Hắc Vân cung chủ đột nhiên biến đổi khiến đám người chấn kinh nhất là cặp kia màu đỏ ánh mắt cùng trên người hắn khí tức quỷ dị khiến đám người không khỏi rùng mình.
“Hắc Vân cung chủ vì sao thay đổi nhiều như vậy?”
Càn Hoàng không khỏi hoảng sợ nói, hắn là bán thánh đại viên mãn bản thân nhìn thấy so đám người nhiều hơn nhiều, Hắc Vân cung chủ lúc này khí tức đã hoàn toàn thay đổi, không nhưng thế cảnh giới của đối phương cũng trở nên mông lung, lấy hắn bán thánh đại viên mãn tu vi cũng không thể nhìn ra chân thực tu vi.
“Không phải biến đổi mà đây căn bản không phải là Hắc Vân cung chủ”
Bên cạnh Lục Nam nhìn chằm chằm “Hắc Vân cung chủ” nói.
Xung quanh đám người nghe được câu này thì không khỏi nghi hoặc, người đối diện này không phải là Hắc Vân cung chủ hay sao, sao lại là một người khác được.
“Lục huynh ngươi đang nói gì vậy?”
Mộc Chân nghi hoặc nói, bọn hắn chỉ cảm nhận Hắc Vân cung chủ có chút quỷ dị cũng không cảm nhận được đối phương chân thực tình huống.
Lục Nam nhìn “Hắc Vân cung chủ” một lát sau đó chầm ngâm nói
“Đối diện các ngươi bây giờ chỉ là Hắc Vân cung chủ thân xác mà thôi, còn linh hồn của hắn sớm đã không còn rồi, hay nói cách khác linh hồn của hắn đã bị ngoài lực thôn phệ bây giờ một kẻ khác đang chiêm thân xác của hắn, ta nói đúng không Khí Linh?”
Lục Nam vốn là người sống thêm đời thứ hai, linh hồn của hắn phá lệ cường đại bởi vậy “Hắc Vân cung chủ” xuất hiện trong nháy mắt hắn lình nhận ra linh hồn của đối phương không giống, không cần khó để đoán ra thủ phạm là ai, ở đây chỉ có Khí Linh mới có thể làm được điều đó.
Dù sao muốn đoạt xá một người nào đó hoặc là ngươi có thần hồn mạnh hơn người kia rất nhiều, hoặc là người sớm tại người người kia bố trí đoạt xá thủ đoạn.
Hắc Vân cung chủ là bán thánh đại viên mãn cường giả, hắn thần hồn đã rất cường đại, chỉ sợ chỉ có thánh cảnh cường giả mới có thể sinh sinh đoạt xá hắn, nhưng ở đây căn bản không có thánh cảnh cường giả.
Vậy chỉ còn một cách duy nhất đó là sớm tại Hắc Vân cung chủ trên người lưu lại thủ đoạn đoạt xá, mà ở đây kẻ có thể làm được chuyện này chỉ có một mình khí linh mà thôi.
Còn vì sao khí linh làm như vậy hắn cũng không biết và cũng không quan tâm, dù sao không phải chuyện của mình.
Xung quanh đám ngươi nghe được Lục Nam lời nói thì không khỏi kinh ngạc, Hắc Vân cung chủ cùng Khí Linh không phải đồng đội hay sao sao đột nhiên là bị Khí Linh đoạt xá rồi.
Đối diện “Hắc Vân cung chủ” nghe được lời của Lục Nam khuôn mặt không khỏi kinh ngạc, nhưng rất nhanh hắn liền khôi phục lại bình thường sau đó nhìn Lục Nam tán dương nói.
“Lục thành chủ quả nhiên kiến thức phi phàm vậy mà nhận ra ta”
“Hắc Vân cung chủ” nói như vậy không khác nào biến tướng thừa nhận hắn chính là Khí Linh.
“Vậy ta nên gọi ngươi là Khí Linh hay Hắc Vân cung chủ đây?”
Lục Nam nhìn “Hắc Vân cung chủ” cười nói.
“Một cái tên mà thôi, nếu muốn các ngươi có thể gọi ta là Hắc Thánh”
Hắc Thanh cười nói.
“Chỉ là ta có điều không hiểu, ngươi cùng Hắc Vân xem như người cùng một chiếc thuyền, vì sao ngươi còn muốn đoạt xá hắn cơ chứ”
Lục Nam nói ra nghi hoặc của mình, Khí Linh cùng Hắc Vân đã xe như người cùng một chiếc thuyền đối phương căn bản không cần đoạt xá Hắc Vân mới đúng, chỉ cần tìm một người phù hợp bồi dưỡng sau đó đoạt xá không phải tốt hơn sao?
Đối với Lục Nam câu hỏi Hắc Thánh không lựa chọn trả lời ngay mà là cười lớn, nụ cười này vô cùng ghê rợn, Lục Nam có thể cạm nhận được trong nụ cười này chất chứa vô số oán hận cùng thương tâm.
Lúc lâu sau hắn mới có thể bình phục lại tâm tình, lúc này hắn nhìn đám người nói.
“Các ngươi đã từng tận mắt nhìn thấy tất cả những người các ngươi quen biết ngã xuống chưa, các ngươi đã từng chịu cảm giác hàng vạn năm ở trong hắc ám chưa, các ngươi từng cảm thấy sợ hãi, sợ bị tìm thấy sợ bị biến thánh công cụ sử dụng hay chưa?
ta những năm nay đã chịu đủ rồi, ta muốn tự quyết định số phận của mình chủ có đột phá thánh cảnh, chỉ có lấy được một thân thể mới ta mới có thể làm được những điều ta muốn.
Còn về Hắc Vân, ta chưa bao giờ coi hắn người trên một chiếc thuyền cả, đối với ta hắn chỉ là một cái hoàn mỹ thân thể mà thôi, từ lúc hắn đi vào Hắc Quy thành điện ta đã bắt đầu trên người hắn bố trí, biến hắn trở thành thân thể tốt nhất để ta đoạt xá, từ lúc đó bắt đầu ta đã dần mưu đồ ngày hôm nay...”
Hắc Thánh càng nói càng điên cuồng đám người nghe xong trong lòng không khỏi phát lạnh, cho dù là Càn Hoàng cùng Mộc Chân cũng không khỏi nuốt nước bọt một cái.
Kẻ này thật sự quá ác độc, vì một bộ thân thể hoàn mỹ vậy mà chịu bỏ ra mấy trăm năm thời gian đi bồi dường, không tiếc bốc lên chiến sự giết chóc hàng trăm triệu sinh mạng chỉ để hoàn thành mục đích của mình.
Hắc Thánh nhìn lấy đám người sợ hãi biểu lộ khuôn mặt hắn không khỏi hiện lên hứng thú, nhưng khi nhìn thấy Lục Nam thần sắc như thương lúc mọi sự vui vẻ đều tan thành mây khói.
Hắc Thánh chăm chú nhìn lấy Lục Nam, hắn thật không hiểu vì sao đối mặt với những lời nói như thể Lục Nam lại luôn có thể giữ được bình tĩnh tự nhiên.
Hắn không biết là những việc Lục Nam trải qua so với hắn còn muốn thảm liệt quá nhiều.
Lục Nam có thể trở thành thiên đế cường giả, hắn phải trải qua bao nhiêu năm cố gắng, phải đối mặt với bao nhiêu trận chiến, những trận chiên kia cỡ nào thảm liệt, so với nó những lời Hắc Thánh nói chỉ như con muỗi vo ve mà thôi.
“Haha, Lục thành chủ quả nhiên biết làm người khác bất ngờ, chỉ là hôm nay các ngươi ai cũng trốn không thoát”
Hắc Thánh cười lớn nói, cho dù Lục Nam không ngừng làm hắn bất ngờ nhưng thì tính sao? Hắn bây giờ đã là võ thánh cường giả, đối phó đám người này dư dả.
Càn Hoàng đám người nghe được lời này thì không khỏi coi thường, bọn hắn nhiều người như vậy còn không thiếu bán thánh cường giả, cho dù Hắc Thánh có tu vi võ đạo cùng tinh thần lực đều vô cùng cao nhưng muốn đem bọn hắn tất cả đều chém giết đây chẳng khác nào người si nói mộng.
Nhưng là khi Càn Hoàng định lên tiếng miệt thị đối phương đột nhiên Hắc Thánh chủ động thả ra bản thân uy áp.
Cường hoành tuyệt luân uy áp khiến đám người khó có thể thở nổi, không gian xung quanh càng phát ngưng kết, cơ thể của Hắc Thánh xuất hiện nhàn nhát kim quang quanh thân hắn không ngừng có thánh khí lưu động.
“Thánh, võ thánh cường giả”
Chúng cường giả kinh ngạc thốt lên, lúc này Hắc Thánh lực lượng đã sớm vượt quá bán thánh cảnh giới phạm trù, đây tuyệt đối là thánh cảnh lực lượng.
“Thánh cảnh, lại là thánh cảnh cấp độ”
Càn Hoàng lắp bắp nói, nếu là bán thánh hắn còn có thể gào một cái nhưng đối phương đạt đến thánh cảnh, hắn căn bản không có năng lực kêu gào.
Thánh cảnh đại biểu một tầng thứ sinh mệnh hoàn toàn khác, đại biểu lực lượng hoàn toàn khác biệt, thánh cảnh phía dưới là sâu kiến đây cũng không phải là nói chơi.
Đã từng có một vị võ thánh cường giả lấy sức một mình đồ giết một toà thành trì bên trong mấy triệu sinh linh thậm chí là mười mấy vị bán thánh cường giả tất cả đều trốn không thoát, cái này đã đại biểu qua võ thánh cường giả cường đại.
Võ thánh cường giả có thể điều động thánh khí cùng thánh lực, loại lực lượng này cường đại hơn linh lực gấp nhiều lần một vĩ võ thánh cường giả tuyệt đối có thể lấy sức một mình chống lên một phương thế lực, thậm chí là một phương trung vực.
Đối mặt thánh cảnh cường giả, hắn cho dù là bán thánh đại viên mãn cũng không thể nổi lên bất cứ phản kháng tâm tư nào, tâm tình tuyệt vọng không ngừng chiếm cứ lấy hắn.
Không chỉ có Càn Hoàng, còn lại chúng cường giả cũng bắt đầu hoảng sợ, đối mặt võ thánh cường giả bọn hắn căn bản không nổi lên phản kháng tâm tư, tâm tình tuyệt vọng dần chiếm lấy tâm trí của bọn hắn.
“Haha, ta đã nói rồi, hôm nay không ai có thể trốn thoát, tất cả các ngươi hãy ngoan ngoãn trở thành bổn thánh đồ ăn đi, các ngươi phải cảm thấy tự hào vì sẽ trở thành bán thánh một bộ bận lực lượng.”
Hắc Thánh cười lớn nói, bây giờ hắn đã trở thành võ thánh cường giả bên dưới đám người kia căn bản không phải đối thủ của hắn.