Thời gian như nước, năm tháng cứ như vậy trôi qua, khoảng cách ngày đến Vô Nguyệt thành chỉ còn một năm thời gian.
Hôm nay, Ngạo Thiên thành, trong nghị sự đại điện, tất cả võ Ngạo Thiên thành võ hoàng cường giả đã sớm tụ tập tại đây chuẩn bị nghe lấy Lục Nam phân phó.
Trên chủ vị, Lục Nam hờ hững nhìn đám người một chút sau đó phất tay một cái, một tờ danh sách xuất hiện trước mặt Diệp Thiên Hoành, cái sau hiểu ý lập tức cầm tờ danh sách đọc lên.
“Võ hoàng cường giả sẽ tham gia đến Vô Nguyệt thành:
Thứ nhất Diệp Thiên Hoành, Thứ hai Trần Nhật Nam, Thứ ba Vô Vi trưởng lão, Thứ tư...”
Diệp Thiên Hoành lần lượt đọc tên mười vị võ hoàng, những người được đọc tên nhao nhao đứng lên phía trước nhất, thẳng đến đọc xong người cuối cùng, Diệp Thiên Hoành mới cung kinh cất đi tờ danh sách sau đó đồng dạng đứng chung với chín người còn lại.
“Lần này đi chính là vì ta Ngạo Thiên thành lập tra thanh danh, lần này đi không tránh khỏi sẽ có thương vong nhưng ta đảm bảo sẽ cố gắng hết sức bảo vệ các ngươi tính mạng, ta mong các ngươi sẽ nâng lên Ngạo Thiên thành thanh danh, vì Ngạo Thiên thành kiến tạo công lạo, lần này ai trong các ngươi dành được nhiều công lao nhất ta sẽ ban thưởng cho người đó một bình xung kích võ tông cảnh đan dược cùng mười bình tịnh tiến pháp lực thất phẩm đan dược.”
Lục Nam nói, hắn biết chuyến đi này tính nguy hiểm bởi vậy hắn trực tiếp sử dụng đột phá võ tông cơ duyên làm phần thưởng, tin tưởng đám người này sẽ vì võ tông cơ duyên mà hết sức chiến đấu.
Cho dù trong hoàn cảnh nào, đem tu vi tăng cao một bước cũng là mục tiêu của mọi tu sĩ, cho dù đánh đối phong hiểm nhưng vì đột phá tu vi mọi phong hiểm đều đáng giá.
Quả nhiên như Lục Nam tính toán, mười vị võ hoàng nghe được lần này ban thưởng đột phá võ tông đan dược cùng thất phẩm tịnh tiến pháp lực đan được cả đám trong mắt đều là lửa nóng.
Bọn hắn phần lớn vừa mới gia nhập Ngạo Thiên thành, công lao cùng địa vị không thể so với Diệp Thiên Hoành đám lão thần này, cho dù bình thường tu luyện tài nguyên được cấp phát khá phong phú nhưng muốn đạt đến võ tông cảnh còn cần không biết bao nhiêu năm tháng cùng tài nguyên, lần này ban thưởng tuyệt đối có thể cho bọn hắn tu vi tăng cao, cho dù không thể trở thành võ tông cường giả nhưng đột phá võ hoàng cao giai thậm chí võ hoàng đại viên mãn không phải là không có khả năng.
Cho dù Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam nghe đến Lục Nam ban thưởng trong lòng cũng dân lên một cỗ nhiệt huyết, cho dù bọn hắn là Ngạo Thiên thành khai quốc công thần nhưng không đồng nghĩa với việc bọn hắn có thể đạt đến đột phá võ tông cảnh cơ duyên, dù sao ngoại trừ bọn hắn còn Lưu Chính, Đông Phương Doanh đám người, võ tông phụ trợ đan dược lại không phải rau cải trắng dùng một lần lại thiếu một lần.
Bởi vậy bọn hắn cũng muốn nhân cơ hội này danh chính ngôn thuận lấy về một phần đột phá võ tông cảnh cơ duyên, với bọn hắn tu vi hiện tại chỉ cần nhận được Lục Nam ban thưởng vậy đột phá võ tông cảnh căn bản không khó.
“Được rồi, các ngươi riêng phần mình chuẩn bị đi, mười ngày sau chúng ta sẽ xuất phát đến Vô Nguyệt thành”
Lục Nam nói, lần này đi phong hiểm rất lớn, hắn muốn chính là đám người riêng phần mình chuẩn bị thật tốt như vậy mới trong nguy hiểm an toàn một chút.
“Đúng”
Đám người nhao nhao đáp ứng sau đó lui xuống, mười vị võ hoàng cường giả riêng phần mình chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới.
Lục Nam sau khi rời khỏi đại điện, hắn không trở về bản thân biệt viện mà đi tới Tức Tản tu luyện mật thất.
Nhiều năm tu dưỡng, Tức Tản cảnh giới đã triệt để vững chắc tuy vẫn là võ tông cảnh nhất trọng nhưng khoảng cách đột phá đã không xa, tốc độ này trong võ tông cảnh đã rất nhanh, dù sao Ngạo Thiên thành bây giờ giàu đến chảy mỡ, tài nguyên tu luyện đủ cung cấp Tức Tản đột phá càng cao cảnh giới, đột lại cái khác võ tông muốn đạt đến một bước này phái hao phí nhiều hơn mấy năm thậm chí mấy chục năm thời gian.
“Thanh chủ”
Tức Tản cảm nhận được Lục Nam khí tức, hắn vội đình chỉ tu luyện sau đó đứng dậy đối Lục Nam khom người chào hỏi.
“Ừm, tu luyện đến không tệ, nhanh như vậy đã chuẩn bị đột phá võ tông nhị trọng”
Lục Nam khích lệ nói một câu, Tức Tản tu luyện tốc độ so Lục Nam dự tính phải hơn một hai năm, đây là do căn cơ của hắn không tệ kết hợp với hắn không ngừng cố gắng cùng vô số tài nguyên phụ trợ, tu vi tiến nhanh cũng là bình thường.
“Tất cả đều nhờ có thành chủ dạy bảo”
Tức Tản chân thành nói.
Nếu không có Lục Nam chỉ ra cho hắn nhiều thiếu sót, cho hắn thích hợp công pháp cùng cung cấp nhiều tài nguyên tu luyện, hắn muốn tiến võ tông cảnh cũng muốn hoa mấy trăm năm thời gian.
Nghe được Tức Tản lời nói Lục Nam hơi gật đầu tán dương, không thể không nói ngoại trừ tu vi cao bên ngoài, hắn đối nhân xử thế cũng được Lục Nam thưởng thức.
“Được rồi, hôm nay ta đến đây muôn cùng ngươi thương lượng một chút, Đông Vân vực phía tây đang bị Hắc Nguyên cung tu sĩ chiếm cứ ngươi nghĩ nên giải quyết chuyện này như thế nào?”
Lục Nam đi vào chuyện chính, Hắc Nguyên vực tu sĩ chiếm cứ Đông Vân vực tây bộ, đây là Ngạo Thiên thành tai họa ngầm không thể để chuyện này tiếp tục sảy ra được, Lục Nam đã có phương án nhưng hắn vẫn muốn nghe một chút Tức Tản ý kiến, dù sao hắn sắp đi Vô Nguyệt thành đối kháng thú triều, Ngạo Thiên thành bên này Tức Tản là duy nhất một vị võ tông cường giả.
Nghe được Lục Nam câu hỏi, Tức Tản trầm tư một chút sau đó nói:
“Ta nghĩ rằng phải nhanh chóng diệt trừ bọn hắn tránh cho bọn hắn ngày càng lông hành, ảnh hưởng chúng ta phát triển cũng là để dương chúng ta Ngạo Thiên thành uy danh”
Hắn là người đứng trong ma đạo hiển nhiên là ưa chém giết, theo hắn thấy đám người này đã muốn xâm chiếm Đông Vân vực vậy phải cho bọn hắn thảm trọng đại giới để bọn hắn triệt để từ bỏ đông Đông Vân vực suy nghĩ.
“Ngươi tính toán muốn diệt bọn hắn không sai nhưng ngươi đã từng nghĩ bọn hắn bên trong vẫn còn võ tông cường giả như vậy bên thiệt hại nhiêu hơn là bọn hắn hay là chúng ta?”
Lục Nam hỏi ngược lại, đối diện Tức Tản không biết trả lời như thế nào, đúng vậy a chỉ cần đối phương vẫn có võ tông cường giả kiềm chế hắn vậy bên thua chỉ có bọn hắn Ngạo Thiên thành dù sao hai bên chênh lệch vẫn còn tại đó.
“Việc này trước gác lại, ngươi tăng phái một nhóm nhân thủ bảo hộ những nơi trọng yếu, ngươi đích thân tọa trận nơi trọng yếu nhất tránh cho đối phương tiến thêm, hết thảy đợi ta về rồi tính, còn Ngạo Thiên thành bên này ta đã cử người quản lý, ngươi an tâm tọa trấn biên giới đi, đừng để đối phương tiến thêm”
Lục Nam phân phó nói, đối phương thực lực cường đại, tại không đủ lực lượng đối khoáng trước hắn không muốn cùng đối phương khai chiến, chí ít phải đợi hắn trở về cái đã.
“Cân tuân thành chủ chi lệnh”
Tức Tản khom người nói, Lục Nam phương án đã là tốt nhất rồi, hắn tự thấy cách của mình không bằng làm gì còn dám có ý kiến.
“Được rồi hôm nay nói chuyện đến đây thôi, từ khi đột phá võ tông cảnh ngươi đạo tâm xuất hiện bành trướng, đừng để cái này tiếp tục đối với ngươi tu hành có trở ngại”
Lục Nam vứt một câu nói sau đó biến mất không thấy, để lại Tức Tản một mình suy nghĩ, cuối cùng như đã nhận ra điều gì hắn thở ra một hơi sau đó tiếp tục sếp bằng tu luyện.