Theo một kiếm đánh ra một cái cự đại kiếm mang không căn cứ hiển hiện, cự đại kiếm mang lấy không thể đỡ chi thế lao về phía Khí Linh.
Đối điện Khí Linh vội huy động Phệ Linh Hắc Viên cùng tinh thần lực tràng vực đón đỡ nhưng Phệ Linh Hắc Viêm tựa như giấy đồng dạng nháy mắt bị kiếm mang cắt đôi, tinh thần lực tràng vực cũng chỉ ngăn được một sát na cuối cùng vẫn bị phá hủy.
Khí Linh nhìn thấy một màn này đôi mắt không khỏi co rút lại, nó vội nghiêng người tránh đi nhưng tốc độ của nó vẫn không thể so với kiếm mang tốc độ.
“Ầm”
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, kiếm mang chuẩn xác đánh trên người Khí Linh, mai rùa bị hằn lên một vết kiếm dài, Khí Linh thân thể cũng bị đánh bay ra xa.
Viết kiếm hằn sâu vào thân thể nó mơ hồ muốn chém nó ra làm đôi, kỳ quái là không hề có máu bắn ra, Khí Linh thân thể vốn là dị hỏa diễn hóa mà thành vốn không phải chân thực thân thể tất nhiên cũng không có máu thịt.
Ngạnh kháng một kích này Khí Linh thân thể chịu đến nghiêm trọng hư hao, nhưng mượn nhờ công kích lực đạo nó cung thành công thoát khỏi kiếm vực, phía sau nó Lục Nam xách kiếm đuổi theo.
Lục Nam cùng Khí Linh đồng thời ra khỏi kiếm vực, hắn không chủ động tấn công ngay mà lẳng lặng quan sát chiến trường.
Chỉ thấy cách đó không xa Hắc Vân cung chủ đang cùng Càn Hoàng, Mộc Chân giao chiến, tuy rằng lấy một địch hai nhưng Hắc Vân cung chủ căn bản không rơi vào thế hạ phong thậm chí còn nắm giữ thế tiến công.
Lục Nam nhìn thấy một màn này thì không khỏi nhướng mày, hắn thật không ngờ Hắc Vân cung chủ thực lực lại mạnh như thế một mình đối mặt hai vị bán thánh đại viên mãn mà không rơi vào hạ phong.
Nghĩ nghĩ một chút hắn quyết định xuất thủ, chỉ thấy Lục Nam xuất hiếm cường đại tuyệt luân kiếm khí thẳng hướng Hắc Vân cung chủ mà đi.
Hắc Vân cung chủ vốn đang bận đối phó Càn Hoàng cùng Mộc Chân căn bản không nghĩ đến sẽ có người đánh lén mình, đến khi hắn nhận ra thì mọi chuyện đã muộn, Hắc Vân cung chủ chỉ kịp kích hoạt một luồng hộ thể linh quang nhưng hộ thể linh quang chỉ chống được một lát đã bị kiếm khí đánh xuyên, Hắc Vân cung chủ vội nghiên người tránh đi chỗ yếu hạn nhưng vẫn bị kiếm khí đánh trúng bả vai, nháy mắt bả vai của hắn đã biến thánh một cái động, huyết dịch không ngừng từ trong vết thương chảy ra.
Càn Hoàng cùng Mộc Chân làm sao bỏ qua cơ hội tốt này, Càn Hoàng lấy ra một cây màu đỏ lệnh kỳ sau đó khẽ vẫy vô số hỏa diễm không căn cứ hiển hiện hình thành từng mai hỏa cầu đánh về phía Hắc Vân cung chủ, bên cạnh Mộc Chân xuất ra một cấy trường cung hắn lên tên kéo cung thẳng hướng Hắc Vân cung chủ đầu lâu bắn đi qua.
Hắc Vân cung chủ vừa mới bị thương căn bản không dám đón đỡ hai đại công kích này, hắn cấm ra một đạo pháp quyết vô số hắc khí lưu động hình thành hai cái hắc thuẫn ngăn lại đối phương công kích, bản thân thì tránh sang một bên tránh đi chỗ yếu hại.
“Ầm ầm”
Hai tiếng nổ lớn vang lên hai đại công kích cùng hắc thuẫn va chạm vào nhau khí lãng cuồn cuộn quét sạch bốn phía, Hắc Vân cung chủ bị lực trùng kích đánh bay ra xa cũng may hắn đã sớm tránh đi, hai đại công kích không thương tổn được đến hắn.
Càn Hoàng cùng Mộc Chân còn muốn tiếp tục tấn công đột nhiên hai người cảm giác một cỗ cảm giác nguy cơ đang ập đến, hai người không kịp nghĩ nhiều vội tế ra hộ thể linh quang bao bọc thân thể.
Hai người tế ra hộ thể linh quang không bao lâu xung quanh bọn hắn đột nhiên truyền đến một hồi ba động cường hoành tinh thần lực phong bạo nháy mắt bạo phát đem hai người vây lại bên trong.
Hộ thể linh quang tựa như giấy đồng dạng bị tinh thần lực phong bạo đánh tan, hai người vôi vàng vận chuyển tinh thần ý chí chống lại.
Tinh thần lực phong bạo như dòng lũ cuồn lấy Càn Hoàng cùng Mộc Chân cho dù bọn hắn tinh thần lực tạo nghệ cường hoành cũng khó mà chống lại.
Khi hai người tưởng như sắp sụp đổ lúc đột nhiên một cây kình thiên cự kiếm từ trên trời giáng xuống chắn trước mặt bọn hắn hoàn mỹ bảo vệ bọn hắn khỏi tinh thần lực phong bạo.
Càn Hoàng cùng Mộc Chân hai người mất một lúc mới định thần lại, đợi bọn hắn mở mắt ra Lục Nam đã xuất hiện trước mặt bọn hắn.
Đối diện, Hắc Vân cùng chủ cùng Khí Linh song song mà đứng, cả hai đều có thương tích trong người.
Hắc Vân cung chủ vai trái bị xuyên thủng, cơ thể xuất hiện nhiều vết rách khuôn mặt hắn tráng bệch khóe miệng còn tràn ra máu tươi, bên cạnh Khí Linh càng tệ hơn, nó đã trở về dạng hồn thể, thân thể hư ảo hơn trước rất nhiều tựa như tùy thời có thể tán loạn, cả hai đều nhìn về Lục Nam khuôn mặt tràn đầy sát khí.
Hôm nay nếu không phải Lục Nam bọn hắn cũng không thảm hại như vậy, tất cả là do Lục Nam gây nên.
“Ngạo Thiên thành chủ quả nhiên danh bất hư truyền, chiến lực quả nhiên cường đại”
Khí Linh trầm giọng nói, nó nói là lời nói thật Lục Nam thực lực đã vượt quá bọn hắn suy đoán, mơ hồ có thể sánh vai võ thánh cường giả, một mình đối phương đã có thể đối phó bọn hắn không nói đến bên cạnh còn có hai vị bán thánh đại viên mãn cường giả.
“Hừ, các ngươi không phải đối thủ của chúng ta nhanh đưa tay chịu trói chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng”
Càn Hoàng hừ lạnh nói.
Nói thật hắn cũng rất bất ngờ về Lục Nam thực lực, lấy sức một mình chống lại Hắc Vân cung chủ cùng Khí Linh còn kích thương kẻ thù, đối phương thực lực đã không thua một số võ thánh cường giả.
Nhưng càng như vậy bọn hắn tâm càng thả lỏng, Lục Nam thực lực càng cường đại bọn hắn càng dễ chiến thắng.
“Haha, các ngươi nghĩ chúng ta chỉ có bất nhiêu thủ đoạn hay sao? Chúng ta dám chiến đấu với các ngươi tất nhiên có nắm chắc, các ngươi muốn giết chúng ta nằm mơ đi”
Khí Linh cười lớn một tiếng.
Đối diện Lục Nam đám người nghe được lời này thì không khỏi động dung không lẽ đối phương còn có thủ đoạn ở sau.
Không đợi bọn hắn kịp nghĩ nhiều Hắc Vân cung chủ đã bấm ra một đạo áp quyết, Khí Linh thân thể cũng dần tán loạn phân ra khung vực xung quanh.
“Oanh oanh oanh”
Vô số tiếng oanh minh vang lên, từng đạo từng đạo cột sáng bắn lên tận trời, mặt đất bắt đầu đung đưa kịch liệt vô số trận văn biến ảo mà ra mặt đất bị bao phủ bởi vô số trận văn, xung quanh hư không dần trở nên nặng nề lăng lệ sát phạt chi khí không ngừng khuếch tán.
“Chuyện gì sảy ra?”
Đang giao chiến chúng tu sĩ bị một màn này dọa sợ, bọn hắn một mặt hoang mang đánh giá xung quanh.
“Là trận pháp, chúng ta đều bị vây không bên trong trận pháp”
Có trận pháp cường giả nhận ra, bọn hắn vậy mà đều ở bên trong trận pháp, một cái to lớn trận pháp.
Trên không Hắc Vân cung chủ chuyển động tâm thần vô số tà ma dừng lại công kích chúng tu sĩ, bọn chúng đồng loạt bay lên không ngừng dung nhấp vào cột sáng.
Cột sáng ấn chứa năng lượng không lồ tà ma chỉ cần chạm vào thân thể liền bị phân giải, tuy là vậy bọn chúng vẫn không ngừng lao vào những cột sáng đó, theo ta ma lao vào ngày càng nhiều, cột sáng phát ra năng lượng cũng ngày càng mạnh hơn.
“Nhanh ngăn bọn hắn lại, tuyệt không thể để đại trận được hình thành”
Lục Nam nhìn thấy một màn này thì không khỏi kinh dị, hắn thật không ngờ Hắc Vân cung chủ lại nhẫn tâm như thế đem bộ hạ của mình biến thành trận pháp năng lượng.
Quan trọng là trận pháp này còn chưa triệt để thành hình đã bạo phát ra uy lực mạnh như vậy rồi, đợi đến trận pháp thành hình, uy lực của nó phải mạnh đến mức nào nữa, hắn tuyệt đối phải ngăn cản Hắc Vân cung chủ lại không cho đối phương có cơ hội thành công.
Nghĩ đến đây Lục Nam quả quyết rút kiếm, chín thanh phi kiếm hợp thành một đoàn hóa thánh một cái cự đại chiến kiếm, Lục Nam trực tiếp chém xuống cự đại chiến kiếm hướng Hắc Vân cung chủ chém tới.
Bên cạnh Càn Hoàng cùng Mộc Chân cũng nhận ra độ nghiêm trọng của sự việc, bọn hắn nhao nhao xuất ra tuyệt chiêu ý đồ muốn ngăn Hắc Vân cung chủ lại.