Huyền Vân tông quảng trường.
Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt bộc phát ra khí tức thật sâu làm kinh ngạc đám người.
Các đại Huyền Vân tông quảng trường.
Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt bộc phát ra khí tức thật sâu làm kinh ngạc đám người.
Các đại gia tộc gia chủ, Huyền Sơn đại trưởng lão đều là rung động không thôi, bọn hắn đều bất ngờ trước Lưu Vân tu vi.
“Thật không ngờ tiểu tử này lại có thiên phú xuất chúng như vậy”
Thác Bát gia tộc gia chủ Thác Bạt Hữu Khuynh tán thán nói.
Các đại gia tộc gia chủ cũng không khỏi gật đầu, bọn hắn đều vô cùng bất ngờ khi thấy Lưu Vân tu vi, năm năm đạt đến tiên thiên đại võ sư tứ trọng cái này thiên phú không ai có thể so với.
Hồng Thành nhìn đến trên sân hai cái tiểu bối đang đối đầu trong lòng dân lên một cỗ mất mát cùng hối hận, nếu năm đó hắn quyết liệt hơn một chút có thể sẽ không sảy ra chuyện như vậy.
Hoàng thất lão tổ nhìn đến trên sân Lưu Vân trong mắt tràn đầy lửa nóng, trong lòng hắn quyết tâm phải lôi kéo cho bằng được Lưu Vân.
Thiên phú như vậy có thể nói là không thua kém Hồng Nguyệt, không Lưu Vân thiên phú tuyệt đối là tại Hồng nguyệt phía trên, dùng năm năm liền tu luyện đến tiên thiên đại võ sư tứ trọng hậu kỳ tu vi, đây cũng không phải Hồng Nguyệt có thể làm được.
Quan trọng là Lưu Vân phía sau còn có một vị sư phụ thần bí, lôi kéo được Lưu Vân chẳng khác nào lôi kéo được vị kia cường giả, như vậy Hoàng thất thực lực sẽ càng được gia tăng.
Mấy chục năm gần đây Huyền Vân tông phát triển mạnh mẽ khiến cân bằng giữ hai bên dần đi đến phá vỡ, Hoàng thất lão tổ không muốn Hoàng thất lại cúi đầu trước Huyền Vân tông như trước kia, hắn biết bản thân phải làm gì đó.
Bây giờ Lưu Vân khiến hắn trong lòng xuất hiện một con đường mới, lôi kéo Lưu Vân.
Có thể để Lưu Vân cùng Lưu gia quật khởi nhanh như vậy, Hoàng thất lão tổ suy đoán, Lưu Vân phía chắc chắn làm một vị không thua hắn cường giả, thậm trí còn làm một vị cao giai luyện đan sư, lôi kéo được vị kia Hoàng thất cùng Huyền Vân tông cân bằng sẽ một lần nữa được giữ vững.
Nghĩ đến đây, Hoàng thất lão tổ âm thầm hạ quyết định sau khi chuyện này kết thục phải thật tốt liên hệ Lưu Vân một phen.
Một bên khác, Hoàng Sơn đại trưởng lão nhìn đến Lưu Vân ánh mắt không còn như trước khinh thường, Lưu Vân người này thiên phú so Hồng Nguyệt còn muốn cao hơn một chút.
Nếu Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt hai người không có khúc mắc Hoàng Sơn đại trưởng lão cũng muốn thử lôi kéo thiên tài này thoáng một cái.
Nhưng cuộc sống này làm sao có chứ “nếu”, Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt đã có mâu thuẫn, Hoàng Sơn đại trưởng lão biết lôi kéo Lưu Vân đã là điều không thể nào.
Để Huyền Vân tông bỏ Hồng Nguyệt để lôi kéo Lưu Vân, đó là chuyện không thể.
Nạp Lan Kiệt nhìn đến Lưu Vân trên sân khí thế trong lòng dâng lên một cảm giác bất an, năm đó đắc tội với Lưu Vân cùng Lưu gia chắc chắn Lưu Vân sẽ tìm hắn báo thù, với tốc độ tu luyện như vậy Lưu Vân tu vi siêu việt hắn chỉ là vấn đền thời gian đến lúc đó hắn liền nguy hiểm.
Không tiếc bất cứ gia nào giết chết Lưu Vân đây chính là ý nghĩ duy nhất của Nạp Lan Kiệt lúc này.
Trên Sân.
Hồng Nguyệt nhìn đến khí thế không thua kém mình là bao Lưu Vân trong lòng cũng là kinh ngạc không thôi, nàng thật không ngờ người mà nàng năm năm trước xem là phế vật lại trong vòng năm năm đuổi kíp nàng.
“Ngươi năm năm qua đã làm gì?”
Hồng Nguyệt trong lòng tự hỏi, có thể dùng năm năm đem tu vi tiến triển nhanh như vậy Lưu Vân chắc chắn đã bỏ ra người khác không biết đại giới.
Thực ra Lưu Vân không chỉ tu luyện năm năm, tại thần điện không gian kia hắn cùng tu luyện thêm năm năm nhưng ngoại giới cũng chỉ nửa năm mà thôi, bởi vậy thực ra Lưu Vân thời gian tu luyện đã là mười năm, nhưng Hông Nguyệt cùng không biết chuyện này, trong mắt nàng dùng năm năm tu luyện đến bây giờ cảnh giới, Lưu Vân xứng đáng được nàng tông trọng.
Tuy là vậy nàng vẫn tự tin bản thân sẽ chiến thắng, đây chính là đến từ thiên kiêu tự tin.
“Lưu Vân ta thừa nhận bản thân đã đánh gia thấp ngươi nhưng đến đây thôi, hôm nay ta nhất định sẽ thắng”
Hồng Nguyệt vứt xuống một câu, trên ta một thanh linh khí cấp linh kiếm xuất hiện trên tay, nàng khí thế lại một lần nữa kéo lên.
“Là tuyết tham kiếm”
Trên sân các đệ tử Huyền Vân tông kinh hô lên, “Tuyết Tham kiếm” chính là đương nhiệm tông chủ Huyền Vân tùy thân linh kiếm, thật không ngờ tông chủ lại có thể đem linh kiếm của mình đưa cho Hồng Nguyệt.
Bên trên các cường giả cũng là kinh ngạc không thôi, “Tuyết Tham kiếm” chính là linh khí đỉnh phong cấp bậc linh khí, được xưng là Huyền Vân tông dưới trấn tông vương khí thứ nhất binh khí, bọn hắn thật không ngờ Huyền Vân tông lại chịu chơi như vậy, trực tiếp đem “Tuyết Tham kiếm” đưa cho Hồng Nguyệt.
Một bên Hoàng Sơn đại trưởng lão nhìn đến các đại gia tộc gia chủ kinh ngạc ánh mắt trong lòng cười một cái, đây chính là kết quả mà hắn muốn, thể hiện Huyền Vân tông cường đại.
Chỉ là Hoàng Sơn nhìn đến Diệp Thiên Hoành lúc, nhìn thấy đối phương chỉ là hơi kinh ngạc một chút sau đó liền bình thường, trong lòng hắn lại nghi hoặc không thôi, Hoàng thất lão tổ cũng vì chuyện này mà kinh ngạc thật lâu, hắn thật không ngờ Diệp Thiên Hoành lại không vi chuyện này mà kinh ngạc.
Diệp Thiên Hoành kinh ngạc làm sao được, hắn nhưng đã nhìn thấy Lục Nam trong mật thất vương khí chất thành đống đây này, một cái linh khí đỉnh phong cấp bậc linh kiếm mà thôi, cũng không đối với hắn có quá nhiều kích thích.
Lưu Vân nhìn đến tay cầm “Tuyết Tham kiếm” Hồng Nguyệt trong mắt chiến ý càng dân trào, như vậy thiên kiêu mới xứng đáng để hắn xuất thủ.
Lưu Vân lấy ra trong đao, thanh đao này đã được Lục Nam tế luyện một phen, bây giờ cũng đã là linh khí đỉnh phong cấp bậc vũ khí.
Trọng đao vừa ra trên sân khí thế lại chuyển về một dạng cân bằng, trọng đao cùng Tuyết Tham hai bên không thua gì nhau.
“Tiểu tử này lại có một thanh đỉnh phong linh khí”
Hoàng Sơn đại trưởng lão kinh dị nói, hắn thật không ngờ Lưu Vân lại có một thanh đỉnh phong linh khí, nhất thời trong mắt Hoàng Sơn đại trưởng lão ánh lên một vẻ tham lam, có thanh này đỉnh phong linh khí Huyền Vân tông thực lực sẽ tăng lên một mảng lớn.
“Tiểu tử này phía sau rốt cuộc là ai?”
Hoàng thất lão tổ trong lòng hỏi một câu, hắn không như Hoàng Sơn đại trưởng lão nhớ thương Lưu Vân trọng đao, có thể đem đỉnh phong linh khí đem cho Lưu Vân sử dụng, Lưu Vân vị kia cưởng giả chắc chắn có nắm bắt.
Không phải tự nhiên mà Lưu Vân dám đem đỉnh phong linh khí ra như vậy hắn làm sao mà não tàn câu trả lời duy nhất chính là Lưu Vân không sợ người khác cướp của hắn.
Trên sân Huyền Vân tông các đệ tử nhìn đến Lưu Vân cũng cầm ra một thanh đỉnh phong linh khí từng cái kinh ngạc không thôi, bọn hắn thật không ngờ Lưu Vân cũng như thiếu tông chủ như vậy có được một thanh đỉnh phong linh khí.
Đối diện Hồng Nguyệt nhìn thấy Lưu Vân cũng lấy ra một thanh đỉnh phong linh khí trong lòng cũng là kinh ngạc không thôi.
“Thật không ngờ ngươi cũng có một thanh đỉnh phong linh khí”
Hồng Nguyệt tán thán nói, Lưu Vân cũng có một thanh đỉnh phong linh khí, đây là điều Hồng Nguyệt không thể ngờ được.
“Hồng Nguyệt ta đã nói hôm nay ta sẽ chiến thắng ngươi rửa sạch năm đó sĩ nhục”
Lưu Vân hét lên một tiếng trên thân trọng đao minh văn lập lòe trọng đao trọng lượng vô cùng khủng bố, trên quảng trường đã sớm bị trọng đao trọng lượng làm cho xuất hiện không ít vết nứt.
Hồng Nguyệt không nói nhiều, Tuyệt Tham cũng đồng dạng minh văn lập lòe, trên thân sắc bén khí tức không ngừng lan tràn.
Hai ngươi không nói quá nhiều, như một loại ăn ý, đột nhiên cả hai chuyển thân.
“Rầm” một tiếng, hai ngươi lao vào nhau, sóng sung kích phát ra khiến ở gần Huyền Vân tông đệ tử phải nhanh chóng tránh lui.
Lần giao tranh này chính là báo hiệu cho năm năm ước chiến mở màn.
gia tộc gia chủ, Huyền Sơn đại trưởng lão đều là rung động không thôi, bọn hắn đều bất ngờ trước Lưu Vân tu vi.
“Thật không ngờ tiểu tử này lại có thiên phú xuất chúng như vậy”
Thác Bát gia tộc gia chủ Thác Bạt Hữu Khuynh tán thán nói.
Các đại gia tộc gia chủ cũng không khỏi gật đầu, bọn hắn đều vô cùng bất ngờ khi thấy Lưu Vân tu vi, năm năm đạt đến tiên thiên đại võ sư tứ trọng cái này thiên phú không ai có thể so với.
Hồng Thành nhìn đến trên sân hai cái tiểu bối đang đối đầu trong lòng dân lên một cỗ mất mát cùng hối hận, nếu năm đó hắn quyết liệt hơn một chút có thể sẽ không sảy ra chuyện như vậy.
Hoàng thất lão tổ nhìn đến trên sân Lưu Vân trong mắt tràn đầy lửa nóng, trong lòng hắn quyết tâm phải lôi kéo cho bằng được Lưu Vân.
Thiên phú như vậy có thể nói là không thua kém Hồng Nguyệt, không Lưu Vân thiên phú tuyệt đối là tại Hồng nguyệt phía trên, dùng năm năm liền tu luyện đến tiên thiên đại võ sư tứ trọng hậu kỳ tu vi, đây cũng không phải Hồng Nguyệt có thể làm được.
Quan trọng là Lưu Vân phía sau còn có một vị sư phụ thần bí, lôi kéo được Lưu Vân chẳng khác nào lôi kéo được vị kia cường giả, như vậy Hoàng thất thực lực sẽ càng được gia tăng.
Mấy chục năm gần đây Huyền Vân tông phát triển mạnh mẽ khiến cân bằng giữ hai bên dần đi đến phá vỡ, Hoàng thất lão tổ không muốn Hoàng thất lại cúi đầu trước Huyền Vân tông như trước kia, hắn biết bản thân phải làm gì đó.
Bây giờ Lưu Vân khiến hắn trong lòng xuất hiện một con đường mới, lôi kéo Lưu Vân.
Có thể để Lưu Vân cùng Lưu gia quật khởi nhanh như vậy, Hoàng thất lão tổ suy đoán, Lưu Vân phía chắc chắn làm một vị không thua hắn cường giả, thậm trí còn làm một vị cao giai luyện đan sư, lôi kéo được vị kia Hoàng thất cùng Huyền Vân tông cân bằng sẽ một lần nữa được giữ vững.
Nghĩ đến đây, Hoàng thất lão tổ âm thầm hạ quyết định sau khi chuyện này kết thục phải thật tốt liên hệ Lưu Vân một phen.
Một bên khác, Hoàng Sơn đại trưởng lão nhìn đến Lưu Vân ánh mắt không còn như trước khinh thường, Lưu Vân người này thiên phú so Hồng Nguyệt còn muốn cao hơn một chút.
Nếu Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt hai người không có khúc mắc Hoàng Sơn đại trưởng lão cũng muốn thử lôi kéo thiên tài này thoáng một cái.
Nhưng cuộc sống này làm sao có chứ “nếu”, Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt đã có mâu thuẫn, Hoàng Sơn đại trưởng lão biết lôi kéo Lưu Vân đã là điều không thể nào.
Để Huyền Vân tông bỏ Hồng Nguyệt để lôi kéo Lưu Vân, đó là chuyện không thể.
Nạp Lan Kiệt nhìn đến Lưu Vân trên sân khí thế trong lòng dâng lên một cảm giác bất an, năm đó đắc tội với Lưu Vân cùng Lưu gia chắc chắn Lưu Vân sẽ tìm hắn báo thù, với tốc độ tu luyện như vậy Lưu Vân tu vi siêu việt hắn chỉ là vấn đền thời gian đến lúc đó hắn liền nguy hiểm.
Không tiếc bất cứ gia nào giết chết Lưu Vân đây chính là ý nghĩ duy nhất của Nạp Lan Kiệt lúc này.
Trên Sân.
Hồng Nguyệt nhìn đến khí thế không thua kém mình là bao Lưu Vân trong lòng cũng là kinh ngạc không thôi, nàng thật không ngờ người mà nàng năm năm trước xem là phế vật lại trong vòng năm năm đuổi kíp nàng.
“Ngươi năm năm qua đã làm gì?”
Hồng Nguyệt trong lòng tự hỏi, có thể dùng năm năm đem tu vi tiến triển nhanh như vậy Lưu Vân chắc chắn đã bỏ ra người khác không biết đại giới.
Thực ra Lưu Vân không chỉ tu luyện năm năm, tại thần điện không gian kia hắn cùng tu luyện thêm năm năm nhưng ngoại giới cũng chỉ nửa năm mà thôi, bởi vậy thực ra Lưu Vân thời gian tu luyện đã là mười năm, nhưng Hông Nguyệt cùng không biết chuyện này, trong mắt nàng dùng năm năm tu luyện đến bây giờ cảnh giới, Lưu Vân xứng đáng được nàng tông trọng.
Tuy là vậy nàng vẫn tự tin bản thân sẽ chiến thắng, đây chính là đến từ thiên kiêu tự tin.
“Lưu Vân ta thừa nhận bản thân đã đánh gia thấp ngươi nhưng đến đây thôi, hôm nay ta nhất định sẽ thắng”
Hồng Nguyệt vứt xuống một câu, trên ta một thanh linh khí cấp linh kiếm xuất hiện trên tay, nàng khí thế lại một lần nữa kéo lên.
“Là tuyết tham kiếm”
Trên sân các đệ tử Huyền Vân tông kinh hô lên, “Tuyết Tham kiếm” chính là đương nhiệm tông chủ Huyền Vân tùy thân linh kiếm, thật không ngờ tông chủ lại có thể đem linh kiếm của mình đưa cho Hồng Nguyệt.
Bên trên các cường giả cũng là kinh ngạc không thôi, “Tuyết Tham kiếm” chính là linh khí đỉnh phong cấp bậc linh khí, được xưng là Huyền Vân tông dưới trấn tông vương khí thứ nhất binh khí, bọn hắn thật không ngờ Huyền Vân tông lại chịu chơi như vậy, trực tiếp đem “Tuyết Tham kiếm” đưa cho Hồng Nguyệt.
Một bên Hoàng Sơn đại trưởng lão nhìn đến các đại gia tộc gia chủ kinh ngạc ánh mắt trong lòng cười một cái, đây chính là kết quả mà hắn muốn, thể hiện Huyền Vân tông cường đại.
Chỉ là Hoàng Sơn nhìn đến Diệp Thiên Hoành lúc, nhìn thấy đối phương chỉ là hơi kinh ngạc một chút sau đó liền bình thường, trong lòng hắn lại nghi hoặc không thôi, Hoàng thất lão tổ cũng vì chuyện này mà kinh ngạc thật lâu, hắn thật không ngờ Diệp Thiên Hoành lại không vi chuyện này mà kinh ngạc.
Diệp Thiên Hoành kinh ngạc làm sao được, hắn nhưng đã nhìn thấy Lục Nam trong mật thất vương khí chất thành đống đây này, một cái linh khí đỉnh phong cấp bậc linh kiếm mà thôi, cũng không đối với hắn có quá nhiều kích thích.
Lưu Vân nhìn đến tay cầm “Tuyết Tham kiếm” Hồng Nguyệt trong mắt chiến ý càng dân trào, như vậy thiên kiêu mới xứng đáng để hắn xuất thủ.
Lưu Vân lấy ra trong đao, thanh đao này đã được Lục Nam tế luyện một phen, bây giờ cũng đã là linh khí đỉnh phong cấp bậc vũ khí.
Trọng đao vừa ra trên sân khí thế lại chuyển về một dạng cân bằng, trọng đao cùng Tuyết Tham hai bên không thua gì nhau.
“Tiểu tử này lại có một thanh đỉnh phong linh khí”
Hoàng Sơn đại trưởng lão kinh dị nói, hắn thật không ngờ Lưu Vân lại có một thanh đỉnh phong linh khí, nhất thời trong mắt Hoàng Sơn đại trưởng lão ánh lên một vẻ tham lam, có thanh này đỉnh phong linh khí Huyền Vân tông thực lực sẽ tăng lên một mảng lớn.
“Tiểu tử này phía sau rốt cuộc là ai?”
Hoàng thất lão tổ trong lòng hỏi một câu, hắn không như Hoàng Sơn đại trưởng lão nhớ thương Lưu Vân trọng đao, có thể đem đỉnh phong linh khí đem cho Lưu Vân sử dụng, Lưu Vân vị kia cưởng giả chắc chắn có nắm bắt.
Không phải tự nhiên mà Lưu Vân dám đem đỉnh phong linh khí ra như vậy hắn làm sao mà não tàn câu trả lời duy nhất chính là Lưu Vân không sợ người khác cướp của hắn.
Trên sân Huyền Vân tông các đệ tử nhìn đến Lưu Vân cũng cầm ra một thanh đỉnh phong linh khí từng cái kinh ngạc không thôi, bọn hắn thật không ngờ Lưu Vân cũng như thiếu tông chủ như vậy có được một thanh đỉnh phong linh khí.
Đối diện Hồng Nguyệt nhìn thấy Lưu Vân cũng lấy ra một thanh đỉnh phong linh khí trong lòng cũng là kinh ngạc không thôi.
“Thật không ngờ ngươi cũng có một thanh đỉnh phong linh khí”
Hồng Nguyệt tán thán nói, Lưu Vân cũng có một thanh đỉnh phong linh khí, đây là điều Hồng Nguyệt không thể ngờ được.
“Hồng Nguyệt ta đã nói hôm nay ta sẽ chiến thắng ngươi rửa sạch năm đó sĩ nhục”
Lưu Vân hét lên một tiếng trên thân trọng đao minh văn lập lòe trọng đao trọng lượng vô cùng khủng bố, trên quảng trường đã sớm bị trọng đao trọng lượng làm cho xuất hiện không ít vết nứt.
Hồng Nguyệt không nói nhiều, Tuyệt Tham cũng đồng dạng minh văn lập lòe, trên thân sắc bén khí tức không ngừng lan tràn.
Hai ngươi không nói quá nhiều, như một loại ăn ý, đột nhiên cả hai chuyển thân.
“Rầm” một tiếng, hai ngươi lao vào nhau, sóng sung kích phát ra khiến ở gần Huyền Vân tông đệ tử phải nhanh chóng tránh lui.
Lần giao tranh này chính là báo hiệu cho năm năm ước chiến mở màn.