Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Chương 153: Ngươi là kẻ ăn no rửng mỡ!



- Bí tịch mặc dù là thật, nhưng nơi quan trọng nhất đã bị người hủy hoại, để lại bản tàn khuyết không đầy đủ. Vì vậy mới dẫn đến tình trạng bây giờ của ngươi! - Trương Huyền không tiếp tục cái đề tài này:   

             - Được rồi! Được rồi, tôi sẽ thực hiện châm cứu để giải quyết các vấn đề ẩn trong cơ thể của bạn!  

             - Vâng! - Đỗ Mạc Hiên vội vã bước lên phía trước.   

             Trương Huyền xoay cổ tay lấy ngân châm ra. Ngón tay búng một cái, một cái ngân châm liền bay qua.   

             Thiên Đạo thư viện chỉ ghi lại giới thiệu cơ bản và thiếu hụt, không có phương pháp giải quyết. Tuy nhiên, vấn đề này của Đỗ Mạc Hiên tương tự thê tử Lăng Thiên Vũ. Đều là do kinh mạch bị tắc nghẽn, dẫn đến máu tuyết lang thú không thể phát huy tác dụng bình thường được.   

             Muốn giải quyết vấn đề chỉ cần hóa giải những chỗ bế tắc này là được.   

             Đối với Trương Huyền, những vấn đề thế này đơn giản vô cùng. Sau khi tu luyện Thiên Đạo công pháp, chân khí trở nên trong suốt như nước. Bất kỳ sự tắc nghẽn nào sẽ bị cuốn trôi ngay lập tức.  

             Ào ào ào hô!   

             Hàng chục ngân châm liên tục xuyên qua da, đâm vào cơ thể.   

             Đỗ Mạc Hiên chỉ cảm thấy toàn thân tê rần, trên da ngứa ngáy. Bản năng thú tính của hắn vốn bị áp chế trong người, bỗng chảy nhanh xuôi theo kinh mạch, trải rộng toàn thân như là nước sông được phóng thích.   

             Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!   

             Ngay khi máu của Tuyết Lang được cơ thể hấp thụ, chân khí của hắn tăng vọt ngay lập tức, vang lên âm thanh như pháo nổ. Từng cái huyệt đạo ở bên ngoài thân thể nổ tung.   

             Ba ba ba ba!   

             Vô số linh khí điên cuồng xông vào cơ thể hắn. Trong nháy mắt, hắn từ Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong đột phá.   

             Ích Huyệt cảnh sơ kỳ!   

             Ích Huyệt cảnh trung kỳ...  

             Chỉ trong chớp mắt, hắn đã đột phá đến Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Thậm chí còn đang không ngừng gia tăng.   

             Ầm!   

             Thân thể lay động kịch liệt. Rốt cục, sự tăng vọt tu vi ngừng lại. Thú tính để hắn mỗi ngày lo sợ bất an trước đây, cũng biến mất không thấy hình bóng.   

             Võ giả tầng bảy, Thông Huyền cảnh sơ kỳ!   

             Hắn lại có thể đột phá Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, bước vào Thông Huyền cảnh, hơn một đại cấp bậc!  

             - Ta... - Nhìn sự thay đổi của cơ thể mình, dù tâm chí hắn kiên định, hốc mắt vẫn đỏ hoe.   

             Ròng rã mười năm, hắn phải chịu đựng sự đau khổ dằn vặt này. Mỗi ngày đều bị biến thành dã thú, toàn thân lông trắng. Hắn vốn tưởng rằng sẽ không còn biện pháp, nằm mơ cũng không nghĩ tới, vị Dương sư trước mắt này có thể giải quyết chỉ trong một lần. Thậm chí... còn để tu vi của hắn đột phá!   

             Phù phù!   

             Đỗ Mạc Hiên thật tâm quỳ lạy, không có nửa phần giả tạo:   

             - Đa tạ ân tái tạo của Dương sư...  

             Dương sư không những giúp hắn giải quyết mầm họa, mà còn để tu vi hắn tăng lên đến Thông Huyền cảnh. Loại ân tình này chẳng khác nào sinh ra hắn một lần nữa, có thể so với cha mẹ.   

             Bây giờ, ở trong gia tộc, hắn tuyệt đối được xếp ở vị trí cao, không ai dám xem thường.   

             Để có được kết quả như thế, đừng nói quỳ một ngày, dù để hắn quỳ một năm, đều đáng giá.   

             - Còn không mau lấy đồ ra? – Sau khi bình phục tâm tình kích động, Đỗ Mạc Hiên nhìn về phía nhi tử.  

             - Vâng! - Đỗ Viễn vội vã lấy ra một xấp kim phiếu từ trong lồng ngực đưa tới.  

             Vốn dĩ Đỗ Viễn cảm thấy cha điên rồi! Cha hắn không những quỳ ở ngoài cửa, còn muốn hắn đem đến nhiều tiền mặt cùng lúc như vậy. Bây giờ hắn mới biết, không những không điên, mà còn là vô cùng sáng suốt.   

             Thông Huyền cảnh a...   

             Cho dù đã mất đi mười năm thì thế nào? Dựa vào thực lực bây giờ, cha lại muốn cạnh tranh chức gia chủ, tất nhiên chính là ứng viên thứ nhất, không ai có thể cướp được.   

             Hơn nữa, dù không tranh được chức vị gia chủ, dựa vào thực lực Thông Huyền cảnh này, muốn kiếm lại lấy mấy triệu kim tệ cũng không khó khăn gì.   

             - Đây chính là năng lực của Danh sư...  

             Đây là nghề nghiệp được kính trọng nhất trên toàn đại lục, có khả năng chi phối số phận của người khác, có thể đưa lên chín tầng trời cũng có thể đưa xuống mười tám tầng địa ngục!  

             Trong lòng hắn đang cảm khái, bỗng thấy Tôn Cường đi đến tiếp nhận kim phiếu, mở miệng bắt chuyện:  

             - Đỗ trưởng lão, Đỗ công tử, xin mời! Lão gia nhà chúng ta muốn nghỉ ngơi!  

             - Vâng! Hôm nay đã làm phiền Dương sư rồi. hôm khác ta sẽ đến bái phỏng! - Biết đối phương hạ lệnh trục khách, Đỗ Mạc Hiên không do dự, cùng Đỗ Viễn lui ra.   

             Mới vừa đi tới cửa, hai cha con bỗng nghe thấy tiếng nói hờ hững của Trương Huyền vang lên bên tai:   

             - Bí tịch dung hợp Tuyết Lang Vương huyết dịch thiếu đi vài tờ, là do người khác hay là vô tình, có thể điều tra!  

             - Chuyện này... - Đỗ Mạc Hiên sững sờ một chút, sau đó xoay người lại chắp tay:   


             - Đa tạ Dương sư nhắc nhở... - Nói xong xoay người rời đi.   

             Năm đó, Đỗ Mạc Hiên nắm giữ tư cách cạnh tranh chức vị gia chủ. Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi hắn đột nhiên tu luyện loại công pháp nguy hiểm không biết rõ này, nhằm đạt đến Thông Huyền cảnh. Thật khó có thể tin rằng hắn ta không bị người mê hoặc.  

             Vì lẽ đó, ngay trước khi hắn rời đi, Trương Huyền cố ý đề tỉnh một câu. Đương nhiên, sau đó phải làm thế nào là chuyện của hắn.   

             …  

             - Mười năm trước, Đỗ Mạc Hiên bị bệnh nặng, dẫn đến tu vi giảm mạnh, không thể tranh cướp vị trí gia chủ... E rằng lần này hắn quỳ ở đây, là muốn cầu vị Danh sư này giải quyết căm bệnh!  

             Giữ cảnh giác bên ngoài phủ đệ, La Trùng nhớ lại những điều khác nhau đã xảy ra với Đỗ Mạc Hiên và không nhịn được suy đoán.  

             - Nếu như vấn đề của Đỗ Mạc Hiên có thể giải quyết, chuyện của ta khẳng định cũng có thể giải quyết...  

             Căn bệnh này đến cả Nguyên Ngữ đại sư đều không thể tìm ra bệnh trạng. Tuy rằng hắn không biết tình huống cụ thể, nhưng cũng biết những năm này Đỗ Mạc Hiên đã đi tìm không ít thầy thuốc, nhưng tất cả đều bất lực.   

             Vấn đề nan giải như vậy mà vị Danh sư này đều có thể giải quyết, vậy vấn đề của hắn chẳng phải vô cùng dễ dàng sao? Nghĩ đến đây, hắn không cách nào tĩnh tâm tu luyện tiếp.  

             Hắn đang suy tư, bỗng thấy cửa lớn “Kẹt kẹt”, lần nữa mở ra. Chỉ thấy Đỗ Mạc Hiên cùng Đỗ Viễn đi ra.   

             - Không biết vấn đề của hắn đã được giải quyết chưa...  

             La Trùng vội vàng nhìn sang, đột nhiên con mắt trợn tròn, cả người cứng ngắc tại chỗ:   

             - Thông Huyền cảnh? Chuyện này... Chuyện này... Làm sao có khả năng?  

             Hắn nhìn thấy rõ rõ ràng ràng, lúc Đỗ Mạc Hiên đi vào là võ giả tầng năm Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong. Tại sao... mới đi vào không tới mười phút đã biến thành Thông Huyền cảnh?   

             Hơn nữa mấu chốt là, tinh thần hắn vô cùng phấn chấn, so với trước đó khác nhau một trời một vực.  

             Chuyện gì thế này?   

             Không phải thật chứ!   

             Mặc dù Danh sư có thể chỉ điểm giúp người đột phá, nhưng cũng là có mức độ a...   

             Gần mười phút theo Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, đột phá đến Thông Huyền cảnh...   

             La Trùng dùng sức xoa xoa con mắt, chỉ lo nhìn lầm.   

             Nhìn lại lẫn nữa, kết quả hắn phát hiện... không có bất kỳ vấn đề nào. Đối phương thật sự đã đạt Thông Huyền cảnh. Hơn nữa, hẳn là vừa mới đột phá nên không thể áp chế khí tức trong cơ thể, mới dễ thấy như vậy. Nếu không, bằng vào thực lực đó, chỉ cần đối phương không lộ ra tu vi, coi như là hắn cũng rất khó phát giác.   

             - Tôn huynh, tạm biệt!  

             Trong lúc La Trùng còn đang khiếp sợ, Đỗ Mạc Hiên cáo từ Tôn quản gia, xoay người rời đi.  

             - Phải đi hỏi một chút... - Nghĩ tới đây, hắn vội vàng đuổi theo.   

             - Đỗ trưởng lão...  

             - Hóa ra là La đại sư! - Đỗ Mạc Hiên nhận ra người vừa tới, vội vàng khom người.   

             - Tòa phủ đệ này... - La Trùng không dài dòng, mở miệng hỏi thẳng.   

             - Đây là chỗ ở của Dương sư! - Biết hắn muốn hỏi điều gì, Đỗ Mạc Hiên gật đầu trả lời.  

             - Thực sự là Danh sư? - La Trùng trợn mắt há mồm.   

             - Dương sư là người có đại năng lực. Nếu như La đại sư có cái gì không hiểu có thể thỉnh cầu chỉ điểm. Nhưng mà... Dương sư đến Thiên Huyền Vương quốc để thả lỏng tâm cảnh, không mong muốn bị nhiều người làm phiền… - Đỗ Mạc Hiên nói.   

             - Không muốn bị người làm phiền? - La Trùng nhăn nhó khó coi.   

             Địa vị của hắn tuy rằng cũng không thấp, nhưng để hắn đi quấy rối một vị Danh sư chân chính, hắn nào dám.   

             - Đừng lo! Dương sư vừa nói, bất kể là ai, nếu muốn tìm hắn giải quyết vấn đề, trước tiên giao ra ba trăm vạn kim tệ. Dù không thể giải quyết cũng sẽ không trả lại.  

             Nhớ tới lời Tôn quản gia nói trước khi đi, Đỗ Mạc Hiên nói tiếp:   

             - Dương sư là Danh sư, đương nhiên không để những vật ngoại thân này vào trong mắt. Sở dĩ yêu cầu như vậy, coi như đặt ra một ngưỡng cửa. Nếu không, người người đều đến thỉnh cầu hắn chỉ điểm, còn đâu thời gian nghỉ ngơi, sẽ bận bịu chết mất...  

             Vừa nói, trong lòng hắn vừa cảm khái. Tư cách vào cửa trị giá ba trăm vạn! Danh sư không hổ là Danh sư, tốc độ kiếm tiền thực sự quá nhanh.   

             Hắn trở thành trưởng lão Đỗ gia nhiều năm như vậy, nhưng tổng số tài sản lưu động, cố định gộp lại cũng không quá con số này.   

             - Cũng đúng... -Nghe thấy tiền có thể giải quyết vấn đề, La Trùng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gật đầu.   

             Ba trăm vạn mặc dù là số tiền lớn, nhưng đối với luyện khí đại sư như hắn mà nói, cũng không tính là gì.   

             - Đa tạ đã thông báo! Ta vừa vặn có chuyện muốn thỉnh giáo, cáo từ! - Nói xong, La Trùng đi tới phủ đệ trước mắt.  

             Bên trong phủ đệ trang trí không hề xa hoa, thậm chí rất đơn giản. Nếu không phải Đỗ Mạc Hiên đã xác nhận, hắn cũng không dám tưởng tượng, có một vị Danh sư dừng chân tại nơi này.   

             Sau khi đưa ba trăm vạn kim phiếu, La Trùng được Tôn Cường dẫn vào gian phòng. Ngay sau đó, hắn nhìn thấy một người trung niên yên tĩnh ngồi ở trong phòng. Khí tức trên người như có như không. Nếu như không phải nhìn thấy bằng mắt thường, hắn sẽ không cảm nhận được.   

             - Thật là lợi hại! – La Trùng trầm trồ.   

             La Trùng là võ giả tầng bảy Thông Huyền cảnh cường giả, đến hắn cũng không cảm giác được tu vi, chỉ có hai loại khả năng. Một là, tu vi cao hơn hắn quá nhiều. Thứ hai, đối phương tu luyện được chân khí có độ tinh khiết cực cao, vượt xa hắn.   

             Bất luận kể loại nào bên trong, đều thể hiện vị Danh sư trước mắt này, danh xứng với thực.  

             Thu hồi tâm thái tự kiêu của luyện khí sư, hắn đi tới trước mặt:   

             - Tại hạ La Trùng, gặp qua Dương sư!  

             - Ân! Nghe tiểu Cường nói, ngươi là một vị luyện khí sư? - Trương Huyền hơi nghi ngờ, hỏi lại.  

             Luyện khí sư cũng giống như luyện đan sư, đều có địa vị khá cao bên trong cửu lưu nghề nghiệp, địa vị tôn sùng. Không nghĩ tới, người như thế lại chạy tới thỉnh cầu hắn.   

             - Vâng! - La Trùng gật đầu.   

             - Ngươi gặp phải vấn đề gì không cách nào giải quyết? - Trương Huyền hỏi.   

             - Hồi bẩm Dương sư, gần đây ta luyện khí đều thất bại nhưng không tìm được nguyên do. Hy vọng có thể đạt được chỉ điểm! - La Trùng không hề giấu giếm.  

             - Luyện khí để ta nhìn một chút! - Trương Huyền nói.   

             - Vâng! - La Trùng rung cổ tay, một bộ công cụ dành riêng cho luyện khí sư sử dụng xuất hiện tại gian phòng.   

             Làm nhất tinh luyện khí sư, lại là Luyện khí sư công hội hội trưởng, hắn luôn mang theo những thứ đồ này bên người.   

             Nhóm lửa, rèn kim loại, dung hợp kim loại, rèn luyện...   

             Các bước luyện khí được thực hiện lần lượt như nước chảy mây trôi.   

             Chừng nửa canh giờ sau, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay hắn. Đáng tiếc, ở bước cuối cùng ngay khi chuẩn bị hoàn thành, trường kiếm vang giòn một tiếng, xuất hiện vết rách.   

             Thất bại!   


             - Kính xin Dương sư chỉ điểm sai lầm!  

             - Để ta chỉ điểm? - Trương Huyền đứng dậy, bước tới trước mặt đối phương, nhặt lên thanh kiếm hỏng vừa rồi. Hắn thở dài một tiếng:   

             - Nếu như ta không nhìn lầm...  

             - Ngươi là kẻ ăn no rửng mỡ!