Diệp Tinh thương hội trong một gian mật thất.
Lục Nam lúc này đang ngồi sếp bằng tại nơi đây, hắn trước người luyện ngục tử hỏa như một con hỏa long không ngừng tại trước mặt hắn cuộn tròn.
Lần này bế quan, Lục Nam muốn tế luyện thoáng một phen những binh khí kia.
Trước kia tại không biết thần điện, Lục Nam lấy được không ít binh khí, những binh khí này tuy cực độ hư hao nhưng cũng không kém linh khí đỉnh phong cấp bậc, Lục Nam ước chừng lần nữa tế luyện chữa trị, những binh khí này sẽ có vương khi cấp bậc, như vậy hắn thế lực thực lực sẽ ra tăng trên diện rộng.
Phải biết đại Chu quốc thế lực vô số nhưng có được vương khí cấp thế lực chỉ có hoàng thất cùng Huyền Vân tông hai cái thế lực mà thôi.
Mà Lục Nam nơi đây có tới gần trăm cái binh khí, nếu thuận lợi toàn bộ tế luyện vậy hắn sẽ có gần trăm vương cấp binh khí.
Một trăm cái vương khí toàn bộ trang bị cho thuộc hạ của mình, chiến lực này cường đại có thể nghĩ.
Loại này trang bị chỉ sợ tại đại Chu quốc liền có thể đi ngang.
Trong tu luyện thất, Lục Nam thoáng cảm nhận hỏa diễm nhiệt đột, đợi khi hỏa diễm đạt đến nhiệt độ thích hợp hắn liền đem tất cả binh khí ném đi vào.
Bây giờ Lục Nam đã đột phá võ vương chi cảnh, linh lực trong cơ thể vô cùng dồi dào, một lúc tế luyện gần trăm cái binh khí cũng không phải chuyện khó khăn.
Lục Nam pháp quyết không ngừng biến đổi, luyện ngục tử hỏa nhiệt độ cũng không ngừng biến đổi, theo hỏa diễm thay đổi, những tạp chất bám trên những binh khí kia cũng từ từ tách ra.
Lục Nam pháp quyết biến đổi liên tục, hỏa diễm nhiệt độ vô cùng cao, những binh khí kia bị nung đến mức đỏ rực, thi thoảng hắn lại đem một số vật liệu ném đi vào, những vật liệu này là Lục Nam tại Diệp Tinh thương hội bảo khố tìm được, tất cả đều là chữa trị vũ khí vật liệu.
Theo thời gian trôi qua, vốn toàn bộ hen rĩ binh khí dần hồi phục lại nguyên bản ban đầu, những vết hen rĩ cũng không còn nữa thay vào đó là một sự sắc bén.
Cảm nhận đến binh khí đã cơ bản được tuế luyện, Lục Nam lúc này mới thu lại luyện ngục tử hỏa, trong phòng nhiệt đột nhanh chóng giảm xuống.
Đợi đến khi những binh khí kia nhiệt độ tất cả đã hạ xuống, Lục Nam lúc này mới tiến đến, hắn cầm lên một thanh binh khí sau đó bắt đầu bước tiếp theo đó là khắc minh văn.
Vũ khí uy lực thứ nhất là nhờ chất liệu, thứ hai là nhờ kĩ thuật tôi luyện cuối cùng chính là nhờ minh văn.
Chất liệu càng tốt, kĩ thuật luyện càng tốt, minh văn càng tốt thì vũ khí càng cường đại.
Những vũ khí này chất liệu đều rất không tệ, càng là được Lục Nam tế luyện một phen, chỉ là minh văn lại bị hư hao nghiêm trong khiến chúng uy lực giảm bớt rất nhiều.
Chúng có uy lực đã đạt đến vô hạn vương khí cấp bậc nhưng muốn thực sự đạt đến vương khí cấp bậc vậy phải để Lục Nam chữa trị minh văn mới được.
Chuyện này chắc chắn phải mất nhiều thời gian, minh văn cũng không phải dễ tạo như vây, Lục Nam cũng không vội hắn tại từng cái binh khí bắt đầu tu bổ minh văn.
Cùng lúc đó tại Trần gia một gian mật thất, Trần Nhật Nam đang ngồi sếp bằng trên mặt đất, xung quanh hắn luyện ngục tử hỏa không ngừng thiêu đốt khiến Trần Nhật Nam quần áo đều bị đột sạch, da thịt cũng bị đốt thành màu đen.
Đối diện Lưu Vân không ngừng không chế luyện ngục tử hỏa xâm nhập Trần Nhật Nam cơ thể đem hàn độc bài trừ.
“Trần gia chu ta lúc này sẽ cho tử hỏa thanh trừ ngươi trong xương cột hàn đột, quá trình này sẽ rất đau đớn ngươi phải chịu đựng”
Lưu Vân nhận thấy Trần Nhật Nam bên ngời huyết nhục hàn độc đã không đáng lo, hắn quyết định thử đem tử hỏa thanh trừ trong xương cốt hàn độc.
“Được”
Trần Nhật Nam cắn răng nói, tuy rất đau đớn nhưng vì giải độc hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Lưu Vân lúc này mới không chế luyện ngục tử hỏa tiến sâu là Trần Nhật Nam xương cốt.
Trần Nhật Nam bên trong sương cốt hàn độc càng là vô cùng dày đặc, như tấm vải bám quanh khiến xương cốt của hắn như là màu đen.
Lưu Vân đem tử hỏa tiến dẫn vào trong xương cột, luyện ngục tử hỏa cùng hàn độc không ngừng xung đột.
Trần Nhật Nam không nhịn được mà lạnh rên một tiếng, loại này đến từ tận xương tủy đau đơn, Trần Nhật Nam có thể chịu được đến bây giờ đã là vô cùng lợi hại, đổi lại một người khác chỉ sợ sớm đã khóc rống lên gọi mẹ rồi.
Đối diện Lưu Vân đã sớm mồ hôi đây người, hắn thật không ngờ hàn độc trong xương cốt của Trần Nhật Nam lại dày đặc như vậy, tử hỏa cũng rất khó xâm nhập đem bài trừ.
Hắn pháp quyết không ngừng biến đổi, tử hỏa nhiệt đội theo một loại đặc biệt quỹ tích du tẩu, Lưu Vân đang tìm hàn độc yêu nhất vị trí.
Sau nửa canh giờ cuối cùng hắn cuối cùng cũng tìm ra, Lưu Vân pháp quyết nhất chuyển, tử hỏa bỏ qua những nơi khác trực tiếp công kích hàn độc tại yếu nhất địa phương.
Còn lại hàn độc như có linh tính, không ngừng hướng nơi đó bổ cứu đi qua nhưng Lưu Vân thủ pháp rất nhanh, chỉ một thoáng qua đi hàn độc tại nơi đó đã bị thanh trừ sạch sẽ.
Còn lại hàn độc, đi qua bao nhiêu liền bị hắn thanh trừ bấy nhiêu, Lưu Vân đây là muốn dụ hàn độc chạy đến bổ cứu sau đó từ từ thanh trừ.
Năm canh giờ sau, Lưu Vân rốt cuộc dưng lại, luyện ngục tử hỏa dần dần tiêu thất, xung quanh nhiệt độ dần dần hạ xuống.
Lưu Vân mở mắt, hắn xuất ra một viên hồi lại linh lực đan dược sau đó trực tiếp phục dụng.
Đối diện Trần Nhật Nam cũng mở mắt, hắn khí sắc so trước kia tốt hơn không ít, lần này chữa trị hiệu quả khá tốt.
“Trần gia chủ, với tiến độ này chỉ cần vài lần trị liệu nữa thương thế của ngài có thể chữa khỏi”
Lưu Vân đối Trần Nhật Nam nói, đối phương thương thế chuyển biến rất tốt, theo Lưu Vân phỏng đoán chỉ cần trị liệu thêm vài lần nữa vậy Trần Nhật Nam thương thế không đáng ngại.
“Tất cả xin chông cậy vào Lưu tiểu hữu”
Trần Nhật Nam nói, hắn cũng nhận thấy bản thân thương thế tốt hơn không ít, điều này làm Trần Nhật Nam vui vẻ không thôi, sau nhiều năm bị thương thế hành hạ cuối cùng hắn cũng có cơ hội chữa khỏi thương thế.
Hai người nói chuyện trong chốc lát sau đó riêng phần mình hồi phục linh lực.
Nửa canh giờ sau, hai người đi ra mật thất.
“Phụ thân, Lưu công tử”
Trần Hoa đã sớm đợi ở bên ngoài.
“Lưu tiểu hữu, sắc trời không còn sớm không bằng cậu ở lại cùng ta ăn bữa cơm”
Trần Nhật Nam đối Lưu Vân nói, hắn muốn nhân cơ hội này cùng Lưu Vân gia tăng quan hệ.
“Chuyện này tại hạ cung kính không bằng tuân lệnh”
Lưu Vân gật đầu đáp ứng, dù sao Trần gia cũng là thế lực lớn, cùng Trân gia có chút quan hệ cũng là chuyện tốt.
“Vậy tốt, tiểu Hoa ngươi ngay lập tức cho người làm tiệc rượu hôm tay ta nhất định phải khoản đãi Lưu tiểu hữu”
Trần Nhật Nam cười lớn sau đó đối Trần Hoa nói, cái sau gật đầu đáp ứng liền chạy đi chuẩn bị.
Diệp Tinh thương hội mật thất, Diệp Thiên Hoành lúc này đang toại mật thất điều tức.
Sau khi phục dụng thượng phẩm dung chú đan, Diệp Thiên Hoành thương thế gần như đã khỏi hẳn, bây giờ hắn đang điều tức chuẩn bị chữa trị phần còn lại thương thế.
Theo không ngừng linh khí quán thâu vào thân thể hắn thương thế cũng nhanh chóng chuyển biến tốt lên, trên ngực vết thương cũng đang dần khép lại.
“Hô”
Diệp Thiên Hoành thở ra một ngụm trọc khí, hắn thật không ngờ thượng phẩm dung chú đan lại tốt đến như vậy, chỉ sợ không đến ban ngày hắn thương thế sẽ hoàn toàn khỏi hẳn.
Diệp Thiên Hoành đứng dậy thoáng duỗi mõi mệt gân cốt sau đó đi ra ngoài.
“Lão tổ, người đã xuất quan, Lục công tử có chuyện cần tìm ngài”
Diệp Thiên Hoành vừa ra ngoài, Diệp Yên Nhiên đã sớm đợi ngoài cửa, Lục Nam muốn gặp Diệp Thiên Hoành chắc chắn có chuyện gấp bởi vậy Diệp Yên Nhiên không dám chậm trễ.
“Lục công tử tìm ta, vậy ta đi gặp ngay”
Diệp Thiên Hoành biết Lục Nam muốn gặp mình vậy liền trực tiếp đi ngay, chỉ một lát hắn đã đến Lục Nam phòng tu luyện, lúc này Lục Nam vẫn đang từ tốn khắc lại minh văn cho những binh khí kia.
“Diệp lão ngươi đến rồi, tùy tiện ngồi đi”
Diệp Thiên Hoành còn chưa đến cửa, Lục Nam đã cảm nhận được, hắn tùy ý nói một cái, tay không dừng liên tục khắc họa mới minh văn.
Diệp Thiên Hoành đến bên cạnh Lục Nam, lúc nhìn thấy Lục Nam trước mặt đống binh khí kia, hắn trái tim không nhịn được nhảy một cái, đôi chân thiếu chút nữa khụy xuống.
Diệp Thiên Hoành thấy cái gì? Một đống lớn toàn là vương khí, cái này, cái này, Diệp Thiên Hoành cũng không giảm nghĩ gì.
Bây giờ hắn biết bản thân đã đánh giá quá thấp Lục Nam rồi, nhiều như vậy vương khí một vị đan hoàng có thể có được, cái này căn bản không thể, Diệp Thiên Hoành phỏng đoán Lục Nam chí ít cũng phải là đan hoàng đỉnh phong, thậm chí đan hoàng phí trên.
Lục Nam cũng không quan tâm Diệp Thiên Hoành biểu lộ, hắn tùy ý ném một cái đã khắc xong minh văn binh khí sang một bên sau đó quay sang Diệp Thiên Hoành nói.
“Đây có vài cái binh khí ngươi tùy ý chọn một cái phù hợp binh khí, chọn thêm một cái đem đi đấu gia”
Diệp Thiên Hoành vội vàng cúi đầu xưng phải, trong mắt không thể dấu nổi sự vui mừng, có thêm một thanh vương khí hắn chiến lực được gia tăng không ít còn về thanh vương khí kia đem đi đấu gia vậy bọn hắn chắc chắn sẽ kiếm được một khoản tiền lớn.
“Ngươi dành thời gian đi qua Lạc gia một chuyển hỏi bọn hắn xem có gia nhập bổn tọa dưới trướng hay không?”
Lục Nam nhàn nhạt nói, hắn vẫn luôn muốn thu nạp Lạc Hà Đức người này.
“Vâng”
Diệp Thiên Hoành gật đầu đáp ứng, thấy Lục Nam không nói gì nữa hắn tự biết ý đi ra ngoài.
Lục Nam nhìn đến Diệp Thiên Hoành đi khuất sau đo hắn lại lấy một thanh binh khí, bắt đầu khắc minh văn.