Thiên Đế Vô Thượng

Chương 289: Cửu Thiên thần lôi, chính thức thành võ tôn (Cầu cất trữ cầu nguyệt phiếu)



Lôi trì.

Cửu thiên thần lôi hóa thành một đầu màu vàng phượng hoàng man theo hủy diệt uy thế lao xuống.

“Oanh”

Một tiếng oanh minh vang lên, lôi phượng va chạm vào chiếc thuẫn bài đầu tiên, chưa đầy một hơi thở thuẫn bài liền bị phá diệt.

“Oanh”

Lôi phượng nhanh chóng va chạm vào thuẫn bài thứ hai, vẫn là chưa đầy một hơi thở thời gian thuẫn bài cũng bí phá diệt.

“Oanh”

Đến lượt chiếc thuẫn bài thứ ba, lần này nó kiên trì được lâu hơn nhưng sau một hơi thời gian cũng bị lôi phượng phá hủy.

Lôi phượng thế không thể đỡ hướng thảng lam liên mà đi.

“Oanh”

Chỉ nghe một tiếng to lớn oanh minh vang lên, lôi phượng đánh thẳng vào lam liên, nhất thời khí lãng cuồn cuộn quét sạch bốn phía.

Lấy hỏa liên làm trung tâm hình thành một đầu mấy trăm mẫu màu vàng lôi hồ, hủy diệt khí tức không ngừng lan tràn.

“Thật cường đại lôi điện chi lực”

Ngạo Thiên thành nhìn thấy lôi điện hải dương trong lòng không khỏi cảm thán, cửu thiên thần lôi quả nhiên danh bất hư truyền.

Đồng thời bọn hắn trong lòng đều vô cùng lo lắng, thành chủ có thể hay không gánh vác được cửu thiên thần lôi.

Kiếm Sinh, Lưu Vân đứng ở trước nhất, bọn hắn ánh mắt tràn đầy lo lắng nhìn về lôi điện hải dương trung tâm, chỉ là mặc kệ bọn hắn như thế nào nhìn lại cũng không bắt được Lục Nam thân ảnh, chỉ có màu vàng lôi hồ.

Không biết qua bao lâu, trên trời lôi vân bắt đầu tiêu tán, cũng không biết là lôi kiếp đã kết thúc hay Lục Nam đã chết nữa.

Kiếm Sinh, Lưu Vân cùng một đám Ngạo Thiên thành cao thủ muốn tiến lên dò xét nhưng cửu thiên thần lôi uy lực quá mạnh, cho dù là lôi điện hải dương cũng không phải nơi bọn hắn có thể tiến đến, cho dù là Tức Tản cũng chỉ có thể đi qua mấy chục trượng cuối cùng vẫn lựa chọn rút lui,

Đám người căn bản không thể tiến vào chỉ có thể ở bên cạnh ngưng trọng nhìn xem.

Không biết qua bao lâu, đột nhiên tại trong tâm lôi hải xuất hiện nho nhỏ ba động, tiếp theo ba động ngày càng lớn từ bên dưới lôi hồ trồi bên một bông lam liên.

Lam liên tựa như từ dưới lôi hải mọc ra vậy, hình thế của nó căn bản không thể so với lôi hải nhưng màu sắc của nó lại quá nội bật trên nền vàng của lôi hải, lam liên tựa như một điểm chấm phá cho lôi hải đơn điệu vậy.

Lấy lam liên làm trung tâm, vô số hỏa diễm màu xanh bắt đầu lan tràn bên trên lôi hải, theo đó vô số lá sen mắt đầu mọc lên, lam liên cũng ngày càng to lớn.

Cuối cùng liên hoa nở rộng mà ra, từ trong liên một bòng người dần dần đi ra, hắn trên mang trên mình khí tức xuất trần, toàn thân áo trắng khuôn mặt tuấn lãng nhìn như một vị thần tiên hạ phàm vậy.

“Sư tôn (Thành chủ) quá tốt rồi”

Ngạo Thiên thành đám người nhìn thấy đạo thân ảnh kia thì nhất thời mừng rỡ đến phát khóc, đúng vậy thân ảnh kia không phải ai khác chính là Lục Nam.

Lục Nam đi ra khỏi liên hoa, hắn cũng không dừng lại mà phóng thẳng lên trên không sau đó ngồi sếp bằng lấy.

Xung quanh linh khí tựa như gặp dẫn dắt đồng dạng tựa như thủy triều tràn về phía Lục Nam bị thân thể của hắn hấp thu.

Khủng bố linh khí tạo thành một vòng xoáy linh khí rộng đến trăm dặm bao vây lấy Lục Nam, Ngạo Thiên thành linh khí nháy mắt mỏng manh rất nhiều, không những thế xung quanh mấy trăm dặm khu vực linh khí cũng bắt đầu hướng hắn lao tới.

“Nhiều nhiều linh khí quá”

Diệp Thiên Hoành nhìn thấy như thủy triều linh khí, thì khôi khỏi líu lưỡi, không chỉ có hắn tất cả những người ở đây đều như vậy, Lục Nam dẫn động thiên địa linh khí quá thật quá nhiều nhiều đến bọn hắn không thể tưởng tượng nổi.

“Tức hộ pháp người từng thánh chuyện như thế này chưa”

Thác Dương tôn giả nhìn chóng chọc vòng xoáy linh khí sau đó quay sang hỏi Tức Tản hộ pháp.

“Ngươi còn chưa thấy bao giờ nói chi đến ta đây”

Tức Tản hộ pháp lườm Thác Dương tôn giả một cái nói.

Lục Nam ngồi sếp bằng trên không trung, âm dương thần thể được triển khai ở mức cao nhất vô số linh khí tràn vào cơ thể hắn bị hắn hấp thu luyện hóa thành linh lực sau đó tràn vào thượng đan điền bên trong linh hải.

Theo thời gian dầu trôi qua, linh hải của hắn dần được lấp đầy, hắn khí tức cũng dần được nâng cao.

Không biết qua bao lâu Lục Nam rốt cuộc đem linh lực đổ đầy linh hải, khí tức trên thân hắn cũng mạnh mẽ lên rất nhiều, bây giờ hắn mới chân chính trở thành võ tôn cường giả.

Để đổ đầy thượng đan điền bên trong linh hải hắn hập thụ linh khí cực kỳ nhiều trực tiếp đem Ngạo Thiên thành linh khí hấp thu hầu như không còn không những thế xung quanh năm trăm dặm linh khí cũng bị hắn hấp thu hầu như không còn.

Ngạo Thiên thành linh khí bị hấp thu hầu hết nhưng hắn cũng không lo lắng, chỉ chốc lại hai đại tiên thiên linh mạch điên cuồng tràn ra linh khí bù đắp linh khí đã mất, tuy không thể so với lúc trước nhưng chỉ cần thời gian nó liền có thể hồi phục lại như cũ.

Lục Nam mở mắt ra, hắn thoáng cảm nhận bản thân mang đến cường đại lực lượng, khóe miệng không nhịn được vểnh lên.

Một ngàn trượng linh hải có thể dung nhập quá nhiều linh lực, bây giờ hắn cảm thấy toàn thân đều là năng lượng.

Lục Nam ước lượng một chút bản thân thực lực, chỉ sợ đã không thu võ tôn đỉnh phong chi cảnh, thậm chí càng cao, muốn biết đến mức nào sợ phải chiến đấu mới biết được.

Quen thuộc xong bản thân lực lượng, Lục Nam lóe lên một cái xuất hiện tại đám người trước mặt.

“Chúc mừng sư tôn (Thành chủ) tu vi gia tăng một bước”

Kiếm Sinh, Lưu Vân cùng đám Ngạo Thiên thành cường giả đồng thời khom người nói.

Bọn hắn trong lòng đến bây giờ còn vô cùng rung động, thành chủ không chỉ có thể hấp thu tất cả Ngạo Thiên thành linh khí còn hấp thu thêm mấy trăm dặm linh khí, thành chủ quả thật là thần nhân.

Nhất thời đám người trong lòng kính trọng đối với Lục Nam được đẩy lên đỉnh điểm.

“Được rồi không cần đa lễ, trong thành linh khí đột nhiên biết mất tất nhiên sẽ khiến trong thành tu sĩ hoảng loạn, Võ Dương, Sinh nhi hai người các ngươi nhanh chóng trở về ổn định thế cục đi”

Lục Nam khoát tay một cái nói, trong thành liên khí đột nhiên biến mất chỉ sợ lúc này trong thành đã sớm loạn thành một bầy rồi.

“Vâng”

Kiếm Sinh cùng Võ Du đại trưởng lão đồng loạt khom người nói, tiếp theo hai người dẫn theo số đông cường giả trở về Ngạo Thiên thành ổn định thế cục.

“Nơi này đã trở thành cửu thiên thần lôi lôi hồ rồi, các ngươi có thể để trong thành tinh anh đến đây tu luyện, đồng thời thiết lấp cường đại trận pháp bảo vệ xung quanh, còn về Huyền Giao ngươi cũng có thể tại trên mặt hồ tu luyện đồng thời nếm thử hấp thu cửu thiên thần lôi, nghi nhớ chưa thể hoàn toàn quen thuộc tuyệt không được đi vào lôi hồ chỗ sâu”

Lục Nam phân phó nói, nói đến nữa câu sau là nói cho Huyền Giao, cửu thiên thần lôi cũng không phải bình thường thần lôi nó mang theo năng lượng hủy diệt to lớn, cho dù là Huyền Giao nếu bị phản phệ cũng sẽ chết không nghi ngờ.

“Vâng”

Đám người trăm miệng một lời đáp ứng.

Trong lòng bọn hắn lúc này vô cùng kích động, cửu thiên thần lôi không phải bình thường lôi điện có thể so sánh theo sách cổ ghi chép nó có thể giúp người ta thoát thai hoán cốt, nếu có thể tu luyện ở đây thời gian dài có thể nâng cao căn cơ tương lai sẽ đi được càng xa.

“Được rồi, chuyện còn lại liền giao cho các ngươi, ta cần trở về bế quan”

Lục Nam phân phó một tiếng sau đó thân hình lóe lên rồi biến mất.

“Cung tiễn thành chủ”

Đám người trăm miệng một lời nói.

Lục Nam tốc độ rất nhanh, chớp mắt đã trở về bản thân biệt viện, hắn không lựa chọn bế quan ngay mà đi xem một lần Mộc Thiên.

Mười mấy năm trước tiểu tử này đã đạp vào tu hành, bây giờ đã đột phá võ vương tam trọng cảnh giới.

Hơn hai mươi tuổi võ vương cảnh, tốc độ tu luyện như vậy đã rất nhanh.

Đây một phần nguyên nhân là Mộc Thiên thiên phú không tệ, tuy không bằng Kiếm Sinh cùng Lưu Vân nhưng vẫn được tính nhất lưu, nguyên nhân quan trọng nhất chính là Ngạo Thiên thành hoàn cảnh tu luyện thất sự quá tốt.

Mộc Thiên thân là Lục Nam đệ tử, nó được hưởng tài nguyên càng là không phải nói, dưới tình huống tốt như vậy một con heo cũng có thể dần bồi dưỡng thành cường giả, nói chi là một thiên kiêu đây.

Lục Nam đi đên nơi Mộc Thiên tu hành, không cần phải nói cùng biết cái sau kích động như thế nào, hai sư đồ hàn huyên tâm sự một lát, Lục Nam thuận tiện truyền cho Mộc Thiên một bộ công pháp lúc này mới trở về bản thân mật thất bắt đầu bế quan vữa chắc cảnh giới.