Thiên Đế Vô Thượng

Chương 166: Lục Nam thực lực cường đại



Vô Nguyệt thành, thuộc về Ngạo Thiên thành biệt viện.

Vốn vẫn luôn đóng chặt mấy tháng qua mật thất đột nhiên mở ra, một vị phiêu diêu xuất trần nam tử từ tốn từ trong mật thất đi ra, người này không phải ai khác chính là Lục Nam.

Mấy năm bế quan tu luyện, phục dụng nhiều viên Dưỡng Huyệt Thiên Linh đan Lục Nam bây giờ thực lực cường đại hơn so với trước kia rất nhiều, thình lình đạt đến võ hoàng cảnh đại viên mãn, khoảng cách võ tông cảnh chỉ còn một đường.

Không những thế, hắn thân thể cường độ được đề bạt mấy cái cấp độ, thể phách không thu gì võ tôn cường giả thậm chí càng mạng.

Tinh thần lực cũng đạt đến cấp 46 đỉnh phong, đây xem như niềm vui ngoài ý muốn bởi mấy tháng qua Lục Nam không có tu luyện tinh thần lực, chỉ là tu vi của hắn tích tiến dẫn đến tinh thần lực cũng tăng trưởng theo.

Thoáng cảm nhận bản thân cường đại lực lượng, Lục Nam không khỏi hài lòng nhẹ gật đầu, không thể không nói Dưỡng Huyết Thiên Linh đan dược lực cùng huyết khí rất lớn, chỉ mấy tháng liền giúp Lục Nam đề thăng được nhiều như vậy.

Thoáng cảm nhận bản thân qua đi, Lục Nam liền khởi thân đi ra bên ngoài thành, hắn đã sớm cảm nhận được bên ngoài thành truyền đến từng tiếng chém giết hiển nhiên vạn năm thú triều đã sớm bộc phát.

Vô Nguyệt thành bên ngoài.

Bên ngoài thành bây giờ chiến sự đã sớm bộc phát vô cùng thảm liệt, yêu thú không quan trọng sống chết liên tục không ngừng lao đầu công kích hộ thành trận pháp.

Nhân tộc chúng tu sĩ gồng mình chống lại thú triều nhưng là số lượng thật sự quá nhiều gấp mấy chục thậm chí mấy trăm lần nhân tộc số lượng quá nhiều muốn giết liền giết không hết, yêu thú không ngừng công kích cuối cùng nhân tộc tu sĩ cũng không chịu đựng nổi, trận pháp bị phá tu sĩ liền bị yêu thú ăn thịt.

Nhân tộc đúng là có trận pháp, có chiến trận phụ trợ chiến lực mạnh hơn yêu thú rất nhiều nhưng về mặt số lượng đây căn bản là nghiền ép nước chảy đá mòn trận pháp có cường đại hơn nữa cuối cũng vẫn sẽ bị phá.

Trận pháp bắt đầu bị phá, nhân tộc chúng tu sĩ nhất thời xuất hiện rối loạn yêu thú nhân thấy điều này càng phát cuồng bạo công kích nhân tộc một bên tử thương ngày càng thảm trọng.

Trên cao, Võ Huyền tôn giả một mình đối chiến bốn tôn võ tôn cảnh yêu thú, hắn lấy một địch bốn không hề rơi vào thế hạ phong nhưng cũng chỉ thế thôi hắn không rơi vào thế hạ phong nhưng cũng không thoát thân ra được muốn cứu trợ bên dưới tu sĩ nhưng lực bất tòng tâm.

“Kiệt kiệt kiệt, Võ Huyền tôn giả quả nhiên danh bất hư truyền, chiến lực quả nhiên kinh người nhưng ngươi cường đại hơn nữa cũng có thể làm được gì sao?”

Một giọng cười quái dị vang lên, kẻ nói cầu này là một tôn không lồ bạch sắc cự hùng, này cự hùng có võ tôn đỉnh phong tu vi hung danh hiển hách được xưng là Bạc Hùng yêu tôn.

“Bạch Hùng, ngươi cũng coi như là chúa tể một phương sao lại còn dẫn suất yêu thú công kích chúng ta nhân tộc địa bàn cơ chứ, chúng ta nhân tộc địa bàn nhưng căn bản không bằng các ngươi yêu tộc địa bàn một phần tư”

Võ Huyền tôn giả trầm giọng nói.

“Hừ, đây chính là tổ truyền, là sứ mệnh ngươi có hiểu không, hôm nay dù nói thế nào các ngươi nhân tộc cũng sẽ không giữ được”

Bạc Hùng yêu tôn trầm giọng nói, đây là bọn hắn tổ truyền được truyền thừa nhiều đời đò là chiến hết nhân tộc địa bàn, ăn hết nhân tộc, là không biết bao nhiêu tuế nguyệt qua hai tộc nhân yêu huyết hải thâm cừu, không có đúng sai chỉ có sống chết.

“Hừ, ngươi muốn chiếm Vô Nguyệt thành còn phải xem bản thân các ngươi có đủ bản lĩnh hay không”

Võ Huyền tôn giả hừ lạnh một tiếng tiếp tục lao vào vòng chiến.

Trên tường thành.

Lưu Vân lúc này đang đứng tại trên tường thành nhìn lấy bên dưới chiến sự, nhân tộc một bên đang không ngừng bị yêu thú cắn xé trong lòng vô cùng lo lắng.

Hắn là bát phẩm luyện đan sư bởi vậy không cần tham chiến nhưng chiến sư diễn ra càng ngày càng không khả quan hắn trong lòng cũng rất nôn nóng.

Lưu Vân muốn xuống cùng chiến đấu chống lại thú triều nhưng hắn biết bản thân bây giờ dù có xuống cũng không làm được gì.

“Ngươi sao bây giờ vẫn chỉ có võ hoàng thất trọng, đại sư huynh của ngươi đâu rồi”

Đang lúc Lưu Vân không biết làm sao, đột nhiên một giọng nói vang lên khiến hắn giật này mình, Lưu Vân theo giọng nói phương hướng nhìn lại Lục Nam không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh hắn.

“Sư tôn”

Lưu Vân nhìn thấy Lục Nam thì vui mừng quá đỗi, hắn vội cho Lục Nam hành lễ sau đó tỉ mỉ nói những truyện vừa qua.

Nghe được Lưu Vân lời nói, Lục Nam lông mày níu chặt hắn ẩn ẩn cảm giác có âm mưu to lớn trong này.

“Được rồi, chuyện này vi sư đã biết, ngươi cứ an tâm ở đây luyện đan đi còn lại giao cho vi sư”

Lục Nam nói một câu sau đó biến mất không thấy gì nữa, Lưu Vân lúc này tảng đá trong lòng rốt cuộc đặt xuống, tuy không biết sư tôn thực lực đến như thế nào nhưng đủ truyện đã trải qua hắn đối với Lục Nam là có lòng tin tuyệt đối.

Chiến trường.

Lúc này trên chiến trường tiếng chém giết, tiếng chiêu thức va chạm không ngừng vang lên.

Võ tông cảnh nhân tộc tu sĩ phải đối đầu ít nhất hai tôn cùng giai yêu thú, tuy chúng tu sĩ đều có rất nhiều chiêu số, pháp bảo bí pháp nhưng vẫn khó mà chống lại.

“Oanh”

Một vị võ tông thất trọng cường giả bị hai con võ tông thất trọng yêu thú oanh bay ngược về sau, hắn vừa định trụ thân hình, một con cự tượng đã tại phía sau hắn lao tới, tên kia võ tông thất trọng chỉ cảm thấy trong lòng một trận băng hàn hắn biết mình trốn không thoái.

Tên kia võ tông thất trọng chỉ vô ý thức lấy tay che mắt, hắn trong lòng đã chấp nhận cái chết, đột nhiên một bóng người quỷ dị chắn trước mắt hắn, tên kia võ tông thất trọng chưa kịp nói gì bóng đen kia đã dơ tay đấm về phía con kia cự tượng.

“Oanh”

Một đấm này đánh về phía cự tượng trực tiếp đem cự tượng đầu lâu đánh nát, thân hình nó như một tòa núi rơi thẳng xuống đất.

Vốn đáng lao đến hai con võ tông cảnh yêu thú thấy cảnh này nhao nhao định trụ thân hình chúng nhận thức đến đối phương thực lực đáng sợ muốn rút đi, nhưng hai đạo sắc bén kiếm quang lóe lên trực tiếp đem hai con yêu thú đầu chặt đứt.

“Chuyện này, chuyện này”

Tên kia võ tông thất trọng thân hình cứng nhắc không ngừng lắp lại hai chữ “chuyện này”, hắn thấy cái gì? Chỉ chớp mắt ba tôn võ tông thất trọng yêu thú bị giết rồi, tất cả diễn ra quá nhanh nhanh đến hắn một vị võ tông thất trọng đều nhìn không rõ.

“Nơi này có ta lo liệu, ngươi đi giúp những người khác đi”

Bóng đen vứt xuống một câu sau đó liền biến mất không thấy chỉ để lại tên kia võ tông thất trọng đang còn đứng thất thần.

Tại võ tông cảnh chiến trường những sự việc như vậy không ngừng diễn ra, mỗi lần bóng đen xuất hiện lại có nhiều con đại yêu bị chém giết khiến chiến sự dẫn nghiên lại về phía nhân tộc một bên.

“Xuy”

Ba đạo kiếm khí trực tiếp đem ba con võ tông cảnh yêu thú chém giết, Lục Nam từ trong chỗ tối đi ra, hiển nhiên bóng đen xuất hiện trên chiến trường chém giết yêu thú chính là hắn không phải ai khác.

Lục Nam lấy sức một mình chỉ hoa mấy canh giờ liền chém giết gần trăm tôn võ tông cảnh yêu thú, tuy yêu thú số lượng còn rất nhiều nhưng đột nhiên mất đi nhiều như vậy chiến lực yêu thú một bên chiến lực cũng hạ thấp không ít.

Lại một kiếm chém giết một con võ tông cảnh ngũ trọng yêu thú sau khi, Lục Nam lúc này nhìn lên trên cao nơi đó võ tôn cảnh nhân tộc đang cũng võ tôn cảnh yêu thú giao chiến, nhìn một lúc, Lục Nam liền tiềm ẩn vào trong bóng tối, hắn dần hướng võ tôn cảnh chiến trường mà đi, chỉ có diệt sát càng nhiều võ tôn cảnh yêu thú mới có thể nhanh chóng chấm dứt chiến sự này.

Võ tôn cảnh chiến trường.

Từ Thiên Long đang một mình đối đầu hai con hình thể to lớn yêu thú, vây công hắn là một tôn Tật Phong Kiếm Xí hổ cùng một tôn Cửu Huyền Ba Xà.

Từ Thiên Long trên tay cầm lấy một cái hình tam giác trận bàn, hắn không ngừng điều khiến trận bàn chống lại yêu thú nhưng là hai tôn này yêu thú thực lực đều rất mạnh khiến Từ Thiên Long phải vất vả ứng đối.

“Oanh”

Đang lúc hai tôn yêu thú điên cuồng công kích trận pháp, một đạo kiếm mang không biết từ đâu xuất hiện đánh thẳng vào Cửu Huyền Ba Xà trên lưng, đạo kiếm sắc bén khiến phần lưng của nó xuất hiện một đạo to lớn vết thương, Cửu Huyền Ba Xà bị lực lượng phản chấn bay ra xa, Lục Nam từ hư không điềm nhiên xuất hiện.