Chẳng lẽ Lục Tam gia chưa bao giờ gần gũi với phụ nữ, đêm nay lại đưa bạn gái tới sao? Cố Nghiên Ca hít sâu một hơi, đấu tranh một lát mới đưa những đầu ngón tay mảnh mai của mình cho Lục Lăng Nghiệp. Cô không quan tâm rốt cuộc tối nay Lục Lăng Nghiệp muốn làm gì, nhưng cô chỉ có trách nhiệm đi tham gia bữa tiệc này cùng anh mà thôi.
Vì năm triệu, cô phải cắn răng chịu đựng.
Cố Nghiên Ca mặc một chiếc váy đuôi cá dáng dài màu xanh nước biển, để lộ xương quai xanh xinh đẹp và tinh tế, phối thêm đôi giày cao gót nạm kim cương màu bạc bước ra khỏi xe, quả nhiên lại khiến mọi người xôn xao.
Lục Tam gia thật sự dẫn theo bạn gái.
Cố Nghiên Ca ung dung tao nhã bước ra, cô vốn đã cao ráo lại đi thêm đôi giày cao gót, đứng cùng Lục Lăng Nghiệp trông cực kỳ đẹp mắt, xứng đôi. Cô khoác tay lên khuỷu tay của Lục Lăng Nghiệp, sửa lại vạt váy dài của mình, sau đó chậm rãi bước về phía trước. Cố Nghiên Ca hơi cong môi nở nụ cười nhẹ, cô duyên dáng sánh bước cùng Lục Lăng Nghiệp đi vào khách sạn Hàn Cung. Từ khi Cố Nghiên Ca xuất hiện, có không ít người xì xào bàn tán.
Dẫu sao đã bao năm nay, chẳng những hiếm khi thấy Lục Lăng Nghiệp tham gia kiểu tiệc tùng thế này, hơn nữa bên cạnh anh cũng chưa bao giờ có phụ nữ.
Tối nay, anh đã phá lệ quá nhiều lần.
Không còn nghi ngờ gì nữa, trong nháy mắt bước vào khách sạn Hàn Cung, Cố Nghiên Ca đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Không chỉ vì sự xinh đẹp của cô, mà quan trọng hơn là cô tham gia bữa tiệc này với thân phận bạn dự tiệc cùng Lục Lăng Nghiệp.
Chỉ điểm này đã đủ khiến mọi người đổ dồn ánh mắt tò mò về phía cô.
“Lục Tam gia, đúng là khách quý tới nhà.”
Một giọng nói trung niên hơi quen tại vang lên từ phía trước.
Cố Nghiên Ca và Lục Lăng Nghiệp cùng quay lại nhìn, thấy gương mặt không tính là quá xa lạ kia, Nghiên Ca sững sờ.
Bùi Hoằng, Tổng Giám đốc Tập đoàn Bùi Thị, bố của Bùi Vận Cảnh.
Cố Nghiên Ca đầu hề xa lạ với ông ta?
Mấy năm không gặp, Bùi Hoằng dường như càng lão luyện và khôn khéo hơn.
Nghĩ lại lúc trước.
“Tổng Giám đốc Bùi, đã lâu không gặp.” Nghe vậy, Bùi Hoằng lập tức bật cười sang sảng: “Lục Tam gia, cảm ơn cậu đã nể mặt đến dự bữa tiệc đính hôn của con trai tôi...”
Những lời Bùi Hoằng nói với Lục Lăng Nghiệp sau đó, Cố Nghiên Ca không nghe lột một câu.
Bên tại cô chỉ không ngừng lặp lại một câu, tiệc đính hôn của con trai...
Cô nhớ, Bùi Hoằng chỉ có một người con trai là Bùi Vân Cảnh.
Vậy nói cách khác, khung cảnh náo nhiệt tối hôm nay là vì Bùi Văn Cảnh đính hôn. Cố Nghiên Ca không vui cũng không buồn, nhưng trong lòng lại chua xót khó tả khiển vẻ mặt cô hơi cứng lại. Lục Lăng Nghiệp dường như cảm nhận được sự cứng ngắc của Cố Nghiên Ca. Anh đưa tay ôm eo cô từ phía sau, kéo cô vào lòng mình.
“Không biết vị này là..”
Chào hỏi khách sáo vài câu, sự chú ý của Bùi Hoằng cuối cùng cũng chuyển sang Nghiên Ca.
Là người nắm giữ sản nghiệp bất động sản của nhà họ Lục, Bùi Hoắng cũng rất bất ngờ khi thấy Lục Tam gia đưa bạn gái tới tham dự bữa tiệc này.
“Cháu gái của tôi.”
Lời giới thiệu của Lục Lăng Nghiệp khiến Cố Nghiên Ca tỉnh táo lại. Cô lấy lại tinh thần mới nhận ra mình đang dựa gần Lục Lăng Nghiệp như vậy.
Gần đến nỗi cô có thể ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh.
“Ồ, hóa ra là cháu gái của Tổng Giám đốc Lục.”
Một lúc sau, Lục Lăng Nghiệp được nhiều anh tài trong giới kinh doanh chào hỏi, Cố Nghiên Ca lặng lẽ lui ra khỏi vòng vây của mọi người. Cô một mình ngẩn ngơ bước tới bàn sâm panh, cầm ly thủy rượu lên rồi một hơi uống cạn.