Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 92: Sát Ngục Địa Trùng (6)



Tống Mao Bàng nhìn A Mẫn thoáng chốc lại nhớ đến hai quả trứng của Huyết Liệp Ma Chu trong giới chỉ. Tính ra cũng đã vài ngày rồi, không biết nở ra sẽ là nam hay nữ nữa. Hắn hi vọng là đực vì ma chu cái rất khó sinh tồn vì tỉ lệ săn bắt ma chu cái nhiều hơn đực. Một phần vì nội đan của con cái tốt hơn, phần thì là vì nhắm đến trứng của ma chu cái ấp.

Ba Ngải Tư dừng tu luyện, mở mắt nhìn xung quanh: "Thời gian trôi qua bao lâu rồi A Ngọc?"

"Chắc khoảng ba bốn ngày gì đó. Trong thời gian đó ta thấy có khá nhiều hắc khí lượn lờ xung quanh huynh. Huynh giết bao nhiêu người rồi?" Nguyên Ngọc khẽ nhíu mày: "Là nguyền rủa sao?"

"Không phải đâu, hắc khí này là những oan hồn ta hấp thụ giúp tu luyện. Nó sẽ giúp ta đẩy nhanh quá trình tu luyện nhưng mà nỗi đau khi hấp thụ cũng rất lớn. Còn về chuyện giết người thì vẫn có nhưng con số không quá lớn. May mắn là ta có Vô căn loại hấp thụ mới an toàn hơn." Ba Ngải Tư nói.

A Mẫn bò lại chỗ y, đặt bàn tay lông lá lên bàn tay thô ráp của y, ánh mắt long lanh như mặt hồ nhìn y. Ba Ngải Tư nhìn tiểu hùng không khỏi chán nản nó. Xem ra gần đây nó béo lên không ích rồi nhưng y cũng không muốn sau này khi đột phá linh thú phải nhìn thấy một nữ nhân béo đâu.

"Có nên cắt phần ăn của ngươi không nhỉ? Nếu thế thì ngươi sẽ chỉ có thể ăn một cân thịt yêu thú trong một ngày thôi đấy." Ba Ngải Tư sờ mũi nó, cười nói.

"Nếu là ăn nhiều quá thì cắt luôn, chỉ được dùng nội đan của yêu thú thôi. Với cái nội đan to bằng ba ngón tay của Khắc Hồn Lang Yêu cũng đủ ăn một tháng rồi." Mâu Thành Vũ nhìn A Mẫn bằng ánh mắt chán ghét nói.

"Vậy thì sao A Mẫn chịu được? Dù sao thì nó vẫn còn nhỏ. Làm sao chỉ cho nó ăn mỗi nội đan yêu thú chứ?" Nguyên Ly tiến lại bế A Mẫn lên, khó chịu hỏi.

"Mập thế còn gì nữa? Chẳng khác gì con heo nhỏ cả." Mâu Thành Vũ giễu cợt nói.

Ba Ngải Tư: ".." Thế này thì ai dám gả cho ngươi chứ.

Tống Mao Bàng: "..." Xem ra phải cho ăn nhiều hạt óc chó hơn rồi.



Nguyên Ngọc: "..." Đảm bảo nói với con gái nhà người ta bị ăn đập chắc luôn.

Nguyên Ly: "..." Tên não heo này sao Ba huynh lại gọi là gà con nhỉ?

Bốn con người đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đồng tình là Mâu Thành Vũ kiểu này thì ai dám gả cho hắn chứ. Hơn nữa trong trí nhớ của họ Hỗn Độn không phải là tên dở hơi này. Hay là vì đầu thai nên một vài phần ký ức? Có thể lắm nhưng có thể tên này ngáo từ trong bụng mẹ nhưng lại vì sĩ diện không dám thể hiện.

Không muốn nói nhiều, Ba Ngải Tư lấy ra cái lò bằng ngọc thạch ra luyện đan. Loại đan y đang muốn luyện là Hoàn Tông Phá Huyệt Đan giúp thanh tẩy cơ thể. Loại đạn này cần Bột La Tinh Quả, Phệ Tâm Chi và Mục Lan Di Linh Thảo nhưng hiện tại y lại không có Bột La Tinh Quả nhưng có thể dùng nội đan yêu thú thất giai tu luyện Hỏa căn thì có thể luyện được.

Y châm lửa lên, lửa cháy nhè nhẹ rồi tăng dần đến một mức độ nhất định. Y liền lấy nguyên liệu ra rồi cho từng cái vài lò. Tống Mao Bàng và Mâu Thành Vũ chú ý nhìn, với bọn họ cách luyện loại đan này thật sự quá lạ. Hoàn Tông Phá Huyệt Đan này do chính Hòa Khánh Đế Quân Lăng Tư Hàn tự sáng chế ra thì phải.

Nguyên Ngọc cũng không thèm nhìn, dù sao nàng cũng được tiểu tử Lăng Tư Hàn kia cho phương thuốc luyện Hoàn Tông Phá Huyệt Đan rồi. Tính thế nào thì loại đan này cũng là đan bát phẩm thượng cấp nên giá trị không nhỏ chút nào. Ngoài việc thanh tẩy cơ thể sau mỗi lần đột phá xong thì còn tác dụng như giúp lưu thông kinh mạch và tăng khả năng miễn dịch.

Sau nửa canh giờ, từ trong lò một viên đan màu vàng sáng chói xuất hiện, Ba Ngải Tư nhanh chóng thu đan về. Y nhìn một hồi rồi cũng cho vào miệng, bắt đầu vận công loại bỏ hết những chất ô uế trong cơ thể ra.

Một khắc sau, y lại mở mắt, nhìn xung quanh rồi nói: "Chúng ta đi tiếp. Phải nhanh lên chứ không là lại có chuyện tiếp đấy. Tuy là mấy ngày nay không có chuyện gì xảy ra nhưng ta lúc nào cũng cảm nhận có kẻ đang theo dõi chúng ta."

"Là Triệu Đức Hành sao? Hắn bắt đầu hành động rồi?" Tống Mao Bàng nhíu mày, ánh mắt tràn đầy lo lắng hỏi,

"Không hẳn, lão gia hỏa Minh Vương nói là tạm thời hắn vẫn đang điều tra lão nên sự tồn tại của chúng ta trong mắt hắn vẫn không đủ uy hiếp. Quan trọng hơn hết là cảnh giới hiện tại của hắn là Linh cảnh đấy. Cứ đà này thì không ổn." Ba Ngải Tư lắc đầu, xoa xoa thái dương nói: "Ta muốn mạo hiểm tiếp nhận truyền thừa của Cuồng Ma Tà Long xem sao. Biết đâu không chừng có thể lĩnh ngộ cơ duyên nào đó. Cách duy nhất hiện giờ cũng chỉ có vậy. Ta dường như không còn lựa chọn nào khác."