Thiên Đế Vô Thượng

Chương 159: Lâm Thiên Thành, so đấu kiếm ý (Cầu linh thạch)



Vô Nguyệt thành quảng trường.

Chúng võ tông cường giả đối Kiếm Sinh cùng Lưu Vân hai người nhiệt tình chào hỏi, đối lại Kiếm Sinh cùng Lưu Vân cũng là mỗi cái đáp lại không có lãnh đạm.

“Kiếm Sinh đạo hữu, có hay không hứng thú cùng ta luận bàn một chút”

Đột nhiên một giọng nói vang lên lôi kéo ánh mắt của đám người, người nói là một cái cao ráo thanh niên nhân.

“Ồ hóa ra là Lâm Thiên Thành công tử đệ tử của Thác Dương tôn giả đây mà”

Một vị võ tông cường giả nhận ra được Lâm Thiên Thành thân phận.

Đám người nghe được lời vị kia võ tông cường giả lời nói nhất thời ánh mắt kinh dị lên, Lâm Thiên Thành chính là cái tiểu vực mấy trăm năm nay công nhận đệ nhất thiên tài, được võ tôn cường giả ưu ái thu đồ, hai trăm tuổi chưa đến đã vào võ tông cảnh giới bây giờ là võ tông nhị trọng.

Đám người lại quay sang nhìn Kiếm Sinh, bây giờ thân phận tiểu vực đệ nhất thiên tài chỉ sợ phải nói Kiếm Sinh này, lần này hai người chiến đấu cũng là thiên tài chi tranh a.

Đối diện Lâm Thiên Thành lời nói bất ngờ, Kiếm Sinh chưa thể hiện bất kỳ cảm xúc gì mà chỉ thật sâu nhìn Lâm Thiên Thành một chút.

Lâm Thiên Thành cũng là biết bản thân thất thố bởi vậy chắp tay nói

“Tại hạ là Thác Dương tôn giả tọa hạ thập đệ tử Lâm Thiên Thành, ta rất tích giao đấu kết giao bằng hữu lần này là sớm nghe Kiếm Sinh đạo hữu đại danh mà tới mong muốn cùng đạo hữu so tài vài chiêu mong đạo hữu đừng từ chối”

Kiếm Sinh nghe xong cũng hiểu ra được vấn đề, tên này chắc hắn là một tên chiến đấu cuồng ma, chắc lúc nãy nghe được đám người nghị luận về hắn nên mới chạy đến đây khiêu chiến, còn về sớm nghe đại danh, Kiếm Sinh tin tên này mới là quỷ, hắn rất ít khi ra ngoài làm sao có đại danh truyền đi cơ chứ.

“Lâm tiểu hữu, ta thấy luận bàn vậy thôi đi, hôm nay chúng ta đến đây để bàn cách đối phó vạn năm thú triều, nếu hai người tỉ thí làm trễ nãi những tôn giả kia công việc tựu không hay đâu”

Huệ Phong đứng ra nói đỡ cho Kiếm Sinh.

“Huệ đại sư nói vậy là không đúng rồi, chúng ta chỉ là luận bàn mà thôi không có thật sự đánh nhau điểm đến là dừng làm sao có thể làm trễ nãi tôn giả công việc được, với lại nhiều vị tôn giả còn chưa đến chúng ta còn phải đợi một lúc lâu đây”

Lâm Thiên Thành nói, hắn vẫn chưa có ý định từ bỏ ý đồ.

“Đã Lâm đạo hữu muốn luận bàn vậy tại hạ xin bồi tiếp, như vậy đi chúng ta hai người xuất xử một chiêu thắng thua liền một chiêu này quyết định”

Kiếm Sinh nói, hắn đã nhận ra Lâm Thiên Thành này là một tên chiến đấu cuồng ma, các tốt nhất để giải quyết loại người này chính là đánh đến hắn sợ mới thôi.

“Kiếm Sinh tiểu hữu Lâm Thiên Thành này thiên tư xác thực rất cao chiến lực cũng rất mạnh ngươi phải cân nhắc cho kỹ”

Huệ Phong quan tâm nói, Lâm Thiên Nam này danh tiếng tại tiểu vực rất lớn, thành danh gần trăm năm, Kiếm Sinh dù sao cũng mới đột phá võ tông cảnh không lâu Huệ Phong thật lo lắng cho đối phương.

“Đai sư không cần lo lắng, ta có nắm chắc”

Kiếm Sinh đối Huệ Phong cười nói.

“Đúng vậy Huệ huynh người không cần lo lắng cho đại sư huynh ta, có lo thì phải lo cho tên kia kìa”

Một bên Lưu Vân cũng là cười thần bí nói, Kiếm Sinh thực lực hắn nhưng là hiểu rõ, lúc trước hắn từng muốn cùng Kiếm Sinh luyện bàn cuối cùng kết quả đây, tuy Kiếm Sinh đã áp chế cảnh giới nhưng vẫn thoải mái nghiền ép hắn.

Đúng là nghiền ép, tại cùng cảnh giới Lưu Vân căn bản không làm gì được đối phương hoàn toàn bị đè lên đánh, trận tỉ thí đó hắn thua rất thảm, không có cách Kiếm Sinh kiếm ý quả thật quá khủng bố.

Mà Huệ Phong nghe được Lưu Vân lời khuyên câu nói lên đến miệng lại bị hắn nuốt trở về, hắn biết mình là khuyên không nổi.

“Haha Kiếm Sinh đạo hữu quả nhiên là một người sản khoái, một chiêu thì một chiêu, mời”

Lâm Thiên Thành cười sản khoái nói sau đó làm một thủ hiệu mời.

Kiếm Sinh khẽ gật đầu một tiếng hai người xa xa đối lập nhau.

Lưu Vân nhìn Lâm Thiên Nam trong lòng không hiểu thấu xuất hiên vui vẻ, hắn thật sự là bị Kiếm Sinh hành cho quá thảm bây giờ xuất hiện một tên muốn đến ăn đòn hắn không vui sao được chứ.

“Kiếm Sinh đạo hữu, ta dù sao tu vi cũng cao hơn ngươi một cái tiểu cảnh giới, như vậy đi để công bằng ta sẽ đè ép tu vi xuống võ tông nhất trọng”

Lầm Thiên Thành nói, hắn tu vi cao hơn đối phương có thắng cũng không vẻ vang gì.

“Không cần đâu”

Đối diện Kiếm Sinh hờ hững nói, hắn cũng rất muốn biết bản thân thực lực bây giờ đã đạt đến bước nào.

“Ngươi đang khi nhục ta”

Lầm Thiên Thành khuôn mặt mỉm cười biến mất khôgn còn lại chút gì, tại hắn xem ra Kiếm Sinh đây là đang khi nhục hắn.

Chỉ là không đợi Lầm Thiên Thành có hành động gì, Kiêm Sinh đã đưa tay nhất chỉ, một cỗ cực kỳ cường hoành kiếm ý thẳng hướng Lâm Thiên Thành mà tới.

Cảm giác được cỗ kia rét lạnh kiếm ý, Lâm Thiên Thành cũng vôi xuất chiêu ngăn cản, hắn trên thân khí tức toàn bộ bộc phát tạo thành vô số linh lực bình chướng không ngừng thủ hộ toàn thân, đồng thời một cỗ cường hoành kiếm ý cũng trên người hắn tản mát ra cùng Kiếm Sinh kiếm ý đối đầu.

“Thật cường đại kiếm ý”

Vây xem chúng võ tông cường giả đều cảm thấy kinh ngạc, Kiếm Sinh cùng Lâm Thiên Thành sử dụng kiếm ý đã vượt quá bọn hắn bản thân cảnh giới nên có, đây chính là các tiểu vực hai đại thiên kiêu.

Theo thời gian dân trôi qua, Kiếm Sinh kiếm ý dần đè ép Lâm Thiên Thành kiếm ý, đối diện Lâm Thiên Thành cũng không dễ dàng chịu thua như vậy, hắn cố gắng hết sức hòng tìm thời cơ lật lại thế cờ.

“Nên dừng ở đây thôi”

Kiếm Sinh nhàn nhạt nói, đồng thời bản thân hắn cũng tỏa ra một cỗ kinh người kiếm ý, cỗ kia phải mạnh hơn Lâm Thiên Thành kiếm ý gấp mấy lần.

“Tốt cường hoành kiếm ý”

Vây xem đám võ tông cường giả không khỏi hoảng hốt, Kiếm Sinh cỗ kiếm ý này không khỏi quá mạnh một điểm, bọn hắn cảm giác bản thân đối mặt không phải mới trăm tuổi đầu thiếu niên kiếm ý mà là mấy trăm mấy ngàn năm lão quái vật kiếm ý, cho dù là những cái kia võ tôn cường giả cũng đang chú ý đến trên sân giao chiến, hiển nhiên Kiếm Sinh kiếm ý làm kinh đến bọn hắn.

Mà thân là kẻ hứng chịu Lâm Thiên Thành giờ phút này cảm thấy như rơi vào cửu u địa ngục động dạng, hắn hoảng sợ phát hiện bản thân muốn động nhưng căn bản không động đậy được, vô số sợi kiếm khí mang theo lạnh buốt kiếm chi ý cảnh không ngừng xuyên qua thân thể hắn từ từ gặm nhấm hắn.

“Lâm đạo hữu ngươi thua rồi”

Đột nhiên Kiếm Sinh giọng nói khiến Lâm Thiên Thành hoàn hồn tỉnh lại, lúc này hắn toàn thân đang còn run rẩy, mồ hôi chảy ra như tắm, trong lòng đối với Kiếm Sinh xuất hiện không hiểu hoảng sợ.

Mà đối diện Kiếm Sinh vẫn là phong kinh vân đạm đứng ở đó, không có quá nhiều biểu lộ.

Một bên Lưu Vân thì cảm thấy vô cùng vui vẻ, cuối cùng cũng có kẻ theo chân hắn bị đại sư huynh ngược, hắn không vui sao được chứ.

Trên sân, Lâm Thiên Thành lúc này mới hoàn hồn lại được, nghĩ đến cảm giác lúc này hắn tâm đều cảm thấy sợ hãi.

“Đa tạ Kiếm đạo hữu thủ hạ lưu tình”

Lâm Thiên Thành đối Kiếm Sinh chắp tay nói, nếu không phải lúc này Kiếm Sinh kịp thời dừng tay hắn đạo tâm đã sớm sụp đổ, đạo đồ cũng theo đó không còn.

“Luận bàn mà thôi, Lâm đạo hữu đừng để trong lòng”

Kiếm Sinh khách khí nói, đã là so chiêu hắn tự nhiên sẽ không hạ sát thủ nếu không Lâm Thiên Thành sẽ không thua đơn giản như vậy.