Thiên Đạo Hữu Khuyết

Chương 122: Cháu của ngươi. . .



Không riêng Trương Huyền sửng sốt, mấy người Âu Dương Thành cũng trợn mắt hốc mồm.  

             Mẹ nó, ai có thể nói cho ta biết đây là đang xảy ra chuyện gì không?  

             Không phải mới vừa rồi còn là từng chi xà hạt sao? Sao bây giờ lại giống như là gặp mỹ nữ, hận không thể trực tiếp xông lên vậy?  

             - Bọn hắn bị như vậy là. . . - Văn Tuyết cũng lơ ngơ, không rõ ràng cho lắm.  

             - Ta đã biết, đám người kia, thực sự là. . . - Đỗ Mãn nhưng là cười khổ lắc đầu.  

             - Biết cái gì? - Âu Dương Thành nhìn qua.  

             - Trước đó Trương Huyền thông qua luyện đan đó có thể thấy được trên người bọn họ xuất hiện đủ loại vấn đề, cho người ta một loại bị lột sạch cảm giác, khiến cho mọi người không ai muốn đặt câu hỏi nữa! - Đỗ Mãn đan sư nói:   

             - Nhưng bây giờ, hắn chẳng những giúp Lâm Mộ đan sư trả lời vấn đề, còn giải quyết tai hoạ ngầm, người ngu đi nữa cũng biết, đó là một sự kỳ ngộ, ai lại không nhào về phía trước chứ?  

             - Thì ra là vậy! - Âu Dương Thành hiểu được, gật đầu.  

             Người có thể biết người khác, nhưng bản thân mình thì lại không biết!  

             Trên người mình có khuyết điểm gì, chắc chắn sẽ không thể nhận ra, nếu như có thể được Trương Huyền giải thích một câu, liền có thể sửa lại thiếu hụt, Luyện đan thuật có thể tiến nhanh hơn!  

             - Đáng tiếc, ta thực sự ngốc, không nên nhận thua sớm như vậy, nếu không hiện tại cũng có thể hỏi ngươi mấy vấn đề chôn giấu trong lòng rất lâu rồi. . .   

             Đỗ Mãn đan sư đau lòng nhức óc, lắc đầu liên tục.  

             Cơ hội tốt như vậy, sao lại có thể bỏ qua chứ?  

             - Nếu bỏ lỡ thì coi như xong, ai bảo ngươi có cơ hội lại không biết quý trọng, nếu ta mà là ngươi, lần làm luận đan công chính này, sẽ làm hết mình, tận tâm tận lực, không có hỏi thăm qua một lần, ngươi nói. . . Các loại luận đan kết thúc, hắn có thể cho ta một cơ hội hay không, để cho ta hỏi hắn hai vấn đề ? Ta cũng có không ít vấn đề. . . - Nói đến đây, ánh mắt Âu Dương Thành cũng lấp lóe, cả người từng đợt kích động.  

             - . . . - Đỗ Mãn đan sư.  

             - . . . - Văn Tuyết.  

             Em gái ngươi, ngươi đường đường là một luyện đan sư nhất tinh trung phẩm, hội trưởng công hội luyện đan sư, lại muốn hỏi một tên học đồ, còn lẽ thẳng khí hùng như thế. . . Còn cái gì mà sẽ làm hết mình, tận tâm tận lực, sao ta không thấy ngươi tận tâm tận lực chút nào hết vậy? Nãy giờ cũng chỉ ngồi ở đây bất động. . .  

             - Được, từng người hỏi đi! - Rất nhanh, Trương Huyền cũng muốn giúp bọn họ hiểu rõ ràng những sai sót của mình, bất đắc dĩ lắc đầu, tiện tay chỉ về một người trong số các đan sư:   

             - Mời ngươi!   

             - Ta ? Quá tốt rồi! – Vị luyện đan sư được Trương Huyền chỉ trúng hưng phấn đến nỗi vội vàng đứng dậy:   

             - Ta thực sự có một vấn đề muốn hỏi thăm, gần đây nhất ta luôn cảm giác giấc ngủ không tốt, một đêm cứ mắc đi tiểu đến bảy, tám lần, tim còn thường xuyên đập nhanh, mơ rất nhiều, ngươi giúp ta nhìn xem, có phải là ta có tật bệnh gì hay không, hoặc là bị người hãm hại, hoặc là. . . Là tiểu thiếp của ta có vấn đề?   

             - . . . - Trương Huyền.  

             - . . . - Đám người.  

             - Khụ khụ, Lưu đan sư, chúng ta đang bàn về chuyện luận đan, không phải đang coi bói, xem bệnh, ngươi chú ý một chút. . . - Âu Dương Thành nhịn không được đứng dậy.  

             - A? Thế nhưng là. . . Đây thật sự là vấn đề của ta a! Ta chỉ muốn hỏi chuyện này. . . - Vị Lưu đan sư này kiên định nói.  

             - Tốt, như vậy đi, ngươi trước luyện đan cho ta xem xem, không chừng ta có thể nhìn ra thứ gì từ trong quá trình luyện đan của ngươi! - Trương Huyền có chút nhức đầu, nhịn không được khoát tay.  

             - Được ! - Vị này Lưu đan sư hưng phấn liên tục gật đầu, vội vàng đi luyện đan.  

             - Ngươi tới đi, ngươi có vấn đề gì? - Đuổi xong gia hỏa này, Trương Huyền nhìn về phía một vị đan sư khác.  

             - Vấn đề của ta rất đơn giản, không vô sỉ giống như vấn đề của Lưu đan sư vậy! - Ngôn từ của vị luyện đan sư này tràn đầy chính nghĩa hừ một tiếng, nói tiếp:   

             - Nữ nhi của ta hai ngày nữa phải xuất giá rồi, muốn gả người tên là Chu Toàn, là từ nơi khác tới, ta đã tốn không ít thời gian để điều tra, nhưng vẫn không tìm thấy tin tức hữu dụng, ngươi có thể giúp ta nhìn xem, tiểu tử này đáng tin không? Nếu như không đáng tin, ta liền hủy bỏ hôn sự này. . ."  

             Vị luyện đan sư này nói đến đây, do dự một chút, mang theo ánh mắt của thăm dò nhìn qua:   

             - Ngươi xem. . . Ta có cần luyện đan cho ngươi xem một chút không?  

             - Phốc! - Trương Huyền suýt chút nữa là phun ra một ngụm máu.  

             Luyện đan, luyện cái đầu ngươi a!  

             Con gái của ngươi phải lập gia đình,  

             Liên quan cái rắm gì đến ta, liên quan đến chuyện luyện đan thế quái nào?  

             Ta đến là để khảo hạch luyện đan sư, đến luận đan, không phải tới coi bói cho các ngươi. . .  

             Lại nói, muốn coi con rể ngươi tốt hay không, ngươi cũng không nói với ta tình hình của con gái ngươi, luyện đan có cái cọng lông gì để trả lời ngươi được?  

             Ngươi thật sự không có giỡn mặt với ta đó chứ?  

             - Tần đan sư, con gái của ngươi xuất giá không có nửa xu liên quan đến chuyện luyện đan, ngươi hỏi Trương Huyền huynh đệ thì có tác dụng gì? Nói đùa cái gì vậy chứ! – Đại thủ của luyện đan sư cuối cùng hất hất lên, hừ một tiếng.  

             - Nhưng ta. . . Bây giờ thật sự rất muốn hỏi vấn đề này. . .  

             Tần đan sư đầy xoắn xuýt.  

             - Muốn hỏi chuyện có liên quan đến luyện đan thì ngươi tiếp tục suy nghĩ đi, hay là để ta tới trước! - Vị luyện đan sư cuối cùng đi lên phía trước mấy bước, đứng ở trước mặt Trương Huyền:   

             - Trương Huyền huynh đệ, nhìn ngươi tuổi tác không lớn, có muốn cưới vợ hay chưa? Ta có cô con gái, quốc sắc thiên hương, có thể gả cho ngươi làm tiểu thiếp, ngươi xem. . . Nếu như không được, cháu gái ta cũng được, a? Nếu như ngươi cảm thấy ta chiếm tiện nghi của ngươi, ta còn có người muội muội và tỷ tỷ. . .   

             - . . . - Trương Huyền.  

             Con mẹ nó ngươi đều đã hơn sáu mươi, sắp xuống đất, muội muội của ngươi, tỷ tỷ. . . Khẩu vị của ta cũng không có nặng như vậy đâu. . .  

             Rất khó khăn mới có thể khiến mọi người ổn định lại tinh thần, hỏi những câu có liên quan đến luyện đan dược.  

             - Vấn đề là của ta, tài liệu chính để luyện chế Giải Độc đan, rõ ràng độc thảo quá mức suy yếu, thường thường chưa đưa đến đan lô liền sẽ hóa thành tro tàn, có phải ta nghĩ sai chỗ nào rồi không?  

             - Rõ ràng độc thảo không chịu được nhiệt độ cao, đây là chuyện mà người người đều biết, trực tiếp ném vào đan lô, tất nhiên sẽ thành tro, trước tiên ngươi có thể dùng bong bóng Tử Dương trước ba ngày, sau đó lại luyện chế, chẳng những có thể đem phát huy công hiệu của loại dược này đến cực hạn, càng sẽ không bị thiêu cháy thành tro. . .   

             - Ta có vấn đề này: lúc luyện chế đan dược thường xuyên cảm thấy khí tức không thuận. . .   

             - Cái này đơn giản. . .   

             . . .  

             Một lần nữa trở lại quỹ đạo, còn lại đơn giản, Trương Huyền dựa vào tri thức cơ bản học được trong Tàng thư khố sơ đẳng cũng có thể giải quyết, thực sự không giải quyết được, liền để đối phương luyện đan, lợi dụng Thiên Đạo thư viện thẩm tra xem thiếu hụt của hắn là gì.  

             Sau nửa canh giờ, rốt cục trả lời xong toàn bộ vấn đề của ba vị luyện đan sư còn lại.  

             - Tốt, mười vị luyện đan sư toàn bộ nhận thua, ta tuyên bố, lần luận đan này, Trương Huyền chiến thắng, từ giờ trở đi, hắn chính là tinh luyện đan sư mới nhất trong công hội luyện đan sư!  

             Luận đan kết thúc, Âu Dương Thành tuyên bố kết quả, đem một cái huy chương có một vì sao và một bộ trường bào đưa tới.  

             - Đây là huy chương luyện đan sư, có cái này cho dù ngươi đi đến bất kỳ công hội luyện đan sư nào mua sắm đan dược, đều có thể được hưởng ưu đãi. . .  

             - Ừ!   

             Trương Huyền tiếp nhận hai món đồ này, tiện tay thu trữ vật giới chỉ vào.  

             Tất cả mọi người suy đoán sau lưng của hắn chắc chắn có đại nhân vật nào đó dạy bảo, đối với việc hắn có trữ vật giới chỉ, cũng không ngoài ý muốn.  


             - Trương Huyền đan sư, ngươi lại suy nghĩ một chút, nếu như tỷ tỷ, muội muội của ta không được, còn có cái cháu gái, cũng chưa kết hôn. . .   

             Trương Huyền lảo đảo một cái, lệ rơi đầy mặt.  

             Cháu của ngươi. . .  

             Cưới xong ngươi lên làm ông cố của ta luôn cũng được rồi đó!