Thiên Đế Vô Thượng

Chương 90: Nghiền ép (Cầu linh thạch)



Huyền Vân tông quảng trường.

Huyền Long thân mang một bộ tử bào, mái tóc của hắn hoàn toán là màu trắng, khuôn mắt nhen nheo nhìn như một vị thất tuần lão giả, nhưng không ai vì Huyền Long biểu hiện già nua mà khinh thường bời vì người này chính đại Chu quốc đệ nhất cường giả, một vị duy nhất võ hoàng cường giả.

Huyền Long từ trên thiên khung nhìn xuống Diệp Thiên Hoành nhóm người như một vị tuyết thế hoàng giả nhìn xuống thần dân.

Ánh mắt của hắn không thể hiện quá nhiều cảm xúc nhưng Diệp Thiên Hoành, Trần Nhật Nam đều tại ánh mắt đó cản thấy lạnh sống lưng.

“Sư tôn đệ tử không bảo hộ tốt tông môn, xin sư tôn trách phạt”

Huyền Vận trước đứng ra hướng Huyền Long quỳ xuống một chân xuống đất, tông môn bị người khác phá hủy nàng làm tông chủ tất nhiên phải phải nhận trách nhiệm.

“Chúng ta có tội xin tiền nhiệm tông chủ trách phạt”

Huyền Vân trước quỳ xuống, Tam Nguyên đám người cũng lần lượt quỳ xuống nhận lỗi.

“Các ngươi đã hết sức, ta sẽ không trách phạt các ngươi chỉ là...”

Huyền Long hờ hững nói, dừng một chút hắn lại nhìn Diệp Tiên Hoành đám người sau đó nói

“Chỉ là Huyền Vân tông hôm nay bị đối phương nháo thành dạng này, ta tất nhiên sẽ không để cho đối phương rời khỏi”

“Diệp Thiên Hoành, Trần Nhật Nam các ngươi nếu chủ động đầu hàng ta có thể cân nhắc tha chết cho các ngươi.”

Huyền Long lời nói vừa dứt, vốn là không có cảm xúc ánh mắt nháy mắt liền bao trùm bởi một luồng sát ý.

Đối mắt Huyền Long sát ý, Diệp Thiên Hoành đám người đều cảm giác như rơi vào hầm băng, chỉ là chuyện đến nước này đầu hàng đã là không thể, chỉ có thể đánh đến cùng một trận may ra mới có một tia cơ hội thoát thân.

Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam nhìn nhau gật đầu một cái, hai người chớp mắt lao lên, bọn hắn muốn trước chiếm lấy tiên cơ, đầu hàng thì Huyền Long sẽ không làm khó dễ bọn hắn, trẻ con mới tin.

Diệp Thiên Hoàng ngưng tụ ra chín cái cự đại băng thương trực tiếp đánh thẳng về phía Huyền Long, mỗi cái băng thương đều có sức nặng ngàn cân, bình thường võ vương bị một cái đánh trúng cũng bị thương nặng chớ nói chi là chín cái.

Chỉ là Huyền Long chỉ đưa tay khẽ nhấc trưởng, thình lình một cái cự đại trưởng ấn xuất hiện trực tiếp đánh về chín cái cự đại băng thương.

“Oanh”

Chín cái băng thương chỉ chống đỡ được một lát liền bị cự đại chưởng ấn phá nát, cự đại chưởng ấn trực tiếp đánh về phía Diệp Thiên Hoành.

Diệp Thiên Hoành đồng tử co rút lại, hắn vội huy chưởng đón đỡ nhưng vẫn khó có thể chống đỡ Huyền Long chưởng ấn, hắn bị cự chưởng đánh bay ra xa.

Trần Nhật Nam nhìn thấy Diệp Thiên Hoành bị Huyền Long một chưởng đánh bay, hắn ngay lập tức vung thương đánh thẳng về phía Huyền Long.

Một thương này ấn chứa Trần Nhật Nam tất cả linh lực, một đầu hư ảnh kim sư xuất hiện sau lưng hắn.

Kim sư hư ảnh theo vương thương đánh thẳng về phía Huyền Long, uy lực khủng bố tuyệt luận, chiêu thức này chỉ sợ có thể diệt sát võ vương đỉnh phong cường giả.

Huyền Long sau lưng xuất hiện một cái hắc long hư ảnh, hắn đồng dạng đưa tay nhất chưởng đánh về phía Trần Nhật Nam.

Hắc Long theo chưởng ấn đánh thẳng về phía Trần Nhật Nam, chỉ nghe “Oanh” một tiếng, Trần Nhật Nam mũi thương cùng Huyền Long chưởng ấn đụng vào nhau.

Trần Nhật Nam cố gắng phát lực nhưng mũi thương không thể xuyên thủng chưởng ấn, Huyền Long đột nhiên phát lực hắc long hư ảnh nháy mắt thôi phệ kim sư, chưởng ấn cũng đánh tan Trần Nhật Nam công kích, Trần Nhật Nam bị đánh bay ngược ra sau, hắn không ngừng ho ra máu tươi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

Trần Nhật Nam vừa bị đánh bay, Diệp Thiên Hoành đã lao đến, trên tay võ vương cấp quyền sáo không ngừng phát sáng, một đấu băng long được ngưng tụ mà ra lao thẳng về phía Huyền Long, chiêu thức này uy lực khiến trên sân người cảm thấy hoàng sợ cho dù Hoàng thất lão tổ thân tình nghiêm túc lên, chiêu thức này hắn cũng phải lựa chọn trước tránh mũi nhọn.

Nhưng Huyền Long chỉ đứng đó không tránh không né, hắn chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên đón đỡ, điều này làm trên sân mọi người kinh ngạc không thôi.

“Oanh”

Diệp Thiên Hoành băng long bị Huyền Long nhẹ nhàng đỡ được cho dù hắn dùng lực bao nhiêu cũng vô dụng, Huyền Long đột nhiên tung một cước.

Diệp Thiên Hoành bị Huyền Long một cước đá bay, thì liên băng long cũng bị sinh sinh đánh nát, Diệp Thiên Hoàng bị đá bay xuống đất, “đùng” một tiếng mặt đất bị đánh thành một cái hố lớn bụi mù bay tung tóe.

“Diệp lão”

Lưu vân đám người lo lắng hô lên thất thanh, lo lắng nhìn đến hố lớn, bọn hắn thật không ngờ Diệp Thiên Hoành lại thua một cách triệt để như vậy.

“Khụ khụ khụ”

Diệp Thiên Hoành từ dưới hố bò đậy hắn bây giờ tàn tạ đến không chịu nôi, quần áo rách rưới, đầu tóc rối bù, chính Diệp Thiên Hoành cũng không ngờ được bản thân mình lại thua nhanh đến vậy.

Vố dĩ hắn nghĩ bản thân có thể cùng Huyền Long so một hai chiêu nhưng hắn đã đánh giá thấp võ vương cùng võ hoàng ở giữ chênh lệch, cho dù hắn đã xuất sử toàn lực nhưng vẫn không thể làm tổn thương được đối phương mảy may.

“Diệp lão”

Trần Nhật Nam cũng từ xa bay trở lại đỡ lấy Diệp Thiên Hoành, hắn cũng đồng dạng bị thương không nhẹ.

Đột nhiên hai người trên thân khí tức cấp tốc suy yếu, không những thế khí tức của bọn hắn còn không thể so với lúc trước.

Tạm thời tăng cao tu vi đan dược có thể giúp bọn hắn trong nửa canh giờ tăng cao tu vi cùng thực lực nhưng sau khi hết nửa canh giờ bọn hắn liền lâm vào suy yếu kỳ. Bây giờ thời gian đã đến, dược lực đã mất đi tác dụng hiển nhiên bọn hắn tu vi thực lực liền bị suy giảm.

Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam lần nhau cười khổ một tiếng, lần này chỉ sợ khó, không những thế Trần gia cùng Diệp Tinh thương hội cũng rất có thể bị kéo theo liên lụy.

“Diệp Thiên Hoành, Trần Nhật Nam hai người các ngươi giúp đỡ Lưu Vân làm lạn ta Huyền Vân tông, phá hư hộ tông đại trận, giết chết vô số Huyền vân tông đệ tử cùng trưởng lão, tội không thể tha, hôm nay ta đại diện Huyền Vân tông tuyên các ngươi tội chết các ngươi có gì để nói”

Huyền Long thần tình lạnh nhạt từ trên nhìn xuống hai người, sau đó liên tiếng phán tội, Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam làm loạn Huyền Vân tông như vậy, hôm nay không giết hai người bọn hắn Huyền Vân tông uy nghiêm làm sao vãn hồi.

Huyền Long còn là muốn lợi dụng chuyện này chấn nhiếp còn lại thế lực, nhất là hoàng thất.

Còn về phía Lưu Vân, hắn vẫn chưa muốn ra tay, Lưu Vân phía sau còn có một cái cường đại sư tôn, Huyền Long còn muốn từ Lưu Vân tìm được người này.

Đối với hắn Lưu Vân bốn người vốn nhỏ yếu như một con kiến đồng dạng, muốn giết lúc nào cũng được, bởi vậy không cần thiết lúc này đem giết chết, phải để bọn hắn thực hiện cuối cùng giá trị.

Còn lại cường giả nghe được Huyền Long lời nói cũng không ai dám đứng ra xin tội cho Diệp Thiên Hoành hai người, Huyền Long đã đột phá võ hoàng bọn hắn cũng không muốn đắc tội đối phương.

Huyền Vận trầm mặc không nói gì, nhưng tay nàng đã sớm nắm chặt, nàng biết lần này Lưu Vân là chạy không thoát, thậm chí Lục Nam tiền bối cũng sẽ bị liên lụy vào nhưng nàng lực bất tòng tâm.

“Hừ, thắng làm vu thua làm giặc, hôm nay bọn ta thua ngươi là do bọn ta không bằng ngươi, muốn chém muốn giết cứ tới đi”

Diệp Thiên Hoành hừ lạnh nói.

“Haha, được chết dưới tay một vị võ hoàng cường giả ta Trần Nhật Nam cũng cảm thấy vinh hạnh a”

Trần Nhật Nam thì cười to nói.

Hai người này không hề vì bản thân sắp chết mà sầu não, dù sao cũng chết buồn rầu làm gì chứ.

“Được vậy ta sẽ thành toàn các ngươi”

Huyền Long điềm đạm nói, hắn từ từ đưa tay lên, một cái cự đại trưởng ấn nhanh chóng được thành hình nhưng khi hắn vừa chuẩn bị đánh xuống một luồng công kích phá không mà đến đánh thẳng về phía hắn.

Huyền Long chì có thể điều khiển cự thủ nghênh kích.

“Oanh”

Hai đại công kích va vào nhau, hai bên uy lực không thua gì đối phương cuối cùng lẫn nhau chôn vùi.

“Haha, người của ta các ngươi cũng dám giết hay sao?”

Đột nhiên một giọng nói vang vọng cả Huyền Vân tông.