Thiên Đế Vô Thượng

Chương 307: Mộc Thiên rời đi



Ngạo Thiên thành, Lục Nam biệt viện.

Kiếm Sinh sau khi báo cáo xong trong thành tình hình gần đây Lục Nam liền để cho hắn lui ra ngoài, hiện trường chỉ còn lại Lục Nam cùng Mộc Thiên hai người.

“Nói đi, có chuyện gì muốn nói với vi sư”

Lục Nam nhìn Mộc Thiên điềm đạm hỏi, từ lúc đến đây đến bây giờ Mộc Thiên nhiều lần muốn nói lại thôi.

Đối diện Mộc Thiên nghe được Lục Nam lời nói thì quỳ thọt xuống, sau đó đối Lục Nam dập đầu ba cái lúc này mới nói

“Bẩm sư tôn, Thiên nhi có thù tại thân bởi vậy ta muốn xin sư tôn cho phép ta rời khỏi Ngạo Thiên thành một đoạn thời gian chờ báo xong thù Thiên nhi tất sẽ trở về báo đáp sư tôn”

Mộc Thiên đôi mắt dưng dưng nói.

Mấy chục năm qua hắn tại Ngạo Thiên thành tu luyện nhưng hắn chưa từng quên ngày hôm đó cha hắn đã vì mẹ con hắn mà ở lại như thế nào, mẹ hắn vì bảo vệ hắn mà bị giết như thế nào.

Chuyện này luôn đặt tại hắn trong lòng, bây giờ hắn đã có thực lực võ tông cảnh, hắn muốn báo thù cho cha mẹ hắn.

Vốn ngay lúc đột phá võ tông hắn đã muốn rời khỏi nhưng lúc đó Lục Nam còn chưa xuất quan hắn cũng không thể đi mà không từ biệt sư tôn.

Bây giờ Lục Nam đã xuất quan hắn cũng nến rời khỏi.

Mà Lục Nam nghe được Mộc Thiên lời nói, hắn không vội đáp lại mà thật sâu nhìn Mộc Thiên một chút.

Cuối cùng hắn ung dung thở dài một hơi, hắn biết chuyện này đối với Mộc Thiên tới nói chính là nút thắt trong lòng, chỉ có báo thù đối phương mới có thể thật tốt tu hành, nếu không cho dù sau này hắn có tu luyện đến càng cao cảnh giới nhưng sớm muốn chuyện này cũng trở thành tâm ma của hắn.

“Ngươi có biết kẻ ngươi muốn báo thù chính là Mộc Khoa thánh địa, đối phương thế lực mạnh hơn chúng ta rất nhiều, ngươi việc làm này có thể sẽ đem đến cho Ngạo Thiên thành nguy cơ diệt môn”

Lục Nam từ từ nói.

Mấy năm nay hắn cũng lưu ý qua Mộc Khoa thánh địa, đây là một thế lực lâu đời trong tông có ba vị thánh cảnh, thậm chí càng nhiều dù sao ai biết bọn hắn có ẩn dấu lực lượng hay không.

Cỗ lực lượng này mạnh hơn Ngạo Thiên thành quá nhiều cho dù là Tức Tản đột phá võ thánh cảnh giới cũng không thể so sánh, chí ít phải đợi mấy trăm năm phát triển nữa mới được.

“Ta biết, ta sẽ tuyên bố cắt đứt quan hệ với Ngạo Thiên thành, từ đây ta cùng Ngạo Thiên thành sẽ không còn quan hệ gì, mọi việc làm của ta ta sẽ tự chịu trách nhiệm tuyệt đối sẽ không để Ngạo Thiên thành chịu liên lụy”

Mộc Thiên ánh mắt kiên định nói, hắn đã sớm nghĩ đến chuyện này và cũng đã có quyết định của mình, hắn tất nhiên không muốn Ngạo Thiên thành gặp rắc rối nhưng hắn cũng muốn gỡ bỏ nút thắt trong lòng, muốn trả lại mối thù năm xưa bời vậy hắn lựa chọn chủ động rời khỏi Ngạo Thiên thành.

Chỉ cần hắn tuyên bố rời khỏi Ngạo Thiên thành vậy mọi việc hắn làm liền không liên quan đến Ngạo Thiên thành nữa Mộc Khoa thánh địa cũng sẽ không tìm Ngạo Thiên thành phiền phức dù sao Ngạo Thiên thành thực lực còn ở đó.

Mộc Thiên nói xong liền tâm thần bất định nhìn lấy Lục Nam, hắn thật sợ sư tôn không cho phép hắn rời khỏi.

Sư tôn chính là người cứu hắn khỏi nanh vuốt kẻ thù cũng là người nuôi dạy hắn mấy chục năm qua, là người truyền dạy cho hắn công pháp để hắn có ngày hôm nay.

Đối với Mộc Tiêu tới nói Lục Nam vừa là thấy vừa là cha, là người hắn kính trọng nhất trên đời.

Nếu Lục Nam không chấp nhận để hắn đi hắn cũng không thể làm trái ý của đối phương được.

Nhưng làm hắn không ngờ chính là Lục Nam không chỉ không giận mà còn cười lớn.

“Haha, không tồi, rất không tồi, không hổ là đệ tử của ta”

Lục Nam nói, hắn là thật cao hứng, vì đệ tử mà cảm thấy cao hứng.

Hắn chỉ sợ Mộc Thiên sợ hãi Mộc Khoa thánh địa cường thế không dám đối mặt với nút thắt trong lòng, không dám đỉnh lái trả thù cho cha mẹ mối thù như vậy sớm muộn cũng sinh ra tâm ma tương lai thành tựu có hạn cũng không xứng làm hắn đồ đệ.

Hiển nhiên Mộc Thiên là một cái đỉnh tiêm lập địa thanh niên, dám làm theo bản tâm của mình không sợ cường thế, đây mới là hắn đệ tử.

Còn về Mộc Khoa thánh địa, đánh thì đánh thôi, một cái thánh địa mà thôi đặt tại trong mắt hắn trước kia sâu kiến còn không được tính, bây giờ vẫn là như vậy.

Với lại, lấy Ngạo Thiên thành tốc độ phát triển sớm muộn cùng vượt quá Mộc Khoa thánh địa, hắn căn bản không sợ cùng đối phương gây chiến.

Chỉ là đối diện Mộc Thiên khuôn mặt một hồ ngơ ngác, hắn thật không hiểu sư tôn vì sao nói ra những lời như vậy.

Tựa hồ hiểu được Mộc Thiên khó hiểu, Lục Nam lúc này bày ra khuôn mặt nghiêm túc nói

“Tiểu Thiên a, ngươi cứ làm chuyện mình cho là đúng, không cần lo cho chúng ta, Ngạo Thiên thành luôn luôn là nhà ngươi, là nơi hậu thuẫn của ngươi, cái gì Mộc Khoa thánh địa sư tôn ta không sợ”

Lục Nam nói là lời nói thật, Mộc Khoa thánh địa trước nay đều không là mối lo của hắn, đối phương không tìm hắn phiền phức thì thôi, một khi tìm hắn phiền phức hắn cũng không sợ dạy dỗ đối phương.

Đối diên Mộc Thiên nghe đươc lời này hai hàng nước mắt không nhịn được mà chảy xuống.

“Sư tôn ân đức Mộc Thiên đời này không cách nào trả hết, Mộc Thiên xin thề đời này sẽ hiếu kính sư tôn, cho dù lên núi đao xuống chảo dầu cũng không ngại”

Tiếp sau Mộc Thiên dập đầu chín cái sau đó đứng dậy.

“Sư tôn, Thiên nhi thề với người, lần này ra đi không báo được thù ta sẽ không trở về”

Mộc Thiên nói, sư tôn đã yêu thương hắn, chịu làm hậu thuẫn cho hắn, hắn mà không báo được thù vậy căn bản không có mặt mũi nhìn nhà mình sư tôn.

“Ừm, đi đi, cứ lớn mật mà làm, nên nhờ Ngạo Thiên thành chính là ngươi hậu thuẫn lớn nhất”

Lục Nam nói.

“Vâng”

Mộc Thiên lần nữa đối Lục Nam khom người hành lễ sau đó rời khỏi.

Mộc Thiên đi không bao lâu, Huyền Vân liền đi tới, nàng nhanh chóng đối với Lục Nam hành lễ.

“Sư tôn, người để tam sư đệ đi như vậy sao? Tu vi của đệ ấy còn thấp chỉ sợ trên đường sẽ gặp bất chắc”

Huyền Vận nói, nàng xem Mộc Thiên từ nhỏ đến lớn, Mộc Thiên rời khỏi Ngạo Thiên thành nàng tất nhiên không yên tâm.

“Chuyện này ta tất nhiên đã cân nhắc, ngươi đi bảo hắn chuẩn bị thêm mấy món bảo vật, đồng thời để Tống Quân Tình trong bóng tối bảo hộ hắn”

Lục Nam nói, hắn tất nhiên sẽ không để võ tông cảnh Mộc Thiên bạch bạch ra ngoài dù sao đối phương cũng là đệ tử của hắn.

Mấy năm qua Tống Quân Tình tu vi đã tiến những bước dài, đạt đến võ tôn cửu trọng cường giả tùy thời có thể đột phá võ tôn đỉnh phong cảnh.

Có nàng bảo về, Mộc Thiên có thể giảm bớt đi nhiều nguy hiểm không cần thiết, đồng thời đây cũng là một phương thức thể hiện ra Ngạo Thiên thành thực lực.

Đệ tử của lão thành chủ, sư đệ của thành chủ ra ngoài lịch luyện vậy mà một cái người bảo hộ cũng không có, cái này làm sao nói nổi.

“Vâng”

Huyền Vân khom người nói, sau đó rời khỏi.

Huyền Vân rời đi, Lục Nam cũng không quan tâm chuyện này nữa, hắn trở về thánh thụ tiếp tục tu luyện.

Ba ngày sau, Mộc Thiên rời đi Ngạo Thiên thành.

Trước khi Huyền Vận còn dúi cho hắn vô số đan dược, phù triện, chiến binh, trận pháp mỗi thứ đều có mấy trăm loại.

Đối với cái này Mộc Thiên chỉ có thể cười khổ, đồng thời hắn trong lòng cũng chảy qua một dòng nước ấm.

Tất nhiên Tống Quân Tình cũng theo Mộc Thiên rời đi khỏi thành, hiển nhiên nàng chỉ là trốn trong bóng tối, bí mật bảo vệ Mộc Thiên.

...

Nửa tháng sau Kiếm Sinh đến tim hắn.

“Sư tôn, các đại thế lực xứ giả vừa đến, bọn hắn muốn dùng một ngàn năm trăm thánh thạch mời ngài xuất thủ đối phó Hắc Vân cung chủ”

Kiếm Sinh nói, mới lúc này các thế lực cường giả đến tìm hắn nói muốn dùng một ngàn năm trăm mai linh thạch mời Lục Nam xuất thủ, hắn lúc này mới đến tìm Lục Nam.

“Một ngàn năm trăm mai thánh thạch? Bọn hắn muốn mời năm mày à? Nói với bọn hắn muốn mời ta xuất thủ ít nhất phải trả hai ngàn thánh thạch”

Lục Nam tức giận nói, dùng một ngàn năm trăm mai thánh thạch mà muốn mời hắn xuất thủ đùa ai đây, tưởng hắn là ăn mày sao?

Đối diện Kiếm Sinh khóe miệng không khỏi dật dật một cái, nhà mình sư tôn yêu tiền đến điên thật rồi, hắn vốn tưởng sư tôn tức giận vì chuyện gì đây.

“Vâng đệ tử sẽ chuyển lời”

Kiếm Sinh khom người nói.