Vô Nguyệt thành.
Viêm Hư vương chầm chậm đi đến Lưu Vân trước mặt, tay hắn chầm chậm dơ lên ý đồ một chưởng đem Lưu Vân đánh chết.
“Tiểu tử hôm nay cho dù có thiên vương lão cũng không cứu được ngươi”
Viêm Hư vương lạnh lùng cười nói, dám đối Viêm Hoàng quốc hoàng tử động thủ tội này tuyệt đối là tội chết.
“Hừ thật sao?”
Đột nhiên một giọng nói vang lên.
“Tất nhiên là thật”
“Hử”
Viêm Hư vương theo bản năng trả lời nhưng hắn liền nhận ra không thích hợp.
“Kẻ nào dám xen vào chuyện của ta”
Viêm Hư vương quát to nói.
“Oanh”
Hắn lời nói vừa dứt đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, Viêm Hư vương cơ thể không hiểu thấu bạo tạc ra, hắn thân thể trùng trùng điệp điệp va chạm lên tường phố.
“Viêm huynh”
Nhị thống lĩnh nhìn thấy Viêm Hư vương hạ tràng không nhịn được kinh hô một tiếng, chỉ là hắn không đi đỡ lấy Viêm Hư vương mà cẩn thận quan sát bốn phía, đối phương có thể vô thanh vô thức đánh cho Viêm Hư vương chật vật như thế thực lực tuyệt đối vô cùng kinh khủng.
“Cạch cạch”
Viêm Hư vương từ trong đống gạch vỡ chật vật bò lên, hắn lúc này đã không còn bá đạo dáng dấp mà là một bộ dáng vô cùng chật vật, đầu tóc rối mù, khuôn mặt lấm lem quần áo thì rách rưới ở trước ngực hắn xuất hiện một cái to lớn lỗ thủng, da thịt chỗ đó bị đột thành ra cháy đen, nhìn Viêm Hư vương bộ dáng này đám người cũng đều ánh lên vẻ đồng tinh.
“Kẻ nào dám đôi ta hạ thủ, không sợ Viêm Hoàng quốc lửa dận hay sao?”
Viêm Hư vương trầm giọng quát.
“Oanh”
Hắn vừa nói xong một cỗ cường đại lực lượng đánh thẳng lên người hắn đánh hắn bay thêm mấy chục mét nữa, trong quá trình đó hắn thân thể cũng đụng vào hắn mười bức tường nữa.
“Hừ, ngươi Viêm Hoàng quốc chủ đến đây bản tọa cũng không sợ ngươi một cái tiểu vương gia cũng dám tại đây hô lớn hô nhỏ”
Đột nhiên một giọng nói vang lên, Huệ đại sư toàn thân bạch phát da thịt hồng nhuận toàn thân toát ra một cỗ tiên phong đạo cốt, hắn dạo bước hư không dần dần đến Lưu Vân trước mặt.
“Huệ... Huệ đại sư, tại hạ Hứa Phong xin chào đại sư”
Nhị thống lĩnh nhìn thấy Huệ đại sư xuất hiện vội vàng đi lên bái kiến, Huệ đại sư đã là một chân đạt đến đan tôn cấp bậc đại sư, quan trọng là hắn đã đạt đến cấp bốn mươi chín đỉnh phong tinh thần lực cảnh giới, loại này cường giả không phải hắn một cái võ tông tứ trọng cảnh có thể sánh vai.
Đồng thời nhị thống lĩnh trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc tên này vậy mà cùng Huệ đại sư quen biết, lần này chuyện thật sự khó làm rồi.
Nơi xa Viêm Hư vương dần bay tới, trong mắt cũng vô cùng kinh ngạc cùng nghi hoặc, tên kia võ hoàng thất trọng cảnh giới tiểu tử làm sao cùng Huệ đại sư loại tầng thứ này quen biết.
Mà cửu hoàng tử trong lòng triệt để hỏng bét, hắn vạn vạn không thể ngờ được tên kia không có tên tuổi tiểu tử vậy mà cùng Huệ đại sư quen biết, cái này cho dù phụ hoàng hắn có đến chỉ sợ cũng không làm được gì.
“Lưu Vân hiền đệ ngươi có sao hay không?”
Huệ đại sư không thèm quan tâm nhị thống lĩnh cùng Viêm Hư vương biểu tình, hắn nhanh đến bên cạnh Lưu Vân ân cần hỏi han.
“Ta không sao, ta tại đại sư ra tay cứu giúp”
Lưu Vân khó khăn nói, Viêm Hư vương úp áp vô cùng khủng bố, hắn thân thể kém chút không gánh nổi.
Huệ đại sư kiểm tra cẩn thân Lưu Vân một lượt thân thể sau đó hắn quay mặt nhìn nhị thống lĩnh cùng Viêm Hư vương khuôn mặt cũng dần biến thành âm lãnh lên.
“Hừ, ai cho các ngươi quyền đụng vào ta Huệ Phong huynh đệ tốt, các ngươi có phải sống lâu quá muốn nhanh qua không, có tin hay không ta hôm nay liền trực tiếp giết các ngươi”
Huệ đại sư khuôn mặt đằng đằng sát khí nói, hai tên này dám đối Lưu Vân động thủ, Lưu Vân là ai? Là hắn huynh đệ tốt, quan trọng hơn là Lưu Vân là Lục đại sư đệ tử, kế thừa Lục đại sư đan đạo.
Bất kể thân phận nào hắn tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn chớ nói chi Lưu Vân có cả hai đây.
“Đại sư tha tội a, ta cũng không biết vị này công tử là ngài huynh đệ tốt a, nếu biết cho ta mười lá gan ta cũng không dám đối với vị công tử này bất kính a”
Nhị thống lĩnh trực tiếp quỳ xuống nói, bên cạnh hắn Viêm Hư vương cũng là thành thật quỳ xuống, Huệ đại sư câu nói cung cấp cho bọn hắn rất nhiều thông tin nhất là Lưu Vân thân phận, Huệ đại sư huynh đệ tốt, cái này làm hai người trong lòng kinh ngạc không thôi, một cái võ hoàng thất trọng tiểu tử có thể cùng Huệ đại sư xưng huynh gọi đệ, đối phương thân phận địa vị rốt cuộc cao đến mức nào?
Viêm Hư vương nhìn lấy cửu hoàng tử lúc này ánh mắt tràn đầy tức giận khiến đối diện cửu hoàng tử không nhịn được mà trong lòng phát lạnh, hắn cái bất tranh khí cháu trai này gây ai không gây lại đi gây Huệ đại sư người, mà còn là Huệ đại sư huynh đệ tốt.
Đối diện cửu hoàng tử trọng lòng cũng triệt để hòng, hắn vạn vạn không ngờ tới mình lần này vậy mà đá trúng thiết bản mà còn là cực kỳ cứng rắn loại kia.
“Hừ, tha cho các ngươi hay không là do Lưu hiền đệ quyết định”
Huệ đại sư hừ lạnh nói, dừng một chút hắn quay lại nhìn Lưu Vân nói.
“Lưu hiền đệ ngươi muốn sử lý như thế nào đám người này cứ nói, cho dù ngươi muốn hắn chết ta cũng có thể giúp ngươi giết”
Nói chế chữ giết cuối cùng Huệ đại sư giọng phá lệ băng lãnh, khiến cho nhị thống lĩnh cùng Viêm Hư vương đều cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Từ Huệ đại sư biểu tình đến xem bọn hắn biết đối phương không nói điêu, đối phương tuyệt đối có khả năng giết bọn hắn.
Tuy bọn hắn đều là võ tông cấp bậc cường giả nhưng hoàn toàn không phải một vị tình thần lực cấp 49 cường giả Huệ đại sư so sánh, quan trọng là Huệ đại sư sau lưng đứng lấy Từ đan tôn, tuy nhị thống lĩnh sau lưng cũng đứng lấy một vị tôn giả nhưng cùng Từ đan tôn so sánh khó mà đánh đồng.
Từ đan tôn thân là đan đạo đại sư, giao tiệp rộng rãi nhân mạch chi lớn không phải bình thường tôn giả có thể so sánh, cho dù hôm nay Huệ đại sư giết bọn hắn chuyện này nháo lên Từ đan tôn nhiều lắm xuất ra mấy viên cửu phẩm đan dược liền xong.
Dù sao bọn hắn chết cũng đã chết rồi, có cửu phẩm đan dược làm bồi thường tuyệt đối đầy đủ.
“Chuyện này coi như thôi đi, dù sao hai tên kia cũng chưa kịp làm gì ta, chỉ là tên này cửu hoàng tử tuyệt đối phải chết”
Lưu Vân suy nghĩ một chút nói, hai ngươi kia ngoại trừ Viêm Hư vương dùng uy áp đè ép hắn ra cũng chưa kịp làm gì Lưu Vân cũng không phải loại kia chuyên sát phạt người bởi vậy hắn lựa chọn không làm khó đối phương, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện dù sao đây cũng không phải Ngạo Thiên thành.
Còn Cửu hoàng tử tên này tuyệt đối phải chết.
“Được”
Huệ đại sư không cần suy nghĩ liền đám ứng, mấy cái võ tông tiểu cấp bậc mà thội hắn cho dù giết đối phương thế lực sau lưng cũng không làm được cái gì, giết một tên tiểu tiểu võ hoàng mà thôi so hắn giết con côn trùng không có gì khác nhau.
“Ta giết hắn các ngươi có ý kiến?”
Huệ đại sư nhìn nhị thống lĩnh cùng Viêm Hư hoàng hỏi.
“Tất nhiên không có, tất nhiên không có ý kiến”
Nhị đại nhân cùng Viêm Hư hoàng liên thanh nói, đùa, bọn hắn không bị giết đã là vạn hạnh nào dám quan tâm cửu hoàng tử sống chết.
“Vậy được”
Huệ đại sư gật gật đầu sau đó một chỉ điển ra, cửu hoàng tử trước đầu xuất hiện một cái lỗ lớn chết không thể chết lại.
“Lưu hiền đệ nơi này nhiều người thị phi có hứng thú hay không đến ta thương hội dạo chơi một chút, chúng ta hôm qua nói chuyện còn chưa đủ lát đến ta sẽ kêu người làm tiệc chúng ta vừa ăn uống vừa tiếp tục nói chuyện”
Huệ đại sư đối Lưu Vân nói.
Lưu Vân nghĩ nghĩ một chút cũng là gật đầu đáp ứng, thế là Lưu Vân, Huyền Vận cùng Huệ đại sư ba người khởi thân đến Từ Thiên Long thương hội.
"
"
"
Với tình hình kinh tế như vậy chỉ sợ khó mà duy trì đăng truyện thường xuyên được kính mong cái đạo hữu thông cảm, tại hạ cũng phải làm việc kiếm thêm chút thu nhấp duy trì truyện
() cầu linh thạch cầu mua chương cầu ủng hộ