhi lập tức mở mắt lại sợ hãi nói. Sáng nay sự tình bị hắn làm cho bủn rủn chân tay tại trên giường, vẫn khiến nàng sợ hãi không thôi.
“Sẽ không, sẽ không ta đảm bảo.” Diệp Thần cười khổ nói. Hắn thực đáng sợ vậy sao chứ. Nữ nhân là loài động vật rất khó hiểu a, tha thứ thì đơn giản dễ dàng, nhưng mà để họ tin tưởng lại một lần nữa mới là chuyện khó. Phụ nữ là chúa nhớ dai Họ sẽ tiếp tục mỉm cười, nhưng trong longf là vạn nỗi buồn dai dẳng, và có lẽ, Linh Nhi của hắn là ngoại lệ, nàng là chúa não cá vàng đi.
“Tiểu Diệp hứa rồi đó nha.” Linh Nhi cũng không có nghi ngờ lập tức đi ngủ đâu. Diệp Thần cõng cái cô công chúa này trên vai, lập tức rời đi ra bên ngoài đâu.
Một lúc sau, tại bên trong…
“Đại ca, đại tỷ tàn sát huynh đệ, còn đem nữ nhân đại ca cho giết. Không những thế, sau khi nàng chết, đại tỷ còn liên tục xả đạn vào nữa a. Ta nói thật đại ca, đại tỷ này quá ác độc rồi.” Mấy cái đàn em sợ hãi kêu gào nói.
“Bớt nói nhảm, đem bốn cỗ thi thể này mang đi xử lý. Đừng để bọn cảnh sát tra được cái gì.” Mộ Dung Hạ bao che nói.
“Đại ca…” mấy cái tiểu đệ kêu lên a. Đây là mạng người a. Giết người thì cũng xong đi, nhưng đại tỷ chính là sát nhân cuồng a. Bọn họ không muốn chết sớm.
“Câm miệng, còn gọi ta đại ca thì câm miệng hết lại. “ Mộ Dung Hạ tức giận hét lên. Hắn là càng điên đầu hơn nữa kìa. Vì một cái nam nhân, nàng có thể sát nhân a, vậy mà hắn vì nàng làm bao nhiêu chuyện, nàng lại chẳng thèm để ý.
Mà lúc này Diệp Thần cùng với cả Tuyết Linh đang tại quầy mua quần áo bên trong a. Và tất nhiên Linh Nhi còn chẳng biết Mộ Dung Hạ mặt mũi ra sao nữa, chứ đừng có nói quản hắn tức giận cái gì. Còn Diệp Thần thì thậm chí chẳng thèm quan tâm nữa đi à.
Càng nghĩ càng cảm thấy nhân vật Mộ Dung Hạ này chỉ có thể làm nền cho nhân vật chính mà thôi a. Biết làm sao được kiếp số nhân vật phụ vốn là phải như thế.