Đến giữa trưa, Diệp Thần từ trong Thần Uyển lui ra bên ngoài. Dù sao cũng không thể ở lỳ bên trong.
“A, lão công ngươi về” Mộ Dung Tiên nhào vào lòng ôm hắn. A, có mùi của phụ nữ khác.
“Lão công ngươi nói, ngươi vừa ở với ai vậy” Nàng nghi ngờ hỏi. Bản năng phụ nữ mách bảo nàng Diệp Thần có vấn đề.
“Ân, lão bà thực ra ta...” Diệp Thần gãi gãi đầu nói. Hắn phải thành thật với nàng.
“A, lão công ngươi không cần nói đi.” Mộ Dung Tiên ngăn Diệp Thần lại. Nàng đã biết chuyện này sẽ xảy ra đi.
Thực chất bởi vì trong Thần Uyển có mùi con gái này đi a, mà nó cùng mùi với Diệp Thần trên người. Khứu giác của phụ nữ không thể coi thường.
“Ân, ngươi đã biết đi.” Nhìn trạng thái của Tiên nhi lão bà, chắc hẳn nàng đã biết rồi. Dù sao đối với tâm tư của mình. Mộ Dung Tiên không thể dấu được trong lòng.
“Ukm” Mộ Dung Tiên khẽ gật đầu. Nếu nói nàng không ghen là nói dối. Nhưng chỉ cần Diệp Thần vui thì nàng cũng sẽ chấp nhận a.
“Ngươi không ghen, không tức giận sao?” Diệp Thần dò hỏi.
“Ta đương nhiên có a, nhưng lão công ngươi sẽ bỏ nàng sao.” Mộ Dung Tiên nhìn Diệp Thần hỏi.
“Xin lỗi ngươi, nhưng ta không thể bỏ rơi nàng, nhưng ta cũng phải có ngươi.” Diệp Thần lắc đầu, thở dài nói.
“Ta sẽ chấp nhận nàng đi” Mộ Dung Tiên hơi buồn nói.
“Cảm ơn ngươi, thực sự cảm ơn ngươi.” Dù biết nàng sẽ chấp nhận đi, 100 yêu đâu phải nói đùa a, nhưng Diệp Thần cũng rất vui, lão bà hắn quá độ lượng rồi.
“Ân, như vậy cũng có người hỗ trợ ta phục vụ ngươi đi.” Mộ Dung Tiên nói. Dù sao, tên này cũng quá mạnh mẽ, một mình nàng sớm muộn cũng không đáp ứng đủ. Nàng cũng không muốn hắn nhịn đi. Thêm một người cũng tốt đi.
“Ngươi có thể đưa ta đi gặp nàng sao.” Mộ Dung Tiên nói.
“A, có thể đi” " Diệp Thần phất tay tiến nhập Thần Uyển trong.
Vừa vào Thần Uyển, mùi nam nữ giao hoan được trộn lẫn trong không khí rất nồng. Khiến Mộ Dung Tiên có chút nóng giận. Mặc dù chấp nhận Diệp Thần trăng hoa vì hắn có bản lĩnh nhưng lần đầu tiên bắt gặp chuyện này cũng sẽ tức giận a. Có lẽ về sau sẽ quen dần.
“Linh Nhi ngươi đi ra a” Diệp Thần gọi.
“Ân, chủ nhân và Tiên nhi tỷ tỷ đã tới.” Linh Nhi gật đầu chào hỏi.
“Lão công, ngươi quả thực biến thái a.” Mộ Dung Tiên hơi sốc. Nàng đã nghĩ cô gái nào cơ, nhưng đây rõ ràng một tiểu cô nương 13, 14 tuổi a. Lão công nàng quả thực là ấu dâm sao. Nhưng công nhận cô nhóc này quá đẹp đi.
“Lão bà ngươi không nên nhìn lão công như vậy, ta không phải người như vậy đi.” Diệp Thần liền nói.
Mộ Dung Tiên không nói gì, dùng tay chỉ bé gái trước mặt.
“Ân, ta thừa nhận, ta có chút cầm thú đi” Diệp Thần thừa nhận. Dù sao, tang chứng vật chứng đều đầy đủ a.
“Ngươi là Linh nhi muội muội đi, xin chào ta là Mộ Dung Tiên” Mộ Dung Tiên chào hỏi.
"Ân, tỷ tỷ ngươi tốt, ta là tinh linh của Thần Uyển." Linh nhi nói. Hệ thống không thể lộ ra ngoài a, nên nàng đành đổi lấy làm tinh linh Thần Uyển là xong."
Hai người phụ nữ chẳng mấy chốc nói chuyện vui vẻ với nhau, cùng nhau chấp nhận sự tồn tại của đối phương. Đạo lữ hệ thống sẽ gắn kết tình cảm giữa các đạo lữ của hắn với nhau đi.
Diệp Thần lui ra Thần Uyển trong cho hai người tiếp tục bàn tán nói truyện với nhau. Một người con trai ở giữa có hơi bất tiện đi.
Lúc này đây, Tử Hà cũng mới dậy a. Đúng là con heo lười mà. Diệp Thần nghĩ.
“A, chào buổi sáng” Tử Hà đối với Diệp Thần chào hỏi.
Diệp Thần có chút đen mặt lại.
“Tử Hà, giờ đã buổi trưa đi”
“A, đã trưa sao” Tử Hà xấu hổ nói.
“Ngươi cũng chuẩn bị ăn trưa đi” Diệp Thần lắc đầu nói. Hắn đi vào bếp chuẩn bị một chút. Tử Hà thì đi tẩy rửa mặt.
Diệp Thần làm cơm rất nhanh, khoảng 15 phút sau. Diệp Thần bê mâm cơm lên, rồi tiến nhập Thần Uyển trong đón ra lão bà mình. Mọi người ngồi vào bàn ăn uống.
Tử Hà tiếp tục sự tham ăn của mình. Vốn không phải nàng ăn nhiều, nhưng thực sự tên này làm đồ ăn tốt ăn a. Mộ Dung Tiên và Diệp Thần đã quen nên cũng không ngạc nhiên.
“Ân, căng hông a” Tử Hà no bụng xoa xoa nói.
“Tử Hà thuỳ mị a, thuỳ mị a” Mộ Dung Tiên nhắc nhở nàng.
“Ân, ta biết rồi mà.” Tử Hà cười cười nói.
Mộ Dung Tiên thu dọn đồ đạc. Tử Hà lại bồi chuyện Diệp Thần.
“Diệp ca ca, mai chính là sinh nhật ta đi.” Tử Hà nói nhỏ.
“Ân, ngươi muốn quà sao” Diệp Thần cười nói.
“Không cần a, ta chỉ mong... Ngươi có thể đến dự với... Tư cách... Bạn trai ta..” Tử Hà ấp úng nói. Nàng thực sự rất ngượng đi.
“Ân, ta có lão bà đi” Diệp Thần cười khổ, mặc dù lão bà sẽ không bài xích hắn có người phụ nữ bên ngoài, nhưng Diệp Thần không thể tuỳ hứng thu được chứ. Chuyện tình cảm cứ thuận theo tự nhiên. Chỉ cần mỹ nữ có độ thiện cảm 100 yêu hắn cũng liền thu đi.
“A, chỉ là giả thôi a, thực ra ngày mai sinh nhật ta được tổ chức tại nhà hàng thành phố, đám bạn ta chính là mang theo bạn trai.” Tử Hà đỏ mặt nói. Thực sự nàng không biết tại sao lại muốn hắn kiêm bạn trai tạm thời đi.
“Được a, ngươi để địa chỉ ta, ta liền.” Diệp Thần gật đầu đồng ý. Cô gái này có lẽ ở các phương diện khác rất tốt nhưng xem ra trong tình cảm chính là một số không tròn chĩnh.
“Cảm ơn ngươi a” Tử Hà nói. Trong lòng tự nhiên có cảm giác vui vẻ.
“Không có gì a, ta nhất định sẽ đóng tốt vai” Diệp Thần vỗ ngực nói.
Đám bạn ngươi là thá gì mà so sánh ta đâu, luận hậu trường, Diệp gia mang ơn hắn, Vương lão viện trưởng là hắn đệ tử. So về tiền, hắn muốn thì tiền bao nhiêu cũng không đếm xuể. Về soái ca thì hắn tự tin mình đẹp trai nhất cái Vịnh Bắc Bộ nha. (Thằng này ảo tưởng)
Tất nhiên hôm đó không thể đưa lão bà theo đi. Cô nàng này cố tình dàn xếp hay vô tình đây. Nói cho hắn mà không nói cho khuê mật. Con gái đúng là thủ đoạn có thừa a.