Lời vừa dứt, Bạch Vân Thiên liền ngã ra sau ngất đi.
Trác Phàm nhanh tay đỡ được hắn xem xét một chút rồi đưa ánh mắt an tâm cho Bạch Vân Vân.Tiếng vỗ tay hoan hô không ngừng vang lên.
Không hề nghi ngờ, vòng này quán quân lần nữa chính là Bạch Vân Thiên.
Với sự cố chấp của mình, hắn đã xuất sắc lần nữa giành được vị trí đầu bảng ở vòng thi thứ hai.
Mọi người đều phải khâm phục trước tinh thần bất khuất của hắn.
Bạch Vân Thiên có lẽ đã trở thành Đan vương danh dự trong lòng của những người có mặt ở nơi đây.Hoàng Phi Thanh ở trên khán đài nhịn không được thở dài mở miệng khen: “Thật đúng là một kì tài luyện đan.
Nhưng may mắn là những vòng sau hắn đã không còn đủ sức để tham gia.”Quả nhiên như lời hắn nói, ở bên dưới, hai tên hộ vệ đã chạy đến cẩn thận mang Bạch Vân Thiên rời đi.
Tỷ tỷ của hắn cũng thở phào dặn thuộc hạ phải đặc biệt chăm sóc hắn.Tiểu Lam sau khi cho người mang Bạch Vân Thiên đi liền ổn định khán giả trở lại.
Đợi khi mọi người đã im lặng chú ý, nàng mới lớn tiếng nói“Các vị, sau vòng thứ hai có hai mươi bốn người đạt yêu cầu.
Vị trí thứ nhất vẫn thuộc về Bạch công tử của Minh Nguyệt Lâu.
Nhưng vừa rồi có chuyện ngoài ý muốn phát sinh nên Bạch công tử phải bỏ cuộc giữa chừng.
Như vậy, ở vòng thứ ba chỉ có hai mươi ba người tranh tài.”Lời của nàng nói ra, những người khác cũng xem như hiểu được.
Đề mục ở vòng hai cực kì khó, vừa phải yêu cầu về phẩm chất lại vừa giới hạn thời gian cho nên số người vượt qua không như dự kiến.Trác Phàm cùng những người khác không có ý kiến gì, chỉ trở về lò đang theo thứ hạng ở vòng hai.
Không thể nghi ngờ, vị trí thứ nhất của Bạch Vân Thiên bị để trống, thứ ba thuộc về Đới Ngọc Thạch còn thứ tư lại thuộc về Đường Liên.Đường Liên đưa mắt nhìn Trác Phàm có chút phức tạp, lúc trước hắn nghĩ Trác Phàm chỉ là tình cơ cứu được môn chủ cùng Đường Yên Nhi nên được hai người họ tôn trọng không ngờ trên phương diện luyện đan lại còn có cả thượng cổ công pháp.
Ngay từ lúc Trác Phàm luyện ra tứ phẩm cao phẩm linh đan hắn đã biết mình không bằng người.
Lập tức những suy nghĩ khinh thường đối với Trác Phàm đều bị hắn gạt bỏ.Trong lúc đó, Tiểu Lam lại bắt đầu lên tiếng: “Ở vòng thứ ba, đề mục của chúng ta chính là dùng tốc độ nhanh nhất để luyện chế ngũ phẩm linh đan.
Lưu ý vòng này chỉ chú trọng tốc độ giống như vòng thứ nhất nên chỉ có mười người đầu tiên hoàn thành được phép vào vòng chung kết.”Lời vừa nói ra, các thí sinh lập tức ngưng trọng.
Trác Phàm cũng một mặt âm trầm suy nghĩ tìm cách ứng phó.
Bởi vì tu vi hắn không đủ, lại nhìn thấy bên kia Đới Ngọc Thạch cũng chưa dùng hết sức mình, có lẽ còn giữ lại cho vòng chung kết cho nên Trác Phàm cũng không thể tùy tiện đem Thanh Viêm ra để luyện đan.Nhìn ra được tử huyệt của Trác Phàm, Đới Ngọc Thạch cười lớn nói: “Tên nhóc kia, tu vi không đủ thì làm sao luyện đan dược cao cấp cho được.
Ta thấy Minh Nguyệt Lâu cũng là xong rồi, ngươi hay là giao ra thượng cổ luyện đan công pháp cho Dược Thải Đường chúng ta biết đâu Đường chủ ưu ái cho gia tộc của ngươi làm phụ thuộc.”Trác Phàm đang suy nghĩ, lại nghe những lời này liền quay sang mỉm cười khinh bỉ nói: “Chó sủa thì không cắn người nha.
Còn ngươi không những sủa mà còn biết lợi kẻ khác hại người nữa.” Đôi mắt hắn như ẩn như hiện hàn quang nhìn về phía Tiết Định Thiên đang lén lút rời khỏi đó.Dường như cảm nhận được sát ý, Tiết Định Thiên vội vàng tăng tốc chạy ra khỏi đó.
Đúng lúc này, một cánh tay từ đằng sau bắt lấy cổ của hắn nhấc lên.
Trác Phàm giật mình nhìn thấy người ra tay lại chính là Âu Dương Phách từ đầu đến cuối không xuất hiện.
Hắn đang cười cực kì hiền hòa, đôi tay dùng lực một chút, cổ của Tiết Định Thiên liền ngệch sang một bên chết không nhắm mắt.Quăng cái xác xuống đất, Âu Dương Phách phủi phủi tay như vừa ném một thứ gì đó dơ bẩn rồi quay người lại nhìn Trác Phàm nói: “Ta ghét nhất là những con người dùng mưu hèn kế bẩn ám toán.” Sau đó, hắn phi thân bay về một nơi khác trên khán đài, tùy tiện ngồi xuống dưới ở một hàng khán giả như bao người.Trác Phàm hơi mỉm cười gật đầu còn Đới Ngọc Thạch sau lưng mồ hôi lạnh đã kín lưng.
Lời vừa nói ra không phải là đang nhằm vào hắn hay sao? Hơi cúi đầu xuống, hắn bắt đầu an tĩnh hơn đứng trước lò luyện đan bắt đầu nổi lửa.Nhìn mọi người lần lượt nổi lửa luyện đang còn Trác Phàm vẫn không hề động tay chân tý nào làm Tiểu Lam không khỏi lo lắng.
Vừa rồi Trác Phàm đỡ lấy Bạch Vân Thiên lại quay về phía Tổng lâu chủ báo tình hình đều được nàng thu vào trong mắt.
Nàng hẳn biết vị này có quan hệ nào đó với Minh Nguyệt Lâu nên cẩn thận đi lại hỏi.“Dạ đại sư, những người khác đã bắt đầu, tại sao ngươi lại không bắt tay vào luyện đan?”Đới Ngọc Thạch lúc này đang bỏ một gốc linh dược vào lò nghe Tiểu Lam nói vậy không khỏi cười lớn nói: “Ha ha! Muốn luyện ngũ phẩm linh đan đâu hề dễ dàng, đặc biệt đối với một tên đoán cốt tam trọng như hắn.”Tiểu Lam nghe vậy mở miệng: “Không phải lúc nãy Dạ đại sư dùng thượng cổ công pháp luyện chế ra tứ phẩm cao phẩm linh đan sao?”“Bình Phán, ngươi còn chưa hiểu được.
Khoảng cách chỉ một giai nhưng yêu cầu lại hà khắc hơn rất nhiều.
Ta thấy hắn hẳn là xong rồi.
Đan Vương nhất định là thuộc về ta.”Trác Phàm nghe hắn mỉa mai thì đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai nói: “Mấy vòng trước ngươi hẳn là cũng nghĩ như vậy.
Nhưng mà từ vòng một hạng hai, sang vòng hai thì thứ ba, ta thấy lần này có khi người còn khó giữ được hạng của mình chứ đừng nói đến việc trở thành quán quân.”Nói xong, Trác Phàm cầm lấy dược liệu tất cả bỏ vào trong lò luyện đan.
Hai tay của hắn bốc hỏa phừng phực nung nóng lấy lò đan.
Đợi khi đáy lo bắt đầu xuất hiện màu đỏ, hắn liền mở nắp lò, làm động tác như Bạch Vân Thiên ở vòng một chỉ khác nhau chính là nếu Bạch Vân Thiên dùng lửa để bao lấy dược dịch thì Trác Phàm khống hỏa vây lấy tất cả linh dược.Nhìn một màn này là Đới Ngọc Thạch ngơ ngác.
Tất cả những gì Trác Phàm đang làm hoàn toàn khác xa so với những gì hắn học được.
Cho dù là sư phụ của hắn ngồi trên khán đài nhìn thấy cũng hoàn toàn kinh hãi không biết Trác Phàm muốn làm gì.Nhìn thấy sự kinh ngạc trên khuôn mặt Đới Ngọc Thạch làm Trác Phàm rất hài lòng.
Ngọn lửa trên tay hắn lại bắt đầu bùng cháy dữ dội hơn sau đó đưa tay trái bắt lấy toàn bộ linh dược nắm lại.
Đến khi hắn bắt đầu nghiêng bàn tay lại, một dòng dược dịch theo ngón cái chảy xuống ngọn lửa trong lòng bàn tay phải.Tất cả thí sinh hít sâu một hơi cố lấy lại bình tĩnh nhưng không cách nào làm được.
Trác Phàm thể hiện thủ pháp quá kinh người, cả Thiên Vũ này e rằng không có người nào có thể làm được như hắn.
Linh dược chỉ bằng một cái nắm tay liền lập tức được luyện hóa, đây là thủ pháp cao siêu như thế nào?Trác Phàm thở hổn hển nhìn dược dịch trong tay mình, ngọn lửa trên tay hắn dần dần nhỏ lại tạo thành một lớp màn mỏng bao lấy dược dịch tạo thành một quả bóng nước đường kính bằng cổ tay.
Lại đưa tay ra bắt lấy bóng nước, Trác Phàm dùng sức nắm chặt lại như đang ném nó.
Đến khi Trác Phàm mở ra thì trong tay hắn đã xuất hiện một viên đan dược màu trắng sáng bóng.
Mỉm cười hài lòng, Trác Phàm giơ đan dược lên, tay còn lại rung chiếc chuông trên bàn nói với Tiểu Lam đang đứng bên cạnh: “Thực lực ta có hạn chỉ luyện chế được ngũ phẩm thượng phẩm đan.
Sẽ không ảnh hưởng đến thứ hạn của ta chứ?”Tiểu Lam run run đưa hai tay cẩn thận nhận lấy viên đan dược còn nóng rực kia.
Nàng vội vàng đưa lên cao la lớn: “Dạ đại sư luyện chế Ngũ phẩm thượng phẩm linh đan giành vị trí thứ nhất tiến vào chung kết.”Lúc này, Trác Phàm mới quay người về phía Đới Ngọc Thạch nói: “Thượng cổ bí pháp Càng Khôn Trảo, ngươi đã nghe qua chưa?”Đới Ngọc Thạch nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn ngơ ngác nhìn viên đan trên tay của Tiểu Lam kia mà suy nghĩ làm sao một tên tiểu tử của tam lưu gia tộc lại có nhiều thượng cổ bí pháp đến như vậy?Phía trên khán đài nam, Hoàng Phi Thanh khuôn mặt âm trầm nhìn Lục trưởng lão nói: “Không phải ngươi nói vòng này chắc chắn Đới Ngọc Thạch sẽ giành hạng nhất sao?”“Hoàng công tử bớt giận, ta không thể ngờ được tên Dạ Tán này lại còn một bộ bí pháp thượng cổ khác.
Nhưng vòng cuối hẳn là luyện chế thất phẩm đang dược mà một trảo vừa rồi e là đã có chút quá sức đối với hắn nên vòng sau chắc chắn Ngọc Thạch sẽ giành quán quân..