Thiên Đế Vô Thượng

Chương 76: Lưu Vân lên Huyền Vân



Thời gian như nước, một tháng rất nhanh liền trôi qua.

Huyền Vân sơn.

Huyền Vân sơn tọa lạc tại Hoàng thành phía bắc năm mươi dặm.

Huyền Vân sơn nguy nga to lớn, trên đỉnh núi mây vụ lượn lờ vô cùng huyền ảo.

Nơi đây linh khí vô cùng nồng đặc, có thể do Huyền Vân sơn nhân khẩu không nhiều bằng Hoàng thành nên linh khí nồng đậm hơn một điểm.

Càng lên cao linh khí càng phát nồng đậm, trên đỉnh núi linh khí so với phía dưới chân núi gấp ba lần nhiều.

Huyền Vân tông tọa lạc trên Huyền Vân sơn đã hơn hai ngàn năm, cả tòa Huyền Vân sơn đều có lít nha lít nhít kiến trúc, càng lên cao kiến trúc càng đồ sộ.

Bên trên Huyền Vân sơn chi đỉnh là Huyền Vân tông tổng tông, nơi này chính là năm xưa Huyền Vân tông khai sơn tổ sư xây dựng.

Huyền Vân tông tổng tông kiến trúc vô cùng to lớn, so với Hoàng thất Hoàng cung phải to lớn hơn một điểm, cả tòa kiến trúc được bảo hộ bởi một loại cường đại trận pháp, đây chính là lí do vì sao Huyền Vân tông trải qua không biết bao nhiêu biến cố vẫn sừng sững không ngã.

Dưới chân núi Huyền Vân sơn có mười vạn cấm vệ quân thường chú, đây chính là Hoàng thất trực thuộc quân đội.

Huyền Vân tông cùng Hoàng thất cũng không có chung đụng tốt đẹp, hai bên đều là đề phòng lẫn nhau, mười vạn quân cấm vệ này chính là Hoàng thất bố trí nhằm khi Huyền Vân tông có bất kỳ động thái nào không đúng, mười vạn cấm vệ quân này sẽ ngay lập tức được huy động.

Tuy là mười vạn cấm vệ quân này là hoàng thất dùng để phòng bị Huyền Vân tông nhưng bọn hắn cùng không nghiêm cấm người tới lui, bọn hắn chỉ là chú đóng tại đó, không có bất kỳ biểu thị khác.

Trên Huyền Vân sơn đường núi, một nhóm người đang hướng đỉnh núi mà đi.

Nhóm người này có bốn nhân, cầm đầu là một vị thiếu niên, theo sau là một vị thanh niên, một tiểu thư cùng một vị đạo sĩ.

Nhóm người này chính là Lưu Vân, Lưu Trong, Lưu Mị cùng Hư Dương đạo nhân.

Hôm nay là Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt tại Huyền Vân sơn chi đỉnh quyết chiến ngày.

Lưu Trọng cùng Lưu Mị hiển nhiên là muốn đi theo đệ đệ của mình, Hư Dương đạo nhân cũng đi theo, hắn đã nhận lời trở thành Lưu gia khách khanh trưởng lão hiển nhiên cũng sẽ đi theo.

Bốn người đi từ tốn đi lên Huyền Vân sơn đỉnh núi, xung quanh vô số Huyền Vân tông đệ tử nhìn lấy.

“Oa hắn chính là người cùng Hồng Nguyệt sư tỉ phó ước sao?”

"Nhìn hắn cũng điển trai thật"

“Loại này công tử người cũng dám đến cùng thiếu tông chủ phó ước?”

“Ta thấy hắn cũng được đó chứ”

“Phi, ngươi nghĩ thiếu tông chủ là ai, là thiên tài trong thiên tài, tên tiểu tử này sao có thể chiến thắng thiếu tông chủ được cơ chứ”

....

Nhất thời hai bên nhìn xem đệ tử thảo luận không ngớt, có bất ngờ, có bội phục nhưng chủ yếu vẫn là khinh thường.

Cùng đúng thôi, dù sao Hồng Nguyệt cũng là Hồng gia thiên kim, thiên phú tu luyện càng là nhất lưu còn Lưu Vân, năm năm trước còn là một tên võ đồ phế vật, năm năm sau có thể đuổi kịp Hồng Nguyệt bước chân? Thôi vẫn là mơ đi.

Trên đường núi, bốn người Lưu Vân vẫn lặng lẽ bước lên từng bậc cầu tháng, bọn hắn không them quan tâm đến hai bên đường Huyền Vân tông đệ tử nghị luận mà chỉ từ tốn đi.

Huyền Vân tông các trường lão nhìn thấy bốn người, nhất là Lưu Vân đôi mày không nhịn được níu một cái, năm năm trước Lưu Vân vẫn là võ đồ a, mới qua năm năm hắn tu vi nhưng trưởng lão này lại nhìn không thấu.

Huyền Vân sơn đỉnh núi, trong một biệt viện.

“Sư tỉ, Lưu Vân đang đi lên núi, với tốc độ của bọn hắn không đến nửa canh giờ nữa liền lên đến đỉnh núi”

Trong biệt viện một vị Huyền Vân tông nữ đệ tử đang thông báo cho Hồng Nguyệt.

Hồng Nguyệt lúc này đang còn tu luyện tại trên một phiến đá lớn, nàng từ từ mở mắt ra.

“Hắn vẫn là đến”

Hồng Nguyệt lầm bẩm một câu sau đó từ bệ đá đứng dậy.

Nàng so năm năm trước ít đi một phân bá đạo nhiều thêm một phần thành thục, năm năm không ngừng ma luyện, Hồng Nguyệt bản thân đã thành thục hơn rất nhiều, nằng nghĩ đến bản thân sở tác sở vi năm đó trong lòng lại dâng lên cảm giác áy náy.

Năm đó quả thật nàng đã làm đến có chút quá phận nhưng Hồng Nguyệt cũng không hối hận.

Hồng Nguyệt hít sâu một hơi, nàng vung tay lên, một tờ giấy xuất hiện trước mặt, đây chính là tờ giấy ước hẹn giữa nàng và Lưu Vân.

Tờ giấy nhìn vô cũng cũ nát, hiển nhiên Hồng Nguyệt đã mở ra rất nhiều lần, Hồng Nguyệt mở tờ giấy xem lại một lần sau đó liền cất đi, Hồng Nguyệt bắt đầu đi theo nữ sư muôi kia đến tông môn quảng trường.

Huyền Vân tông tông môn quảng trường vô cùng to lớn, trên quảng trường không biết bao nhiêu Huyền Vân tông đệ tử đang tụ tập, hôm nay bọn hắn được triệu tập đến đây nhằm cho Hồng Nguyệt trợ thế.

Tông môn quảng trường phía trên chính là tông chủ đại điện, tông chủ đại điện bên ngoài, để lấy khoảng năm mươi chiếc ghế, đây chính là dùng cho Huyền Vân tông trưởng lão cùng khách mời ghế ngồi.

Trận quyết chiến hôm nay, Huyền Vân tông đã mời đến tất cả Hoàng thành đại gia tộc, thậm chí là Hoàng thất, Huyền Vân tông muốn thông qua chuyện này biểu hiện bản thân tông môn thực lực.

Đại trưởng lão, mọi chuyện đã sẵn sàng.

Huyền Vân tông khu vực ghế ngồi, một thân ảnh đang hướng một thân ảnh khác khom người báo cáo.

Thân ảnh đang khom người kia chính là tại Lưu gia bị Lục Nam đánh bay Nạp Lan Kiệt, còn người được Nạp Lan Kiệt báo cáo kia chính là Huyền Vân tông đại trưởng lão Hoàng Sơn.

Huyền Vân tông đại trưởng lão chính là một vị võ vương nhất trọng cường giả, tuy là không vào đại Chu quốc thập đại cao thủ hàng ngũ nhưng cũng là thập đai cao thủ bên dưới nhất đẳng nhât vật.

Làm võ vương cường giả, Huyền Vân tông đại trưởng lão tại tông môn địa vị chỉ ở bên dưới tông chủ cùng tiền nhiệm tông chủ.

Đại trưởng lão Hoàng Sơn nghe đến Nạp Lan Kiệt báo cảo liền thỏa mãn gật đầu một cái.

Mấy ngàn đệ tử tạo thế cùng việc mời đến Hoàng thành các cường giả chính là do hắn chủ trương, hiệu quả bước đâu theo hắn thấy cũng không tệ.

“Nạp Lan trưởng lão lần này ngươi làm không tệ, đợi chuyện này qua đi ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi”

Hoàng Sơn đại trưởng lão đối Nạp Lan Kiệt nói.

“Đa tại đại trưởng lão”

Nạp Lan Kiệt vội khom người cảm ơn, trong lòng hắn vui vẻ không thôi, lân này lại tại đại trưởng lão nơi đó lập được công.

“Hoàng trưởng lão đã lâu không gặp a”

Đang Hoàng Sơn cùng Nạp Lan Kiệt nói chuyện, một giọng nói vang lên, hai ngươi nhìn sang chỉ thấy một vị cơ bắp trung niên nhân.

“Hóa ra là Nạp Lan đạo huynh”

Hoàng Sơn đai trưởng lão vôi đứng lên tiếp đón, người đến chính là Nạp Lan gia gia chủ Nạp Lan Vương.

“Các vị đến thật nhanh nha”

Tiệp theo lại có người đến, người này chính là Thạc Bạt gia gia chủ Thác Bạt Hữu Khuynh.

Lần lượt từng vị gia chủ cùng Hoàng thật đến Huyền Vân sơn, bọn hắn cũng muốn xem Huyền Vân tông thực lực thật ra là bao nhiêu.

Gặp trận chiến còn chưa bắt đầu, nhóm người bắt đầu lần nhau trò chuyện.

“Trần gia chủ không ngờ ngươi bệnh tình lại được chữa khỏi đó nha”

Thác Bạt Hữu Khuynh đối Trần Nhật Nam cười nói, Trần Nhật Nam thương thế khỏi hắn làm cho mọi người đều kinh ngạc.

“Đúng đó Trần huynh, thất không ngờ thương thế của ngươi có thể chữa khỏi, đây đúng là chuyện mừng”

“Đúng đúng”

...

Các đại gia chủ cũng đối Trần Nhật Nam chúc mừng.

“Có gì đâu, đều là may mắn cả, tổ tiên phù hộ cả”

Trần Nhật Nam vừa cười vừa nói.

Hắn bây giờ trong lòng đã nở hoa rồi, Lưu tiểu hữu, tất cả là nhờ Lưu tiểu hữu, Trần Nhật Nam trong lòng đối với Lưu Vân cảm kích không thôi, nhờ có Lưu Vân hắn mới có thể chữa khỏi thương thế.

“Các ngươi nghĩ lần này tên tiểu tử kia có thể thắng được không?”

Thác Bạt Hữu Khuynh hỏi.

“Ta nghĩ không đâu, tiểu tử này thiên tư có cao đi chăng nữa nhưng tài nguyên lại khuyết thiếu một chút”

Nạp Lan Vương nói, Lưu Vân có thiên thư trác tuyệt đi chăng nữa nhưng tài nguyên không thể so với Hồng Nguyệt được.

“Đúng vậy, ta cũng nghĩ vậy”

“Đúng đúng”

..

Các đại gia tộc gia chủ cũng cùng chung ý kiến nhưng trong nhóm người vẫn có hai người không cho là đúng đó là Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam.

Bọn hắn đều biết Lưu Vân sư tôn là ai, một vị đan hoàng cường giả, làm một vị đan hoàng cường giả đồ đệ sẽ lo lắng tài nguyên tu luyện? Đùa.

Không thấy Lục Nam tiền bối còn đặc biệt cho Lưu Vân luyện ngục ử hỏa hay sao, cái đã ngộ này Hồng Nguyệt có thể được? Chắc chắn là không.

Đang khi mọi người nói chuyện với nhau, Lưu Vân rốt cuộc đến Huyền Vân tông quảng trường.